Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5330: Đại Đế Vô Địch




Trải qua thời gian dài, cột sáng sừng sững ở trung tâm Đế đảo cũng sụp đổ. Nơi này tồn tại bao nhiêu năm? Cho dù là lão Thần thú cũng không biết, bởi vì lúc hắn đến nơi này, cột sáng đã sớm nằm ở nơi này. Có lẽ, lúc thiên địa sơ khai, nó cũng đã tồn tại, vẫn tồn tại tới bây giờ. Vì cái gì nơi này có căn cột sáng? Có Đại Đế hiếu kì, nhưng sau khi biết rõ không có cách nào, bởi vì trong cột ánh sáng ẩn chứa năng lượng kinh khủng hóa thành thực chất, cho dù là Đại Đế cũng không thể tìm được thực hư. Mặt đất Đế đảo cứng rắn cỡ nào? Nhìn lão Thần thú gian khổ đòa Tử Vong động thì biết, vô cùng khó khăn. Nếu như lão Thần thú có tinh lực đào được căn nguyên của cột sáng, không bằng trực tiếp hắn đào thông Tử Vong động, như vậy không tốt hơn sao? Nhưng mà, khi tất cả người cũng đã thói quen cột sáng này tồn tại, chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Cột sáng sụp đổ.
Ngươi sụp đổ thì sụp đổ, mọi người cũng có thể tiếp nhận, nhưng vì cái gì lại xuất hiện hai người? Tồn tại vượt qua cấp thứ hai! Tê, chẳng lẽ vũ trụ mới bắt đầu đã có hai tên Đại Đế cấp thứ nhất? Có thể đạt tới cấp thứ nhất, bọn họ tuyệt đối là vô địch, vì sao lại bị trấn áp dưới cột sáng? Nhất định đã bị trấn áp, bọn họ không nghĩ ra nguyên nhân khác. Nhưng mà, vì cái gì cột sáng lại đột nhiên sụp đổ? Rõ ràng đã trải quả hàng trăm tỷ năm, tại sao nói sụp đổ thì sụp đổ? Trong thời gian ngắn, trong đầu tất cả mọi người đều là nghi vấn. Nhưng mà, sau khio Nữ Đế áo đỏ xuất hiện, ngay sau đó trong hố lại có người thứ ba. Đây là một lão giả, một thân áo bào xám, vẻ mặt đạo mạo trang nghiêm, mặt mũi hiền lành, hắn phát ra khí tức lại không kém chút nào. Lại là một vị Đại Đế vô địch! Trời ạ, ba người! Mọi người đều im lặng, trong lòng càng sợ không nói thành lời.. Lão Thần thú đã trâu bò tới mức dùng sức một mình đè ép các Đại Đế không còn tính tình, nếu không phải các Đại Đế nghĩ biện pháp, sau khi suy sâu tính kỹ, bọn họ đưa Sinh Mệnh thạch ra ngoài, cuối cùng diễn hóa ra đám người Lăng Hàn, Đinh Thụ, hiện tại vẫn còn bị lão Thần thú áp chế. Thế nhưng bây giờ có ba người còn mạnh hơn cả lão Thần thú xuất hiện. Nếu như bọn họ cũng làm ác, ai có thể ngăn cản? – Chẳng lẽ còn có người thứ tư? Tỉnh Hạo Nhiên thì thào.
Hắn vừa nói ra lời này đã bị mọi người xem như kẻ thù. Ngươi không biết mình là miệng quạ đen sao? Ngậm miệng! May mắn chính là, cuối cùng không có Đại Đế vô địch thứ tư xuất hiện. – Rốt cục đi ra! Nữ Đế áo đỏ giọng dịu dàng nói, nàng duỗi lưng một cái, dáng người hoàn mỹ hiện ra, cũng làm trái tim của mọi người đập mahj Nhưng mà, Lăng Hàn lại thấy rõ ràng, thân thể nữ tử không phải thực thể. Giống như hình ảnh. – Đã luân hồi bao lâu rồi? Đại Đế thô kệch nói. – Ha ha, lần này đi ra sớm hơn những lần trước, chúng ta có thể chơi thật tốt một hồi. – Vô Lượng Thiên Tôn. Lão giả áo xám nói. Ba tên Đại Đế không xem ai ra gì, dường như không đặt đám người Lăng Hàn vào mắt. – Xin hỏi ba vị đạo hữu xưng hô như thế nào? Vô Nhai Đại Đế hỏi. Cho dù thế nào cũng phải làm rõ ba người này là địch hay là bạn. Nữ Đế áo đỏ không quan tâm, nàng vẫy tay, một màn kinh người xuất hiện, bốn yếu tố thiên địa bị nàng điều khiển và hóa thành một mỹ nữ tuyệt sắc, cho dù là dáng người hay dung mạo đều cực đẹp. Sau đó, nàng hợp hai yếu tố thành một, lập tức biến thành một người. Lăng Hàn kinh ngạc, bởi vì hiện tại Nữ Đế cho hắn cảm giác thực thể.
Bốn yếu tố vốn là cơ sở của thiên địa, dùng chúng cấu tạo thân thể, đương nhiên là chuyện dễ dàng. – Sách, đã rất lâu không có trải nghiệm cảm giác chân thật như thế. Nữ Đế áo đỏ tươi cười xinh đẹp, sau đó nhìn về phía Vô Nhai Đại Đế, nói. – Tên ta Tinh Nguyệt, lão đạo sĩ này tên là Vô Lượng, người to con tên là Huyền Vân. Mặc dù nàng nói ra tên của từng người nhưng các Đại Đế không có đầu mối mối, chưa từng nghe qua có ba tồn tại như thế. Mà Lăng Hàn cùng Đại Hắc Cẩu nói thầm, Vô Lượng Đại Đế thật sự tự luyến, mở lời chính là Vô Lượng Thiên Tôn, có ai tự khen mình hay không? – Không biết xấu hổ. Đại Hắc Cẩu nhỏ giọng nói. – Đúng thế. Lăng Hàn gật đầu. Nhưng bọn họ cũng chỉ thất thần một chút, ba ba tên Đại Đế xuất hiện một cách khó hiểu, việc này có khả năng cải biến thiên địa đại thế.. – Xin hỏi ba vị đạo hữu, tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây? Lăng Hàn trực tiếp hỏi. Vô Lượng Đại Đế và Huyền Vân Đại Đế không quan tâm tới, mà là bàn tán với Tinh Nguyệt Nữ Đế, bắt đầu dùng bốn yếu tố ngưng luyện cơ thể, bọn họ hiện tại vẫn còn ấn ký linh hồn. Theo lý mà nói, ấn ký linh hồn không có lực công kích, nhưng trên người của bọn họ lại không thích hợp, thực lực cấp thứ nhất không biến mất chút nào, mạnh đến mức đáng sợ. Tinh Nguyệt Nữ Đế nâng gò má phấn lên, nàng lộ ra vẻ suy tư, một lát sau mới nói: – Vấn đề này rất lớn, ta nên bắt đầu nói từ đâu nhỏ?
– Không bằng bắt đầu lại từ đầu? Lăng Hàn nói. – Tốt. Tinh Nguyệt Nữ Đế nói. – Bị vây lâu như vậy, chỉ có thể nói chuyện với hai gia hỏa thô bỉ này, thật sự là nhàm chán chết ta rồi! Nàng cực kỳ xinh đẹp, co dù oán trách cũng rung động lòng người, làm cho người ta thần hồn điên đảo. Còn tốt, nơi này đều là Đại Đế, mỗi người đều có ý chí kiên định, nếu không cũng không có khả năng kiên trì khổ chiến hàng trăm tỷ năm như thế. – Thiên địa này bắt đầu sụp đổ. Tinh Nguyệt Nữ Đế nói một câu và sau đó gật đầu. – Các ngươi cũng biết rõ chứ? – Biết. Lăng Hàn gật đầu, các Đại Đế cũng không nói gì, lúc này, tất cả mọi người nguyện ý nghe hết rồi quyết định là địch hay bạn, hòa hay chiến. Lão Thần thú cũng không nói, lộ ra vẻ trầm tư. – Thiên địa sinh ra và sụp đổ, đây là một vòng tuần hoàn. Tinh Nguyệt Nữ Đế hứng thú không sai, bắt đầu nói với mọi người. – Nhưng các ngươi cũng biết, thế giới này trải qua bao nhiêu lần tuần hoàn như thế không? Cái này? Làm sao có thể có người biết chứ? Chờ chút?
Lăng Hàn hoảng sợ, nghe vị Nữ Đế này nói thế, chẳng lẽ thiên địa không phải mới sụp đổ một lần? Chẳng lẽ! Trong lòng của hắn sinh ra suy đoán kinh người, hắn vẫn có phần không tin nổi. – Theo ta biết là ba mươi bốn lần. Tinh Nguyệt Nữ Đế nói. Nàng vừa nói ra lời này, các Đại Đế đều hít khí lạnh, tại sao nàng biết rõ? – Ngươi đếm được? Đại Hắc Cẩu nói thầm. – Ta thực sự đếm được. Tinh Nguyệt Nữ Đế nói, nàng cười nhẹ đáp lời Đại Hắc Cẩu. Ách... Đại Hắc Cẩu lập tức bó tay rồi. Sau đó tất cả Đại Đế đều dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn TInh Nguyệt Nữ Đế, tròng mắt như muốn lồi ra. – Không sai, ta không phải người của điệp kỷ này. Tinh Nguyệt Nữ Đế cười lắc đầu, sau đó chỉ sang Vô Lượng, Huyền Vân. – Bọn họ cũng không phải. Trời!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.