Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5043: Lăng Hàn Thành Tôn!




– Muốn động huynh đệ của lão Tôn, hỏi qua cây gậy trong tay lão Tôn chưa?

Bỗng nhiên Hầu ca nhảy ra ngoài, oanh, thánh uy đáng sợ bộc phát.

Đây cũng không phải là khí tức bán Thánh, mà là khí tức Thánh Nhân chân chính!

Hắn mặc dù nhìn thấy Lăng Hàn xuất hiện, nhưng lo lắng vẫn là không thể đột phá Tứ Cực cảnh, cho nên hắn muốn ra mặt vì Lăng Hàn.

– Hầu tử, lưu lại đi!

Oanh, Bách Lý Xuy Tuyết mới lên cấp Thánh Nhân của Tử Vi Đế tộc cũng đứng dậy, khí cơ khóa chặt Hầu ca.

Kể từ đó, Hầu ca nhất định phải phòng bị, nếu không hắn sẽ bị Thánh Nhân oanh kích, bảo đảm sẽ chết rất khó coi.

Thánh Nhân đã đứng trên đỉnh của thiên hạ, làm sao có thể khinh thường?

Lăng Hàn quay đầu cười nói với Hầu ca:

– Hầu ca yên tâm, ta tốt lắm!

Có câu nói này, Hầu ca đương nhiên yên tâm.

Ổn.

Hắn nhe răng cười một tiếng, hàm răng sắc bén hiện ra, hắn nói:

– Đến, lão Tôn đại chiến ba trăm hiệp với ngươi.

Hắn nhảy lên cao, Hầu ca đã xuất hiện ở bên ngoài Đông Lâm tinh.

Thánh Nhân đại chiến, đương nhiên phải tiến hành trong tinh không, bằng không chỉ vài chiêu đã đánh nát tinh cầu.

Bách Lý Xuy Tuyết sẽ không sợ, hắn cũng tiến lên tinh không.

Oanh!

Ngay sau đó hào quang rực rỡ bộc phát, hai đại Thánh Nhân đã bắt đầu kịch chiến với nhau.

Tê, Hầu ca thành Thánh!

Mọi người đều rung động, bọn họ đều cho rằng Bách Lý Thiên là vương giả trong thế hệ trẻ sẽ đột phá Thánh Nhân trước tiên, mặc dù cũng không đại biểu Bách Lý Thiên ngày sau nhất định thành Đế nhưng vẫn có ý nghĩa to lớn như cũ.

Thì ra Hầu ca mới là Thánh Nhân đầu tiên trong thế hệ trẻ tuổi.

Mọi người thổn thức không thôi, tự nhiên cũng bàn tán sôi nổi.

Sắc mặt Bách Lý Thiên càng ngày càng khó coi.

Hôn lễ của hắn có người gây rối không nói, tân nương còn phản bội trước mặt mọi người, hiện tại danh hiệu Thánh Nhân đầu tiên cũng bị người ta lấy đi.

Hắn lúc này cảm thấy nhân sinh của mình thật thất bại.

Tất cả những chuyện này, kẻ cầm đầu chính là Lăng Hàn.

Hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, sát khí như núi lửa phun trào.

– Ngươi không nên tới đây.

Hắn thản nhiên nói.

Lăng Hàn cười một tiếng:

– Ngươi không cần tự kỷ như vậy, ta tới đón thê tử của ta, cũng không có quan hệ gì với ngươi ! Nếu thuận tiện làm thịt ngươi cũng không phải không được.

– Ha! Ha!

Bách Lý Thiên cười lạnh hai tiếng, gương mặt của hắn càng dữ tợn.

Ngày hôm nay chính là ngày sỉ nhục nhất đời của hắn.

Nhưng không sao, người nhục nhã hắn sẽ phải chết.

– Lăng Hàn, ngươi lấy dũng khí ở đâu ra?

Hắn lập tức xuất thủ, hắn vươn tay vỗ mạnh về phía Lăng Hàn.

Lập tức, quy tắc biến hóa và hóa thành một bàn tay, mang ý chí của thiên địa, tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào vi phạm.

Thánh Nhân, hóa thân thiên địa!

Dù Bách Lý Thiên còn chưa đột phá chân chính nhưng đã nắm giữ một tia uy năng.

– Cũng không phải do ngươi nói mới tính.

Lăng Hàn cười một tiếng, duỗi ngón bắn ra ngoài.

Phốc!

Bàn tay của Thánh Nhân bị xuyên thủng, sau đó quy tắc tràn ra ngoài, chờ đánh tới trước mặt Lăng Hàn thì không còn một tia uy lực nào cả.

Chuyện này làm mọi người có cảm giác da đầu tê dại.

Chỉ điểm ra một chỉ là có thể hóa giải gậyg kích của bán Thánh?

Ngươi là Thánh Nhân sao?

Bách Lý Thiên cũng cả kinh, mặc dù hắn tùy tiện gậyg kích nhưng một kích đó có thể miểu sát Tôn Giả, tại sao lại bị một tên Giáo Chủ hóa giải?

– Tiểu Hàn tử, tốt!

Đại Hắc Cẩu gào lên trợ uy cho Lăng Hàn.

– Cướp tân nương! Cướp tân nương!

Tiểu Thanh Long cùng kêu to nó không những gọi mà còn cổ động những người.

Nhưng trừ mấy người bọn họ to gan lớn mật ra, có ai dám làm càn trước mặt Đế tộc làm càn?

Không người phụ họa, Tiểu Thanh Long cảm thấy rất buồn bực.

– Một đám hèn nhát!

Hắn lắc đầu, sau đó nó thả ra chín linh thân hò hét.

Như thế cũng được?

Mọi người đều im lặng, quả nhiên, nghe đồn người bên cạnh Lăng Hàn đều là kẻ không đáng tin cậy.

Nhưng mà, Lăng Hàn làm sao lại cường đại như thế?

Đó là một kích của bán Thánh đấy.

Bách Lý Thiên cau mày, hắn lập tức đánh ra một kích, lần này hắn tăng thêm vài phần lực lượng, bàn tay càng to lớn hơn trước.

Lăng Hàn lắc đầu:

– Bách Lý Thiên, ngươi thật sự làm ta thất vọng, một trăm năm qua đi, ngươi vẫn còn chưa thành Thánh!

Nhìn sang Hầu ca!

Đương nhiên, sở dĩ Hầu ca có thể hoàn toàn bước vào Thánh cấp không rời khỏi hai hạt giống quy tắc trợ giúp, đây chính là thứ Thánh Nhân cửu tinh ban cho, nếu không phải lão Thánh thú sắp chết, ai cam lòng ban cho?

Cho nên, Hầu ca tiêu hóa hai hạt giống quy tắc, lại thêm bản thân hắn có thiên phú yêu nghiệt, từ đó hắn còn chân hơn Bách Lý Thiên bắt đầu xung kích Thánh vị, thành Thánh là chuyện đương nhiên.

Nhưng Bách Lý Thiên lại không biết, nghe nói chỉ có buồn bực.

Đúng thế, hắn không bằng Hầu ca.

Thì thế nào?

Hắn đánh một kích về phía Lăng Hàn, ngươi kia sẽ biến thành thi thể.

Lăng Hàn cười một tiếng, hắn phất tay chém một cái, quy tắc hóa thành thần mang chém vào bàn tay kia.

Một đạo thần mang như thần kiếm tuyệt thế chém xuống, bàn tay kia bị chém thành hai.

Bách Lý Thiên đánh kích thứ hai tuyên cáo vô gậyg.

Lần này, mọi người không thể bình tĩnh.

Lần thứ nhất còn có thể nói là Bách Lý Thiên chủ quan, căn bản không có quyết tâm, nhưng một kích này thì sao?

Tê, Lăng Hàn thật sự nắm giữ thực lực ngang với bán Thánh?

Chuyện này không phải bị giam cầm ở Giáo Chủ vĩnh viễn hay sao, dù sao chiến lực cũng có hạn, vẫn có thể xông pha tiến lên?

Bách Lý Thiên kinh hãi:

– Tứ Cực cảnh! Tứ Cực cảnh! Ngươi đã trở thành Tôn Giả!

Hắn thấy rõ ràng, Lăng Hàn đánh ra một kích vừa rồi đã ẩn chứa quy tắc thất tinh.

Có thể vận dụng quy tắc thất tinh, mà không phải chỉ có một tia, điều này nói rõ một việc.

Lăng Hàn thành Tôn!

Cái gì, nghe xong câu này, mọi người vô cùng kinh hãi.

Làm sao có thể?

Lăng Hàn không phải bị giam cầm ở Giáo Chủ vĩnh viễn hay sao, vì cái gì có thể thành Tôn?

Gia hỏa này lại bị thiên địa ghen ghét, trời ơi, hắn có thể đánh vỡ cả thiên địa giam cầm, trên đời này còn có thứ gì làm khó được hắn?

Hắn như không thành Đế thì ai xứng?

– Tại sao ngươi có thể đột phá!

Bách Lý Thiên cắn răng nói ra.

Lúc trước Lăng Hàn còn ở Giáo Chủ đã có thể quét ngang tất cả Tôn Giả, như vậy, hiện tại hắn đột phá Tôn Giả, ngang hàng với bán Thánh thì có gì mà kỳ quái?

Nhưng mà, Bách Lý Thiên không nghĩ tới chính là, hắn hoàn toàn không thể tiếp nhận!

Dạng người này bị trời cao đố kỵ, vĩnh viễn vây khốn ở cấp Giáo Chủ, đây là kết cục mọi người vui vẻ, tránh ảnh hưởng tới tính cân bằng, tại sao gia hỏa này đột nhiên đột phá?

Như thế, ai có thể tranh đoạt Đế vị với Lăng Hàn?

Lăng Hàn khoát tay và nói:

– Kẻ nào nói ta bị vây khốn ở Giáo Chủ vĩnh viễn? Ta chủ tu hành Tiểu Thừa cảnh hoàn mỹ một chút, cho nên tốn thêm chút thời gian mà thôi.

Mọi người đều im lặng, khốn kiếp, còn có thể cưỡng ép giải thích như thế?

Đại Hắc Cẩu đứng dậy, nó giơ hai tay lên và thành khẩn nói:

– Cẩu gia sai rồi, Cẩu gia sai rồi, làm cho mọi người hiểu lầm, Cẩu gia nói xin lỗi mọi người tại nơi này.

Nó làm bộ cúi mình vái chào.

Ngươi đang xin lỗi sao, rõ ràng là tiểu nhân đắc chí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.