Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5094: Mai Phục




Mấy Đại Đế tộc quay giáo một kích, lại thêm tinh võng đứt mất, toàn bộ dương gian biến thành nắm cát vụn, cho nên, căn bản không thể tổ chức chống cự ra dáng.

Bây giờ lưỡi dao âm phủ chỉ nơi nào, nơi đó sẽ bị công hãm.

Đế tộc, Thánh Địa đều di chuyển tinh cầu, nhưng di động một cái tinh cầu cần lực lượng Thánh cấp, ý nghĩ có chín mươi chín phần trăm tinh cầu sẽ lưu lại tại chỗ, tận lực chống cự, sau đó luân hãm.

Toàn bộ dương gian lâm vào cảnh tượng diệt thế, vô tận âm khí tràn ra, nơi này biến thành địa ngục.

Càng thêm đáng sợ là, quy tắc âm dương hai giới bất đồng, phát sinh xung đột kịch liệt, làm cho cả tinh không biến thành trạng thái cực đoan.

Tiếp tục như vậy, vô cùng có khả năng sẽ có một ngày sẽ sinh ra vũ trụ phong bạo phá hư tất cả.

Mặc dù Lăng Hàn nóng vội nhưng lại bất đắc dĩ.

Hắn hiện tại chỉ có chiến lực Thánh cấp thập tinh, nhiều lắm chỉ đạt tới thập nhất tinh, căn bản không cần tuyệt địa chi chủ xuất thủ, chỉ biển Thánh thi cũng đủ chôn vùi hắn rồi.

Thánh thi cũng không giống như âm hồn, bị năng lượng hủy diệt khắc chế đến sít sao.

A, Hủy Diệt linh đồ có phải là thứ Huyền Thái Vũ lấy được từ biên giới vũ trụ?

Mặc dù rất muốn thay đổi hiện trạng, nhưng đám người Lăng Hàn hiện tại có thể làm, trừ tăng tu vi ra, bọn họ sẽ bố trí trận pháp trên tinh cầu, thôi động những tinh cầu này bay về biên giới vũ trụ.

Mặc dù chiến lực âm phủ vô địch, nhưng mà âm hồn xâm lấn chịu tốc độ đồng hóa dương gian hạn chế, quyết định bọn họ đánh một tinh vực dễ dàng, nhưng muốn âm phủ hóa tinh vực lại cần thời gian dài.

Không có hoàn cảnh âm phủ, âm hồn quá yếu đuối, cảnh giới thấp không chịu nổi ánh mắt chiếu vào.

Cho nên, có trận pháp khu động, tốc độ tinh cầu di chuyển mặc dù chậm nhưng vượt qua bước chân của âm phủ.

Đây là lưu lại hỏa chủng cho dương gian, một ngày kia, các tinh cầu trở về, khi đó có thể trùng kiến gia viên.

Dù sao Lăng Hàn chỉ có một người, hắn xoay quanh thế nào, bố trí trận pháp, chế tác trận cơ cũng phải cần thời gian, dù giúp số lượng tinh cầu nhiều kinh người, nhưng so với tinh không to lớn, tất cả như chín trâu mất sợi lông.

Lăng Hàn làm việc này thắng được nhiều người kính ngưỡng.

Nếu như hắn lúc này thành Thánh, khẳng định sẽ cảm ứng được tín ngưỡng lực mạnh hơn một đoạn.

Cứu người trong cơn nguy khốn sẽ thu được tín ngưỡng lực thuần túy,

Lăng Hàn cũng không nghĩ nhiều như vậy, hắn chỉ muốn giúp người mà thôi.

Cuối cùng chỉ lo thân mình, đạt tắc thì kiêm tể thiên hạ.

Trong phạm vi năng lực của hắn, hắn không ngại trợ giúp thiên hạ.

Lăng Hàn đại chiến với âm hồn, hiện tại âm phủ thế lớn, thế không thể đỡ, nhưng chiến tuyến kéo dài nghiêm trọng, cũng mang ý nghĩa phòng ngự yếu ớt.

Chỉ có một ít Khô Lâu Thánh Binh, có thể phòng thủ nhiều nơi hay sao?

Lăng Hàn và các Thánh Nhân phân biệt dẫn đội, suất lĩnh đám người Kỷ Vô Danh, Lăng Hi xuất chiến, bọn họ săn giết âm hồn và đạt được thiên địa ban thưởng.

Phải biết, hiện tại số lớn tinh cầu luân hãm, thiên tài địa bảo khó kiếm, cho nên, muốn tăng lên tu vi nhanh chóng, giết âm hồn thu hoạch thiên địa ban thưởng là một việc cực tốt.

Bọn họ không ham chiến, đánh một nơi lại đổi nơi khác, hơn nữa mỗi lần công kích đều không có quy luật, từ đó âm phủ căn bản không biết nên chặn đường bọn họ thế nào.

Thấm thoát, lại bốn mươi năm qua đi.

Vào lúc này, tu vi Lăng Hàn từ thập nhất tinh tiến lên thập nhị tinh, bước qua thập tam tinh và tiến vào thập tứ tinh.

Hắn nắm giữ quy tắc thất tinh đã nhiều đến chín mươi sáu đạo.

Có thể suy ra, thời điểm hắn đạt tới thập ngũ tinh, hắn sẽ đạt tới Tứ Cực cảnh cực hạn.

Chín mươi chín đạo quy tắc, số lượng cực hạn.

Một ngày này, Lăng Hàn dẫn đội xuất động, tiếp tục đi đánh giết âm hồn.

Mặc dù không đả kích lớn với âm phủ nhưng dù sao cũng không phải chuyện tốt gì.

Bọn họ đi tới Thích Hoàng tinh, nơi này từng thuộc về Thánh Địa, nhưng hiện tại sinh linh bị âm hồn đoạt xá, trở thành cái xác không hồn.

Mỗi một bộ nhục thân bị âm hồn đoạt xá đều phát ra từng tia âm khí, số lượng càng nhiều sẽ tạo thành ảnh hưởng lên thiên địa, từ đó dương gian cũng chuyển hóa thành âm phủ.

Cho nên, Lăng Hàn oanh xác những xác không hồn này cũng có ý nghĩa giảm bớt gánh nặng cho thiên địa.

Nhưng khi bọn họ xé rách không gian đến nơi đây, Lăng Hàn lại phát hiện cảm giác bất an.

– Có mai phục!

Hắn lập tức cảm ứng được nơi này có khí tức Thánh cấp cường đại.

– Lăng Hàn, cuối cùng cũng bắt được ngươi!

Chỉ thấy một người thanh niên mang theo đại lượng Thánh thi xuất hiện, chính là Kim Ô Đế tộc Lục Tầm!

Lăng Hàn cau mày, hắn xé mở không gian lần nữa, nói:

– Các ngươi đi trước, ta sẽ cản phía sau!

– Nghĩ hay lắm!

Lục Tầm lao tới.

Lăng Hàn cũng không mang theo Đế binh, hắn lưu lại trên Tứ Nguyên tinh, hắn đã dạy Cửu Sơn Thánh Nhân biện pháp thao túng, do lão nhân gia phụ trách tổng bộ, tránh việc bọn họ đi săn bị người ta bứng cả hang ổ.

Nhưng trừ Thanh Trúc kiếm ra, hắn còn có Hỗn Độn Cực Lôi tháp.

Chuẩn Đế binh lấy ra, không ngừng phóng đại và bảo hộ đám người Lăng Hàn vào trong.

Oanh!

Công kích đánh tới, thân tháp chấn động nhưng không bị đánh vào.

Đương nhiên, chấn động mạnh cũng làm năng lượng rối loạn.

Tu vi Lăng Hàn hiện tại là gì?

Tôn Giả thập tứ tinh!

Chiến lực của hắn đã vượt qua Thánh cấp thập tinh, cường đại đến kinh người.

Hắn xuất thủ hóa giải, cũng ổn định năng lượng hỗn loạn trong tháp, cũng bảo trì năng lực xé rách không gian và an toàn của mọi người.

Sau khi mọi người rời đi, Lăng Hàn tươi cười.

Hắn không có vội vã rời đi.

Chỉ cần tuyệt địa chi chủ không xuất hiện, chỉ đối mặt Khô Lâu Thánh Binh thì hắn cũng không cần e ngại, đánh không lại, hắn chạy là được.

Hiện tại, hắn phải đại khai sát giới.

Xèo, hắn thu hồi Hỗn Độn Cực Lôi tháp.

– Ân?

Thấy Lăng Hàn không có ý rời đi, Lục Tầm kinh ngạc.

– Không thể không nói, ngươi có can đảm rất lớn.

Lăng Hàn cười ha ha, nói:

– Chỉ bằng vào gà đất chó cảnh như ngươi, có thể làm ta sợ hay sao?

Lục Tầm giận dữ, lời này là không đặt hắn vào mắt.

– Lăng Hàn, ngươi lấy đâu ra tự tin như thế?

Hắn từ tốn nói.

– Nhìn thiên địa này xem, còn có nơi nào cho ngươi đặt chân?

Lăng Hàn khinh thường nhìn bầu trời, nói:

– Hiện tại ta đứng ở nơi này, ngươi nhìn ta có nơi đặt chân hay không?

– Ha ha!

Lục Tầm cười lạnh một tiếng, sau đó giết tới.

Oanh, một kích đánh ra mười hai đạo quy tắc bát tinh.

Hắn là Thánh Nhân tứ tinh.

Lăng Hàn không sợ, hắn xuất quyền nghênh đón.

– Tự tìm cái chết!

Lục Tầm khinh thường, hắn dùng toàn lực.

Bành!

Hai người đấu một kích, quy tắc vô tận nổ tung, Thánh thi phía sau bị đánh bay, mấy Thánh thi gần phía trước rạn nứt.

– Cái gì!

Lục Tầm không dám tin vào mắt mình.

Nhưng hắn là Thánh Nhân tứ tinh, mà chiến lực cao tới thập nhị tinh, Lăng Hàn có thể ngang hàng với hắn?

Tê!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.