Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5210: Ngang Hàng Chuẩn Đế




A?

Lăng Hàn kinh ngạc, sau khi tia sáng màu đen dung nhập vào năng lượng hủy diệt, năng lượng hủy

diệt phát sinh biến hóa vi diệu.

Ban đầu có thể xem là đồng nguyên với năng lượng hủy diệt, nhưng bởi vì có khác biệt nhỏ xíu nên

không thể dung hợp.

Nhưng bây giờ tình huống đặc thù, tia sáng màu đen lâm vào nguy cơ bị đại đạo quang chôn vùi, cho

nên nó chủ động dung nhập vào năng lượng hủy diệt.

Vào thời khắc này, Lăng Hàn lại nhìn thấy thiên địa đại đạo.

Bản thân hắn như biến thành một thể, bản thân tức là thiên địa.

Đầu thiên địa đại đạo này đang ở trong đầu của hắn.

Trong đại đạo này, Lăng Hàn thấy được sáng tạo cùng hủy diệt, sinh mệnh và tử vong, diễn dịch huyền

bí vô tận.

Nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, thiên địa đại đạo này đã biến mất.

Lăng Hàn thất vọng và mất mát, hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.

So sánh với nhau, đại đạo quang trong người của mình có tiếng nhưng không có miếng.

Nó còn chưa đủ tư cách gọi là đại đạo quang, nhiều nhất chỉ là nhánh của một đạo.

– Đại đạo chân chính bao gồm sáng tạo, hủy diệt, sinh mệnh cùng tử vong.

Lăng Hàn hiểu ra, đây là tồn tại vượt qua quy tắc, chính là cơ sở chân chính của thiên địa.

– Nếu có thể nắm giữ cơ sở của thiên địa, khi đó ta có thể trấn áp Đại Đế?

Trái tim của Lăng Hàn đập mạnh, Đại Đế cũng chỉ liên hệ với quy tắc cửu tinh, nhưng thiên địa đại đạo

lại nghiền nát tất cả.

Thậm chí, bởi vì Đại Đế bị thiên địa đại đạo áp chế, cho nên có một ngày sẽ hao hết thọ nguyên, nhưng

mà, nếu như tu thành bản thân thiên địa đại đạo thì sao?

Có phải có thể trường sinh bất diệt?

Lăng Hàn cảm thấy tim đập mạnh, hắn cảm thấy mình đã mở ra con đường trường sinh chính xác.

Khó trách Đại Đế cầu trường sinh đều tới vực sâu nguyên thủy, nơi này thật sự ẩn giấu bí mật của thiên

địa.

Mà Lăng Hàn càng may mắn.

Phối hợp với Nguyên thế giới, hắn trời sinh đã nắm giữ năng lượng hủy diệt, nếu không, hắn cũng

không nhận được đại đạo quang, hiện tại càng không thể dung hợp một tia sáng màu đen kia.

Tất cả là trùng hợp, cho nên hắn mới nhìn thấy thiên địa đại đạo.

– Nói cách khác, ta còn muốn nhìn thấy thiên địa đại đạo, ta còn cần càng nhiều vật chất Thủy Nguyên,

có thể nói là vật chất tràn ngập tính hủy diệt.

Nhưng mà, thứ này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, có được một cũng khó như lên trời.

– Không thể gấp, nên đi từng bước.

Lăng Hàn đi tìm Đa Gia Phật.

– Tiền bối, ta nghĩ mời ngươi chỉ điểm một chút.

Hắn nói.

Đa Gia Phật cười một tiếng, hắn gật đầu:

– Tốt, ta muốn nhìn xem, ngươi bây giờ cách Chuẩn Đế bao xa.

Hai người tiến vào tinh không và kịch chiến.

Đa Gia Phật có ý định khống chế chiến lực, tránh vừa mới đấu đã đánh bại Lăng Hàn.

Lăng Hàn trực tiếp dùng tới năm mươi đạo quy tắc bát tinh, Đa Gia Phật thích ứng một chút và chiến

đấu..

Oanh! Oanh! Oanh!

Hai người chiến lực còn không đạt tới cấp Chuẩn Đế nhưng đã vượt qua tất cả Thánh Nhân, bởi vậy,

việc này nhanh chóng dẫn tới hai vị Tiền Dưỡng Hạo cùng Hạ Hậu Bình xuất hiện, sau đó là đám người

Đại Hắc Cẩu, Nữ Hoàng.

Đương nhiên bọn họ không nhúng tay, chỉ đứng gần xem cuộc chiến.

– Lăng Hàn có thể thắng hay không?

Đột nhiên Trì Mộng Hàm hỏi.

Chuyện này!

Trên lý trí mọi người cho rằng Lăng Hàn không có khả năng thắng, dù sao đối thủ của hắn là Chuẩn Đế!

Mặc cho Lăng Hàn yêu nghiệt, cho dù là vạn cổ đệ nhất thánh cũng vô dụng, chỉ cần dính vào chữ “Đế”

sẽ có cấp độ khác biệt.

Thế nhưng mà, Lăng Hàn nhiều lần sáng tạo kỳ tích, khó tránh khỏi làm mọi người suy nghĩ, vạn nhất

thì sao?

Vạn nhất hắn có thể đối kháng với Chuẩn Đế thì sao?

Nhưng mà, Đa Gia Phật chỉ hơi tăng lực một chút, Lăng Hàn lập tức rơi xuống hạ phong.

– Dựa chút thực lực ấy cũng nghĩ ngăn cản ta?

Đa Gia Phật từ tốn nói.

Lăng Hàn cười ha ha, nếu chỉ dùng năm mươi đạo quy tắc bát tinh là có thể đối kháng Chuẩn Đế, như

vậy hắn quá ngây thơ rồi.

Hắn bắt đầu tăng lực, mặc dù dời toàn bộ vị diện ra khỏi người, đã mất đi tín ngưỡng lực tăng thêm,

nhưng thân thể nhận được tự do chân chính, từ phương diện này có thể thấy được, chiến lực của hắn có

tăng lên.

Từ chỉnh thể mà nói, chiến lực của hắn phải suy yếu một chút, nhưng suy nghĩ vì lâu dài, làm vậy cũng

đáng giá.

Lăng Hàn vận chuyển năng lượng hủy diệt, oanh, hắn xuât ra từng quyền, lực phá hoại đường cũng

tăng vọt.

Dù mạnh như Chuẩn Đế cũng không dám lấy nhục thân ngăn cản năng lượng hủy diệt, cho nên, Đa Gia

Phật không thể không kéo dài khoảng cách, cũng dùng công kích từ xa ngăn cản năng lượng hủy diệt.

Cứ như vậy, hắn tự nhiên an toàn, nhưng mà cũng giảm bớt áp lực cho Lăng Hàn.

Cho nên, hắn không thể không tăng thêm vài phần chiến lực, như thế mới có thể bảo trì áp chế với Lăng

Hàn.

– Tiểu tử này thật không hổ là vạn cổ đệ nhất thiên tài.

Tiền Dưỡng Hạo cùng Hạ Hậu Bình đều gật đầu, bọn họ rất tán thưởng Lăng Hàn.

Bọn họ đều từ Thánh Nhân đi tới, hiện tại cũng bước vào Chuẩn Đế, biết chiến lực rõ Thánh Nhân là

như thế nào, sẽ kém Chuẩn Đế bao nhiêu.

Chính vì như thế, bọn họ mới có thể kinh hãi như thế, chiến lực Lăng Hàn khủng bố cỡ nào?

Nhưng mà, khi Đa Gia Phật tăng thêm thực lực, Lăng Hàn lại lâm vào khổ chiến, hắn đang ở biên giới

sẽ thua.

Chuyện này tự nhiên là Đa Gia Phật cố ý gây nên, hắn muốn tính toán chiến lực của Lăng Hàn.

Lăng Hàn hét lớn một tiếng, hắn vận chuyển đại đạo quang, oanh, chiến lực của hắn lại tăng lên thật

lớn.

Hiện tại, phần lớn Đế thuật đã vô dụng với hắn, hắn đã đi ra con đường của mình, một chiêu một thức

đều ẩn chứa ảo diệu vô tận, thậm chí, hắn còn nhòm ngó vết tích đại đạo, trong khi xuất thủ còn mang

theo vận vị thiên địa đại đạo.

Đa Gia Phật kinh dị kêu lên một tiếng, hắn từ trước tới nay chưa nhìn thấy qua đại đạo quang công

kích, cho nên hắn lấy làm kinh hãi.

Nhưng cũng chỉ thế thôi.

Đa Gia Phật tăng cường công kích lần nữa, hắn vẫn áp chế Lăng Hàn gắt gao.

Mặc dù Lăng Hàn còn có át chủ bài, ví dụ như Thánh hỏa, ví dụ như Hỗn Độn Cực Lôi tháp, nhưng mà

thánh hỏa dùng để liều mạng, Hỗn Độn Cực Lôi tháp thì là vật ngoài thân, cũng không phải bản thân

cường đại, tự nhiên không thích hợp dùng đến.

Lăng Hàn tái chiến một lúc, sau đó hắn chủ động nhận thua.

– Ngươi bây giờ nắm giữ năm mươi đạo quy tắc bát tinh?

Sau khi nhìn thấu Lăng Hàn, ba vị Chuẩn Đế đều khiếp sợ không thôi.

Năm mươi đạo, thật là đáng sợ.

Phải biết, Lăng Hàn hiện tại chỉ là Thánh Nhân tam tinh!

Như vậy cực hạn là gì?

– Từ chiến lực của ngươi hiện tại mà suy tính, có lẽ thời điểm nắm giữ bảy mươi đạo quy tắc bát tinh là

nắm giữ chiến lực Chuẩn Đế.

Đa Gia Phật nói.

Lăng Hàn gật đầu, cho nên mới nói Chuẩn Đế cường đại.

Thánh Nhân, cho dù là con của Đại Đế, bọn họ có thiên phú tuyệt đỉnh, nhưng đột phá tới Thánh Nhân

cửu tinh cũng chỉ nắm giữ ba mươi đạo quy tắc bát tinh, khoảng cách bảy mươi đạo còn quá xa xôi.

Hơn nữa, không có đại đạo quang, năng lượng hủy diệt, cho dù thật nắm giữ bảy mươi đạo quy tắc bát

tinh cũng không cách nào ngang hàng với Chuẩn Đế.

Chuyện này cũng chứng minh Chuẩn Đế cường đại.

Lăng Hàn thì sao?

Dù không có vật chất Thủy Nguyên, sau khi thân thể hắn tịch diệt bốn lần, hắn nắm giữ bảy mươi đạo

quy tắc bát tinh vẫn dễ dàng.

Vạn cổ mạnh nhất Thánh Nhân, danh xứng với thực


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.