Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5325: Tử Vong Kiếm




Phốc! Lão Thần thú bộc phát thần uy, trong nháy mắt đã bộc phát ra chiến lực kinh người, hắn đánh lui các Đại Đế và sau đó lao tới trước mặt Đinh Thụ. Oanh, thanh kiếm màu đen tấn công nhanh như thiểm điện. Nhưng Đinh Thụ phản ứng cũng không chậm, hắn lùi lại tránh thoát một kiếm này. Nhưng mà, thân thể lão Thần thú lại lóe sáng, hắn xuất hiện sau lưng Đinh Thụ và lại đâm thêm một kiếm. Đây là tuyệt chiêu của Hư Không Đại Đế, cũng là tiền thân của Quỷ Ảnh bộ, thích hợp nhất khi ám sát. Lần này, Đinh Thụ không cách nào tránh né. Thủy Thanh Sưởng, Tỉnh Hạo Nhiên vội vàng xông tới cứu giúp Đinh Thụ tiêu trừ một kích này. Nhưng mà, hai người đến muộn. Một kiếm tới, cũng trực tiếp đâm vào trong thân thể Đinh Thụ. Lập tức, Đinh Thụ mất mạng. – Nhanh, nhanh mang tới Sinh Mệnh động!
Các Đại Đế vội vàng nói ra, ở chỗ này chết trận cũng không sợ, ấn ký linh hồn bất diệt, sống lại chỉ là vấn đề thời gian. Nhưng mà, lão Thần thú rút kiếm ra, hắn há miệng nuốt Đinh Thụ vào bụng. Làm sao có thể! Mặc dù lão Thần thú danh xưng Thôn Thiên Thú, nhưng có thể nuốt chỉ là thi thể, bằng không hắn giết một Đại Đế liền nuốt mất, khi đó làm gì có nhiều chuyện như vậy? Mặc dù bị nuốt ở nơi này, ấn ký linh hồn sẽ không bị ma diệt, cho nên, nuốt thi thể cũng không có sao, nhiều lắm kéo dài thời gian Đại Đế sống lại mà thôi. Nhưng mà, trong cơ thể cất giấu một vị Đại Đế, đây là chuyện nguy hiểm cỡ nào? Không sợ Đinh Thụ sống lại, sau đó phát động công kích từ bên trong hay sao? Dù lão Thần thú là Đại Đế cấp thứ hai, nhưng phòng ngự bên trong thân thể có khả năng giống nhau sao? Một khi hắn bị trọng thương, đến lúc đó Lăng Hàn lại xuất hiện thu hắn vào trong nội thế giới, khi đó có thể chém giết hắn dễ dàng Cho nên, lão Thần thú sẽ bốc lên nguy hiểm như thế? Chẳng lẽ bị mọi người đánh đến nổi giận, xúc động muốn ăn thi thể để phát tiết? – Không tốt! Trảm Thiên Yêu Hoàng kinh hô. – Ấn ký linh hồn của Đinh Thụ đã biến mất! Cái gì? Chúng Đại Đế cũng là không thể tin được, Linh Hồn Ấn Ký biến mất, nói rõ người liền thực đến treo. Nhưng mà, lão Thần thú làm sao có thể đột nhiên liền nắm giữ giết chết Đại Đế năng lực đâu?
Chỉ hai kiếm! Các Đại Đế đều nhìn thấy hai thanh kiếm màu đen trong tay lão Thần thú, thanh đâm trúng Đinh Thụ đã ảm đạm không ít, nó đang từ từ biến mất. Lúc này, bọn họ có thể không đoán ra nguyên nhân hay sao? Chính là thanh kiếm này đã giết chết Đinh Thụ. Có thể giết chết Đại cấp thứ ba Đế! Lão Thần thú trực tiếp vứt bỏ thanh kiếm kia, hắn nhìn thanh kiếm còn lại như trân bảo, nói – Nó tên là Tử Vong kiếm, chính là thần khí ta tạo ra nhiều năm trước! Đây là thứ dùng yếu tố Tử Vong trong động ngưng tụ tạo thành, có thể hoàn toàn triệt tiêu yếu tố Sinh Mệnh, cho nên, bị một kiếm này đâm trúng chỗ yếu hại, yếu tố Sinh Mệnh cũng không thể phát huy tác dụng, tự nhiên cũng không thể bảo tồn ấn ký linh hồn. Có điều, yếu tố Tử Vong trong đó quá ít, sử dụng một lần sẽ tiêu tán. Thời điểm đào Tử Vong động, lão Thần thú cũng không phải không có thu hoạch, nhưng chỉ có thể chế thành hai Tử Vong kiếm, với hắn mà nói rất gân gà, căn bản khinh thường dùng chém giết những Đại Đế kia. Giết chết hai cái, vẫn còn một đám. Nhưng mà, khi Lăng Hàn đột nhiên xuất hiện, rốt cục lão Thần thú ý thức được, đây là thời điểm hắn cần dùng tới Tử Vong kiếm. Đáng tiếc, thanh thứ nhất đã lãng phí. Sắc mặt các Đại Đế biến hóa,, thì ra lão Thần thú thật sự ẩn giấu chuẩn bị phía sau! Hiển nhiên, lão Thần thú chế tạo Tử Vong kiếm là vì muốn đối phó Lăng Hàn, nhưng Lăng Hàn không có ra, ba người Đinh Thụ lại bước vào cấp thứ ba, triển khai một trận đại chiến tới cả hắn cũng không ngờ. Bất đắc dĩ, hắn đành phải lấy ra Tử Vong kiếm, không thì hắn sẽ gặp phiền phức.
Có thể nói, mọi người đánh bậy đánh bạ đã ép ra âm mưu của lão Thần thú, nhưng mà, trong tay lão Thần thú vẫn còn một thanh Tử Vong kiếm, vẫn đủ tạo thành uy hiếp với Lăng Hàn. – Cút ngay! Lão Thần thú cường thế tiến lên. – Tiểu tử kia đang ở trong Sáng Tạo động đúng không? cạc cạc, ta sẽ đi giết hắn. – Mơ tưởng! Chỉ thấy Tỉnh Hạo Nhiên, Thủy Thanh Sưởng, Vô Nhai Đại Đế đều đứng chặn lão Thần thú. A? Lão Thần thú có vẻ hơi kinh ngạc, hắn cười quái dị, nói – Các ngươi cũng không nên quên, ta bây giờ có năng lực giết các ngươi. – Cũng chỉ có thể giết chết một người! Các Đại Đế đều nói. – Nhưng mà, người chết… Vô cùng có thể là ngươi! Lão Thần thú công tâm. – Ai nguyện ý chết? Đại Hắc Cẩu sải bước đi ra: – Vì ngăn cản ngươi, Cẩu gia đều nguyện ý đứng ra! Các huynh đệ tỷ muội, chúng ta nhất định phải ngăn cản gia hỏa này, cho dù chết cũng phải liều mất Tử Vong kiếm này! Tiểu Thanh Long cũng nhe răng: – Đại Lão Hắc đổi tính? Không phải nó rất ham sống sợ chết hay sao? Nữ Hoàng cười nói: – Nó đang giả vờ giả vịt, nếu thật đánh thì nó sẽ lui về phía sau.
Nhưng nói thì nói như vậy, Nữ Hoàng cũng nhanh chân đi lên phía trước Vì ngăn cản lão Thần thú sát hại Lăng Hàn, nàng có thể chịu chết đánh một trận. Hổ Nữu, Trì Mộng Hàm cũng đi ra, ở nơi này, ai cũng có thể chết, nhưng tuyệt không thể là Lăng Hàn! – Các ngươi! Lão Thần thú chấn kinh, không nghĩ tới giết Đinh Thụ, thế mà không có chấn nhiếp những người này, ngược lại làm cho bọn họ chiến ý càng thêm đáng sợ. Đã xảy ra chuyện gì? Xu cát tị hung, đây không phải bản năng sinh mệnh sao? – Cho nên, chuyện này không phải đồ không có phụ mẫu sinh ra như ngươi có thể hiểu! Đại Hắc Cẩu nói. – Ngươi không biết, cái gì gọi là tình cảm thương sinh, tình chiến hữu, tình huynh đệ, tình phu thê! – Cho nên, ngươi nhất định thất bại! Lão Thần thú cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhiều Đại Đế như vậy, rõ ràng ở chỗ này có thể trường sinh bất tử, có thể nguyện ý vì những người khác mà đánh đổi mạng sống. Đây là việc hắn không hiểu – Một đám người vô tri, các ngươi căn bản không hiểu cái gì gọi là cường đại! Hắn rống to, thu hồi Tử Vong kiếm, cũng đánh vào Sáng Tạo động. Các Đại Đế vội vàng chặn đường, nhưng lão Thần thú quá cường đại, hắn xuất ra một chưởng là có thể đánh bay bảy Đại Đế. Nhưng mà, còn có Tỉnh Hạo Nhiên cùng Thủy Thanh Sưởng! Hai người này đã là cấp thứ ba, còn đủ sức ngăn cản lão Thần thú. – Hai người các ngươi… Lão Thần thú quát.
– Các ngươi đều lĩnh ngộ hai yếu tố, một ngày kia không mạnh nhất đương thời, cần gì phải vì người khác mà chết? – Ha ha ha, lão quái thú, đều nói cho ngươi, ngươi không biết cái gì gọi là tình nghĩa! Tỉnh Hạo Nhiên cười to, chiến ý hùng hùng. Sở dĩ hắn và Thủy Thanh Sưởng có hôm nay, có một nửa là cố gắng của bọn họ, nhưng có một nửa lại là công lao của Lăng Hàn. Không có Lăng Hàn dẫn bọn họ tới đây, bọn họ có thể trở thành Đại Đế hay sao? Không có Lăng Hàn dạy bọn họ làm cách nào nắm giữ yếu tố Hủy Diệt, bọn họ làm sao đạt tới cấp thứ ba? Lui một bước mà nói, nếu không phải khi đó Lăng Hàn gấp rút tiếp viện tới cứu, bọn họ đã sớm chết trong tay của tuyệt địa chi thủ. Cho nên, bọn họ liều chết đánh một trận vì Lăng Hàn thì thế nào? Đúng vậy, bọn họ muốn cạnh tranh với Lăng Hàn nhưng đó là vì ngạo khí của bá chủ Nguyên thế giới, cũng không phải là ghen ghét. – Đừng mơ tưởng thông qua! Thủy Thanh Sưởng giết tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.