Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5055: Lăng Hàn giả




Trên đài cao, Lăng Hàn giả bắt đầu giảng đạo.

Nghe hắn nói bậy một lúc, Lăng Hàn cùng Trì Mộng Hàm đều ngạc nhiên.

Nguyên nhân người này mặc dù nói khoác rất lợi hại, nhưng có nhiều chỗ giảng được rất có đạo lý, có thể dẫn dắt người khác.

Cho nên, hắn mặc dù giả danh lừa bịp, nhưng cũng không phải không có chút năng lực.

Sau khi giàng nửa ngày, Lăng Hàn giả tuyên bố lần giảng đạo này kết thúc.

Lúc này tất cả mọi người lưu luyến không rời, cực lực giữ lại, bảo hắn nói thêm một hồi.

– Được rồi, nếu mọi người nhiệt tình như vậy.

Lăng Hàn giả nói:

– Ta nghĩ thu hai tên đồ đệ, xem trong các ngươi có người phù hợp hay không.

Lời này vừa nói ra, lập tức làm mọi người hưng phấn.

Lăng Hàn giả đi trong đám người, dường như hắn đang tìm kiếm, hắn nhìn thấy rõ Lăng Hàn cùng Trì Mộng Hàm, gia hỏa này nói yêu cầu nữ nhân, hơn nữa còn là nữ nhân xinh đẹp.

Không lâu sau đó, hắn đã thu được một nữ đệ tử.

Sau đó, Lăng Hàn giả đi lòng vòng, xuất hiện ở trước mặt Lăng Hàn cùng Trì Mộng Hàm.

Thời điểm nhìn thấy Trì Mộng Hàm, Lăng Hàn giả lập tức lộ ra vẻ mặt kinh diễm, qua thật lâu vẫn không thu liễm được, có chút mê đắm nói:

– Ngươi tên là gì?

Trì Mộng Hàm không có trả lời, mà là hỏi ngược lại:

– Ta thích nhất chính là Lăng Hàn đại nhân xâm nhập Đông Lâm Đế tộc cướp cô dâu! Không biết có thể nhìn thấy Trì tiên tử hay không?

Tự mình lại gọi mình là tiên tử, có chút vô sỉ a.

Lăng Hàn nói thầm trong lòng, hắn không dám nói ra khỏi miệng, bằng không thì ban đêm khẳng định sẽ ngủ riêng.

Lăng Hàn giả không chút hoang mang:

– Mộng Hàm có việc bận rộn, tạm thời ngươi khẳng định không gặp được. Nhưng nếu ngươi bái ta làm sư thì có thể gặp được.

– Thực sao?

Trì Mộng Hàm cố ý lộ ra vẻ kích động.

– Đương nhiên là thực.

Lăng Hàn giả động tâm, hắn đưa tay bắt lấy tay của Trì Mộng Hàm.

Chẳng qua khi hắn vươn tay lại nhe răng, tại sao bàn tay không bóng loáng nhẫn mịn?

Lúc nhìn lại thì thấy đó là tay của Lăng Hàn!

Hắn vội vàng buông tay, cầm tay của nam nhân làm hắn buồn nôn.

– Ta bây giờ không nói với ngươi, đi qua một bên!

Hắn trách mắng Lăng Hàn.

Lăng Hàn cười một tiếng:

– Ta cũng có chút vấn đề muốn thỉnh giáo, ta cảm thấy rất hứng thú về việc Lăng Hàn cướp cô dâu.

– Đúng a đúng a.

Người chung quanh nhao nhao nói, chuyện cướp cô dâu được truyền đi xôn xao nhất, rất nhiều người lấy ra làm đề tài nói chuyện.

– Được rồi, nếu mọi người hiếu kỳ như vậy, ta sẽ lặp lại lần nữa.

Lăng Hàn giả cười nói, bắt đầu nói đến cố sự lúc “hắn” xông vào Đông Lâm Đế tộc, chiến Bách Lý Thiên cướp cô dâu.

Dù sao hắn không phải đương sự, có lẽ thông qua xem tinh võng trực tiếp nên khi nói sẽ lộ ra sơ hở.

Lăng Hàn cùng Trì Mộng Hàm thỉnh thoảng vạch trần, Lăng Hàn giả lại không thèm để ý chút nào, trực bác bỏ là hai người nhớ lầm.

Đợi hắn nói xong, tất cả mọi người vỗ tay, cố sự anh hùng cứu mỹ nhân như thế, nghe bao nhiêu cũng không chán.

Hơn nữa, hắn vì đắp nặn Lăng Hàn thiết hán nhu tình, còn tăng thêm rất nhiều lời âu yếm, đều là Lăng Hàn “lặng lẽ” nói với Trì Mộng Hàm, cũng không có bị tinh võng trực tiếp.

Việc này cũng thỏa mãn nội tâm hiếu kỳ của mọi người, từ đó hắn càng thỏa mãn.

Trì Mộng Hàm cười cười, nàng nói với Lăng Hàn:

– Tại sao ta không nhớ ngươi nói với ta như thế?

– Ách, ta cũng không nhớ rõ.

Lăng Hàn lắc đầu.

Trì Mộng Hàm lại nhìn về phía Lăng Hàn giả:

– Ngươi khi nào trở thành phu quân của ta, tại sao ta không biết?

A, đây là ý gì?

Trì Mộng Hàm tâm niệm vừa động, dung mạo của nàng biến hóa trở về ban đầu.

– Trì, Trì Mộng Hàm!

– Là Trì tiên tử!

– Thực sự là nàng!

Tất cả mọi người kinh hô, khi Trì Mộng Hàm biến hóa, nàng mơ hồ lộ ra khí tức Thánh cấp, tất cả mọi người đều tin tưởng nàng.

A, việc này liền kì quái.

Vị này là Trì Mộng Hàm, tại sao nàng đứng chung với nam nhân xa lạ mà không nhận ra “Lăng Hàn”?

Lăng Hàn giả cũng sững sờ, hắn không nghĩ tới giả danh lừa bịp lại gặp chính chủ.

Hắn cười ha ha một tiếng:

– Buổi sáng thức dậy sớm, quên đi ị, ta đi trước.

– Chậm đã!

Trì Mộng Hàm yêu kiều nói:

– Ngươi còn chưa giải thích với ta!

Giả mạo ai cũng có thể, nhưng dám can đảm giả mạo nam nhân của nàng, việc này tuyệt đối không cho phép.

Oanh, nàng phóng thích ra khí tức Thánh Nhân ép thẳng về phía Lăng Hàn giả.

Đừng nhìn chỉ là một đạo khí tức, nhưng Thánh Nhân cường đại cỡ nào, bảo đảm đa số Tôn Giả chung quanh phải quỳ xuống.

Nhưng mà, chuyện kế tiếp làm Lăng Hàn cùng Trì Mộng Hàm kinh hãi.

Nguyên nhân đạo khí tức này xung kích lên người Lăng Hàn giả, thế mà hắn không có phản ứng gì.

Lăng Hàn sinh ra chiến ý, vẫy tay, bành, một đạo địa khí xuất hiện và hóa thành hình người giống Lăng Hàn hắn, cũng ngăn cản Lăng Hàn giả.

Mọi người không có ngạc nhiên, bọn họ thông qua tinh võng cũng biết đây là tuyệt chiêu của Lăng Hàn.

Thế nhưng mà, tại sao lại có địa khí xuất hiện?

Chẳng lẽ?

Mọi người đều nhìn sang Lăng Hàn cùng Trì Mộng Hàm, chẳng lẽ hai vị này mới là thật?

– Lăng Hàn!

– Trì Mộng Hàm!

Tất cả mọi người kích động, qua hồi lâu, thì ra bọn họ bị lừa, chính chủ đã xuất hiện.

Lăng Hàn giả cũng bật cười, hắn không bối rối khi bị vạch trần:

– Ai, đúng là vận khí kém, lần thứ nhất giả mạo đã lộ tẩy, lần sau mạo danh phải thắp nén hương trước.

Cái này nhìn như ở kiểm điểm, kỳ thật nhưng không có một điểm ý nhận sai.

– Ngươi là ai?

Trì Mộng Hàm hỏi.

– Tiểu Hàm Hàm, ta là Hàn ca ca của ngươi đấy.

Lăng Hàn giả cười nói.

Oanh!

Địa khí hóa thành hình người tấn công Lăng Hàn giả, Lăng Hàn thật không có xuất thủ, bởi vì nếu hắn xuất thủ, lực lượng Thánh cấp thật đáng sợ, người nơi này sẽ chết rất nhiều.

– Lòng dạ đàn bà!

Lăng Hàn giả từ tốn nói, hắn xuất ra một chưởng, bành, địa khí biến thành hình người lập tức vỡ nát, mà khí tức Thánh Nhân xung kích nghiền nát đám người chung quanh thành cặn bã.

Thậm chí, dư ba xung kích còn tạo thành đả kích hủy diệt với nơi này, thật nhiều người thậm chí chưa ý thức xảy ra chuyện gì đã hóa thành tro bụi.

– Ngươi!

Đôi mắt Lăng Hàn bắn ra một tia lửa giận..

Đúng là điên cuồng.

– Dạy ngươi một đạo lý, muốn đăng lâm tuyệt đỉnh, tuyệt đối không nên có đồng tình, thương hại, loại tâm tình này sẽ làm liên lụy ngươi.

Lăng Hàn giả từ tốn nói, lúc này, dung mạo của hắn đã biến hóa.

Đó là nam tử trẻ tuổi, thân mang một kiện trường bào màu đen, anh dung anh tuấn, hạch tâm đôi mắt còn có màu hoàng kim.

– Đây chính là lý do ngươi giết người?

Lăng Hàn trầm giọng nói.

– Chẳng lẽ, ngươi còn muốn báo thù cho bọn họ?

Lăng Hàn giả nhún vai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.