Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5147: Uy Hiếp




Lăng Hàn phát động Phượng Dực Thiên Tường, thân hình di chuyển nhanh khó có thể hình dung.

Cái gì?

Bách Lý Hào Kiệt quá sợ hãi, tại sao Lăng Hàn lại xuất hiện trước mặt hắn?

Nhưng mà, sau khi giật mình thì hắn bình tĩnh lại, đối phương nắm giữ Chân Hoàng thân pháp, tốc độ rất nhanh, nhưng mà, hắn là Thánh Nhân lục tinh, càng là con của Đại Đế, chiến lực cường đại cỡ nào?

Ngươi đang tự chui đầu vào lưới sao?

– Muốn chết, ta thành toàn cho ngươi!

Hắn xuất chưởng tấn công Lăng Hàn.

Kéo dài khoảng cách, cho dù không địch lại vẫn có thể chạy trốn, nhưng mà cận chiến, khả năng phân ra thắng bại chỉ dựa vào mấy chiêu mà thôi.

Thánh Nhân khó giết, thế nhưng không chịu nổi người nào đó tự tìm đường chết.

Oanh, một chưởng mang theo mười tám đạo quy tắc bát tinh, thần uy đáng sợ bao phủ thiên địa.

Bách Lý Hào Kiệt căn bản khinh thường vận dụng tín ngưỡng lực, với chiến lực thập bát tinh của hắn, chẳng lẽ còn không trấn áp được Tứ Cực cảnh nho nhỏ?

Lăng Hàn cười một tiếng, hắn vung bàn tay.

Bành!

Không bao lâu sau đã nhìn thấy Bách Lý Hào Kiệt bay ra ngoài, trong nháy mắt đã biến thành chấm đen nhỏ biến mất trong tinh không.

Cái này!

Trong nháy mắt, tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, hoàn toàn không nói thành lời.

Mẹ nó, ánh mắt của bọn họ xảy ra vấn đề.

Bách Lý Hào Kiệt, Thánh Nhân lục tinh!

Thế mà bị một bàn tay đánh bay?

Nói đùa, diễn trò hay sao?

Nhưng mà, bọn họ nhìn thấy Lăng Hàn đứng ngạo nghễ tại chỗ, về phần Bách Lý Hào Kiệt, ách, không thấy bóng dáng.

Làm sao có thể!

Tất cả mọi người cảm thấy da đầu tê dại, việc này quá kinh khủng, Lăng Hàn thực lực cường đại đến mức nào?

– Ngươi thành Thánh!

Bách Lý Thiên run giọng nói.

Bây giờ, vương giả trẻ tuổi đều thành Thánh, chỉ có Lăng Hàn là ngoại lệ.

Nhưng chính vì ngoại lệ duy nhất lại là thiên kiêu mạnh nhất lịch sử.

Hiện tại, gia hỏa này thành Thánh.

Quá kinh khủng, Thánh Nhân lục tinh Bách Lý Hào Kiệt bị một bàn tay đánh bay, đây chiến lực thập bát tinh đấy.

Lăng Hàn mỉm cười:

– Đề nghị của ta vừa rồi, các ngươi nghĩ thế nào?

– Ngươi khinh người quá đáng!

Thánh Nhân cửu tinh của Bách Lý gia đứng dậy, hắn tên là Bách Lý Siêu, đã sống chín mươi vạn năm, toàn thân tỏa ra khí tức mục nát, ngọn lửa sinh mệnh lắc lư sắp tắt.

Nhưng mà, một khi lão Thánh Nhân phát uy vẫn bộc phát chiến lực làm thiên địa biến sắc.

Hắn trực tiếp sử dụng Đế binh, Tử Vi kiếm lơ lửng trên đỉnh đầu, đã thức tỉnh, đế uy bao phủ khắp nơi.

Lăng Hàn ha ha, hắn cũng vận dụng Thanh Trúc kiếm.

Đế binh chống đỡ, hắn vẫn vô địch.

Cái này!

Người Bách Lý gia biệt khuất, chẳng lẽ bọn họ phải lui về tổ địa, cần dựa vào trận pháp Đại Đế bảo hộ sao?

Tiến vào bên trong đế trận, cho dù Lăng Hàn nắm giữ Đế binh thì như thế nào? Đế binh phát uy có hạn, nhưng lực lượng của trận pháp Đại Đế lại là tinh cầu, có thể cung cấp lực lượng vô tận.

Cho nên, Đế tộc mới có cao ngạo, cho dù cố thủ, ít nhất bọn họ vẫn bình an.

Nhưng vấn đề là, bị một Thánh Nhân ép tiến vào tổ địa kéo dài hơi tàn?

– Lăng Hàn, ngươi muốn thế nào?

Bách Lý Siêu kinh sợ, tình thế hiện tại là mình yếu thế, chiến lực bản thân Lăng Hàn vô cùng kinh khủng, lại có Đế binh nơi tay, thiên hạ này còn ai trị hắn?

Chỉ có Chuẩn Đế.

Đáng tiếc, Bách Lý gia không có Chuẩn Đế.

– A, ta đã nói rồi, gia nhập liên minh của ta.

Lăng Hàn cười nói.

– Âm hồn xâm lấn, không ai có thể lo thân mình.

– Nếu chúng ta cự tuyệt thì sao?

Bách Lý Siêu nói, nếu thật bị Lăng Hàn bức bách mà đáp ứng, khi đó quá uất ức.

Lăng Hàn vẫn không nói gì, xèo, chỉ thấy bóng người rơi xuống đất, chính là Bách Lý Hào Kiệt.

Gương mặt hắn biến thành màu xanh, lửa giận hùng hùng.

Con của Đại Đế bị người ta vung tay đánh bay, hắn làm sao chịu nổi?

– Lăng Hàn!

Hắn nghiến răng nghiến lợi.

– Nha, trở về nhanh như vậy.

Lăng Hàn lên tiếng chào.

– Tên đáng chết!

Bách Lý Hào Kiệt đoạt lấy Tử Vi kiếm.

– Đến chiến một trận!

– Đến.

Lăng Hàn ngoắc ngoắc ngón tay, muốn Tử Vi Đế tộc gia nhập liên minh của hắn, chỉ dựa vào miệng lưỡi là không được, nhất định phải đánh phục đám gia hỏa này.

Bách Lý Hào Kiệt giết tới, Lăng Hàn thả ra Đế binh ngăn cản Tử Vi kiếm.

Oanh!

Đế binh đấu Đế binh, Thánh Nhân đấu Thánh Nhân.

Người có thể thành Đại Đế, không ai yếu hơn người khác, nhưng mà, Thánh Nhân thì khác.

Ba, Lăng Hàn vung tay, lại thấy Bách Lý Hào Kiệt lại hóa thành một điểm đen bay vào tinh không.

Cái này.

Tất cả mọi người im lặng, lần này Bách Lý Hào Kiệt đã dùng tới tín ngưỡng lực, có thể nói, trừ Thánh hỏa ra, hắn đã dùng toàn lực ứng phó, nhưng vẫn không phải đối thủ của Lăng Hàn, có thể thấy được hai người chênh lệch lớn cỡ nào.

Thiên kiêu đứng đầu vạn cổ, một khi thành Thánh liền có quét ngang Tịch Diệt cảnh.

Có ai không phục?

Lăng Hàn thu hồi bàn tay, hắn nói với Bách Lý Siêu:

– Nếu các ngươi cự tuyệt, ta sẽ đại khai sát giới! Tình thế trước mặt cực kỳ nghiêm trọng, các ngươi còn ích kỷ như thế, chỉ biết tự quét tuyết trước cửa, lưu các ngươi làm gì?

Câu nói này làm sắc mặt người Bách Lý gia biến sắc, Lăng Hàn quá cường đại, nếu thật sự bị hắn nhắm vào, bọn họ cũng chỉ có co đầu rút cổ tiến vào trong trận pháp Đại Đế.

Thế nhưng mà, gia hỏa này quá cường thế, nếu như lấy Đế binh oanh tạc, trận pháp Đại Đế tan vỡ thì sao?

Mặc dù trận pháp Đại Đế liên tục vận chuyển, nhưng uy lực của nó sẽ kém hơn Đế binh.

Dù sao, sau khi Đế binh thức tỉnh, tương đương với Đại Đế đích thân tới, nhưng đế trận chỉ là thủ đoạn do Đại Đế tạo ra mà thôi.

Bách Lý Siêu cắn răng, nói:

– Tốt, liên minh!

Lăng Hàn cười một tiếng:

– Như vậy mới đúng, đến, chúng ta tới nói chuyện chi tiết.

Chẳng những người Bách Lý gia, Thánh Nhân của Khổng Tước Đế tộc cũng ngồi xuống, cùng bàn công việc liên minh.

Sau khi tốn chút thời gian, Lăng Hàn còn nhân cơ hội công phu sư tử ngoạm, hắn yêu cầu hai Đế tộc cung cấp tài nguyên tu luyện.

Hắn đã thành Thánh, đại dược giúp hắn tăng lên rất ít, dù là hai Đế tộc cũng không có.

Nhưng mà, bên cạnh hắn có rất nhiều hảo hữu, ví dụ như Lâm Lạc, Chu Hằng, Duyên Sinh Thiên Tôn, bọn họ chưa thành Thánh.

Có thể tu thành Thiên Tôn trong Nguyên thế giới, cho dù không bằng bá chủ Nguyên thế giới cũng nắm giữ thiên phú võ đạo kinh người một khi thành Thánh, chiến lực tuyệt đối bất phàm, hiện tại đang cần chiến lực như thế.

– Ngươi thật quá mức!

Hai Đế tộc đều phản đối, đây là muốn vơ vét bọn họ

Lăng Hàn cũng không nói chuyện, hắn duỗi tay ra, ba mươi đạo quy tắc bát tinh bộc phát, hắn cũng thả Thánh hỏa ra, màu trắng, biểu hiện rất rõ ràng, hắn hiện tại vẫn chỉ là Thánh Nhân nhất tinh.

Khốn kiếp!

Thánh Nhân hai Đế tộc giật mình, Thánh Nhân nhất tinh đã có thể vận dụng ba mươi đạo quy tắc bát tinh, đây là khái niệm gì?

Cho dù Bách Lý Hào Kiệt là con của Đại Đế, thiên tư tuyệt hảo, nhưng đạt tới Thánh Nhân cửu tinh, cực hạn cũng chỉ có thể vận dụng ba mươi đạo quy tắc bát tinh mà thôi.

Nhưng Lăng Hàn thì sao?

Thánh Nhân nhất tinh!

Bọn họ đều nghĩ đến, nếu Lăng Hàn đạt tới Thánh Nhân cửu tinh, hắn có thể ngang hàng với Chuẩn Đế hay không, thậm chí Chuẩn Đế cũng có thể đánh bại?

Mà gia hỏa này đạt tới Chuẩn Đế?

Không dám nghĩ, quá dọa người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.