Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5107: Ta Lại Đột Phá




Lăng Hàn lấy một địch ba, hắn lại ổn định chiếm thượng phong.

Nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, hắn ở ma luyện kỹ xảo của mình.

Trong tình huống lực lượng chiếm thượng phong, hơn nữa không dùng võ kỹ, chỉ dựa vào kiến thức cơ bản, khống chế lực lượng tinh tế, hắn cũng có thể dễ dàng chiếm thượng phong.

Điểm này có phần giống Đại Đế áp chế tu vi, dù hạ xuống Tôn Giả, đối mặt Thánh Nhân cũng có sức đánh một trận.

Lăng Hàn sinh ra một tai hiểu ra, nguyên nhân cho dù là chiến lực cấp bậc Thánh Nhân chiến đấu, quy tắc mới là chủ lực cùng vương đạo, nhưng lực lượng cũng không phải là không có đất dụng võ.

Có đôi khi, nói không chừng chính là từ khác biệt nhỏ vẫn có thể đánh thắng đối thủ.

Trái lại người áo đen càng hoảng hốt.

Tình huống như thế nào?

Bọn họ rõ ràng đều là Tầm Bí cảnh, hơn nữa đều bước vào cảnh giới này sớm hơn cả Lăng Hàn, nhưng vì cái gì ba đánh một vẫn rơi vào hạ phong?

Đó là quái vật gì?

Phốc!

Thời điểm bọn họ phân thần, một tên người áo đen bị Lăng Hàn đoạt đao, hắn trở tay chém vào cổ, lập tức có máu tươi phun ra ngoài tung toé, hắn liều mạng che cổ của mình lại.

Lăng Hàn lại chém, mấy đao qua đi, lại có một người bị ném bay ra ngoài.

Cuối cùng người kia bị hù chết, đâu còn chiến ý, cho nên lập tức chật vật mà chạy.

Lăng Hàn không có truy kích, vừa vặn trở về truyền tin tức cho Chúc Dương Châu, cũng có thể dọa tên kia một chút.

Hắn chậm rãi từ từ trở lại võ quán, lúc này, tin tức liên quan tới việc hắn đột phá Tầm Bí cảnh cũng bị truyền ra, từ đó oanh động các nơi.

Hắn tiến vào võ quán mới mấy ngày?

Mười ngày mà thôi, nhưng tu vi của hắn từ Thông Mạch cảnh một đường bão tố tăng lên đến Tầm Bí cảnh, gần như hai ngày tăng một cảnh giới, cho nên có ai không ghen ghét và phát cuồng?

Triệu Kiếm lại nện nát bốn cái chén.

Nhan Nghiên càng hứng thú với Lăng Hàn, ba ngày hai lần đi tìm hắn, dẫn tới Chúc Dương Châu càng ghen ghét, hắn phái người chặn giết Lăng Hàn thất bại, từ đó nội tâm của hắn lo sợ.

Nguyên nhân với quan hệ giữa Lăng Hàn cùng Nhan Nghiên hiện tại, hoàn toàn có thể mời được phủ thành chủ xuất thủ, phát động điều tra.

Làm cho nội tâm của hắn an tâm nhất chính là, người áo đen trốn thoát bị hắn diệt khẩu, không có chứng cứ, bằng vào lời nói một bên của Lăng Hàn là không thể nào cắn chết hắn, dù sao hắn cũng là tiên nhân, hơn nữa còn là con của quán chủ võ quản, không có chứng cứ mười phần, cho dù là phủ thành chủ cũng không thể bắt hắn thế nào.

Hắn giống như con rắn độc đang tìm cơ hội xuất thủ lần tiếp theo.

Hắn nhất định phải tranh thủ thời gian, nguyên nhân Lăng Hàn có thể chất Thực Linh Thể thật đáng sợ, nói không chừng qua một thời gian sẽ tiến vào Tiên đồ.

Đúng lúc này, võ quán tỷ thí sắp bắt đầu.

Cách mỗi ba năm, từng võ quán trong thành sẽ phát động luận võ, người chiến thắng có thể đại biểu thành Ất cấp đi tham dự luận võ cao cấp hơn, một đường có thể giết tới vương đô.

Nếu như có thể đi đến một bước này, khi đó mới là một bước lên trời.

Mỗi ba năm đều có thiên tài may mắn trổ hết tài năng, từ nay lên như diều gặp gió.

Thành Phúc Long đã xuất hiện qua thiên tài như vậy, bây giờ đã là một trong bốn đại Chiến Thần Kim Cương cao quý, chính là cường giả Giáo Chủ!

Cho nên, lúc kỳ hạn luận võ tới gần, các học viên đều ma quyền sát chưởng.

Nhân số chiến đấu không nhiều, chỉ có ba người, cho nên, khẳng định chỉ có thể xuất động học viên xuất sắc nhất.

Đặt tỏng cõ quán thành Phúc Long võ quán, vừa vặn chỉ có ba học viên cấp bậc Tiên đồ, cho nên, căn bản không cần phiền, chỉ có thể chọn ba người này.

Bước vào Tiên đồ sẽ có cấp độ sinh mệnh khác biệt, căn bản không phải Tầm Bí cảnh có thể ngưỡng vọng.

Nhưng Lăng Hàn không quan tâm.

Đây không phải cơ hội tốt tiến vào Chúng Sinh trì hay sao?

Cho nên, hắn lập tức đi tìm quán chủ võ quán, đúng rồi, vị quán chủ này tên là Chúc Đài, Sinh Đan cảnh.

Bởi vì hắn chính là thiên tài của võ quán, Chúc Đài cũng rất cho hắn mặt mũi, biết được hắn yêu cầu như vậy, cũng nhanh chóng cho hắn vào.

– Ta muốn tham gia thi đấu võ quán.

Lăng Hàn nói.

Chúc Đài lập tức lắc đầu:

– Ha ha, mặc dù ngươi có thể chất nghịch thiên, nhưng ngươi nhập môn quá muộn, còn không có bước vào Tiên đồ. Đừng nóng vội, ba năm sau chính là thiên hạ của ngươi.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:

– Hôm qua ăn một gốc tiên dược, vừa mới đột phá Trúc Cơ.

– Phốc!

Chúc Đài suýt phun ra ngoài, sau đó ho khan không thôi.

Nói đùa cái gì, ngươi lại đột phá?

Chờ chút, ở Phàm cảnh có thể so sánh với Tiên đồ hay sao?

Từ phàm đến tiên, bước này cần bao nhiêu năng lượng?

Đây là tích lũy rất nhiều, tuyệt không phải một lần là xong.

Hắn không vui, dù thể chất Lăng Hàn trâu bò như thế, nhưng cũng không thể trong vòng vài ngày đã tăng lên Tiên đồ, dù sao nhưng hắn biết rõ, Lăng Hàn mấy ngày trước chỉ là Tầm Bí cảnh.

– Trương Hàn Quân, ngươi cũng đã biết, lừa gạt trưởng giả chính là trọng tội!

Lăng Hàn kinh ngạc:

– Ta thật sự đột phá.

Hắn phóng xuất ra một tia khí tức, rõ ràng là cấp bậc Trúc Cơ.

Chúc Đài lập tức nghẹn họng nhìn trân trối, nói không ra lời.

Thật sự là Trúc Cơ!

Khốn kiếp.

Hắn hoàn toàn không biết nên phản ứng gì, chẳng lẽ đây chính là Thực Linh Thể khủng bố sao?

Quá kinh người, từ phàm đến tiên, vượt qua bước này càng đơn giản như vậy.

– Cái này!

Sau khi khiếp sợ, hắn có phần khó khăn..

Ban đầu chỉ có ba học viện bước vào Tiên đồ, vốn không cần lựa chọn, cứ thế mà đi thôi.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Nhiều thêm Lăng Hàn.

Làm sao bây giờ?

Sẽ có một người không thể đi.

– Ngươi đi xuống trước, ta sẽ cân nhắc một chút.

Mặc dù Chúc Đài là quán chủ nhưng võ quán cũng không phải là tài sản riêng của hắn, mà là Phật tộc thiết lập, cho nên, hắn cũng không thể khư khư cố chấp.

Bởi vậy, hắn tổ chức hội nghị, hắn thương nghị với vài tên quán chủ, nghĩ ra một cái biện pháp.

Vậy thì đấu đi.

Bốn chọn một, đào thải một yếu nhất, công bằng công chính.

Tin tức truyền ra, võ quán chấn động.

Có ai nghĩ tới có dạng tuyển thủ như Lăng Hàn hay không?

Mỗi khi cần, tu vi có thể tăng lên, không nên quá mức cấp tiến.

Sau khi Triệu Kiếm biết được, không biết hắn đã nện nát bao nhiêu thứ.

Hắn biết rõ Lăng Hàn là Thực Linh Thể, tu vi tăng lên nhanh, nhưng có nhanh cũng không thể nhanh như vậy? Hắn còn chưa tăng lên nửa tiểu cảnh giới, ngươi đã thành tựu tiên nhân!

Tiên nhân đấy, đặt ở trong thôn, đây chính là tồn tại có thể bị lập trường sinh bia.

Nguyên nhân thời gian khẩn cấp, chỉ qua một ngày, vòng đấu loại lại bắt đầu.

Bố người Lăng Hàn phân biệt ra khỏi hàng.

Trừ hắn và Chúc Dương Châu ra, hai tên Trúc Cơ học khác là một nam một nữ, tên là Lưu Gia cùng Lý Minh Duyệt.

Bọn họ rút thăm trước tiên, sau đó quyết đấu hai hai, người thắng không cần so, hai kẻ bại tái chiến giành một suất còn lại.

Chuyện này rất công bằng, chỉ cần thực lực không phải hạng chót, vậy thì khẳng định có thể thắng được.

Thế là, bốn người rút thăm trước tiên, kết quả là Lăng Hàn đấu Lưu Gia, Chúc Dương Châu đấu Lý Minh Duyệt.

Hai trận chiến đấu đồng thời bắt đầu.

– Trương sư đệ, ngươi quá cuồng!

Lưu Gia lắc đầu.

– Mặc dù thể chất của ngươi kinh người, nhưng chung quy chỉ vừa vào Trúc Cơ, ngươi có chiến lực cỡ nào chứ? Thật sự không để ý đại cục!

Lăng Hàn cười nói:

– Làm sao ngươi biết, thời điểm ta đi tới thành Bạch Hà tham chiến, ta đã đột phá Chú Đỉnh cảnh thì sao?

Đạo lý thật tốt!

Lưu Gia lập tức á khẩu không trả lời được, không có cách gì cãi lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.