Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5002: Khiêu Chiến Đỉnh Phong




Dù tất cả mọi người biết rõ Lăng Hàn sẽ bị vĩnh viễn vây ở cảnh giới Giáo Chủ nhưng Đế Tử Minh vẫn không muốn Lăng Hàn trở nên cường đại hơn.

Lần yến hội này là dùng nhục nhã Lăng Hàn, không phải để hắn giương oai.

Đào Vũ tức giận lui trở về, khuôn mặt âm tình bất định.

Quá mất mặt, đường đường Tôn Giả tam tinh lại không thể trấn áp một Giáo Chủ, nhất định sẽ làm hắn thành trò cười vạn cổ.

Nếu như nói, Lăng Hàn tương lai có thể thành Đế, vậy hắn chí ít còn tốt một chút, dù sao cũng là bại bởi Đại Đế tương lai.

Nhưng vấn đề là, Lăng Hàn sẽ vĩnh viễn bị vây ở cảnh giới Giáo Chủ, đây mới là điểm trí mạng nhất.

Vô cùng nhục nhã.

Lăng Hàn đứng chắp tay, hắn nhìn sang Đế Tử Minh nhìn:

– Thế nào, ngươi cũng muốn lãnh giáo ta một chút?

Đế Tử Minh xùy một tiếng:

– Ngươi còn chưa xứng!

Nhưng hắn là Tôn Giả thất tinh, với chiến lực Lăng Hàn biểu hiện ra, hắn có ưu thế nghiền ép, bởi vậy, hắn nói câu này không tính là khoác lác.

Đế Tử Thiên cũng mở miệng:

– Chênh lệch thời gian không nhiều lắm, thịnh yến lần này nên chấm dứt.

A, cứ thu tràng như vậy?

Không phải đã nói muốn nhục nhã Lăng Hàn sao, hiện tại thế nào? Ngược lại là Đế tộc bị Lăng Hàn nhục nhã.

Đế tử tâm cao khí ngạo, bọn họ sẽ nhịn cơn tức này?

Quả thực không có cách gì tưởng tượng!

Đế Tử Minh tiếp tục nói:

– Đông Lâm Đế tộc không phải muốn tìm giai ngẫu cho Trì tiên tử hay sao? Hiện tại nơi này thiên tài như mây, cũng có người lọt vào pháp nhãn của Đông Lâm Đế tộc nha?

Ồ!

Tại sao lại kéo tới việc này?

Đúng rồi!

Rất nhiều người lập tức gật đầu, Lăng Hàn yêu nghiệt quá kinh khủng, ngay cả Tôn Giả tam tinh thế hệ hoàng kim cũng không cách nào áp chế, xuất động thế hệ hoàng kim mạnh hơn thắng thì thế nào?

Người trong cả thiên hạ đều thông qua tinh võng thấy rõ ràng, như vậy chỉ làm Đế tộc mất mặt.

Nhưng trở lại vấn đề Trì Mộng Hàm.

Đông Lâm Đế tộc có khả năng gả Đế nữ cho Lăng Hàn sao?

Hoàn toàn không có khả năng!

Lăng Hàn yêu nghiệt thì như thế nào, bị vây vĩnh viễn ở Giáo Chủ, ngươi có thể so với Tôn Giả thì sao?

Thế hệ hoàng kim đều có tư chất thành Thánh, Lăng Hàn ngươi trâu bò hơn nữa có thể khiêu chiến Thánh Nhân sao?

Hơn nữa, Trì Mộng Hàm thiên phú cao đến kinh người, nàng muốn tìm hôn phu, tất nhiên cần người có thể trùng kích Đế vị.

Cho nên, việc này không có quan hệ với Lăng Hàn.

Ha ha, trơ mắt nhìn nữ nhân bị gả cho người khác, đây là đả kích lớn cỡ nào?

Đánh mặt như thế mới là đau nhất..

– Ha ha, rất hợp tâm ý của lão phu.

Lão Tôn Giả của Đông Lâm Đế tộc lên tiếng, hắn là Đế tử đời trước, đã sớm tu đến cấp bậc cửu tinh, nhưng cũng không cách nào tiến thêm một bước, không có duyên với Thánh Nhân.

Ánh mắt của hắn nhìn quanh, hắn thản nhiên nói:

– Lão phu đại biểu Đông Lâm Đế tộc, hiện tại tuyên bố chọn lựa hôn phu cho Trì Mộng Hàm là…

– Tỷ phu!

Trì Mộng San lập tức xen vào, nhưng ngay lúc đó lại bị trấn áp.

– Bách Lý Thiên!

Lão Tôn Giả Đông Lâm Đế tộc lớn tiếng nói ra, cho dù trong tinh không vắng lặng, giọng nói của hắn vẫn truyền khắp bốn phía.

Quả nhiên!

Tất cả mọi người đều gật đầu, Đông Lâm Đế tộc tuyệt đối không có khả năng lựa chọn Lăng Hàn làm rể hiền, một tên phế nhân mà thôi, cho dù là Giáo Chủ mạnh nhất lịch sử thì có thể mang cho Đế tộc chỗ tốt gì?

Khi Đại Đế xuất hiện, danh hiệu Giáo Chủ mạnh nhất thì làm được gì?

Xoát, trong thời gian ngắn, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn sẽ có phản ứng gì?

Nếu như ngầm thừa nhận không hành động, vậy nữ nhân của mình bị cướp, thế mà còn không dám lên tiếng, hắn sẽ bị đả kích bao lớn? Nếu như bộc phát, ha ha, hắn khiêu chiến Bách Lý Thiên, không phải muốn chết sao?

Thấy thế nào cũng là khốn cục, không phải mất thể diện thì bỏ mạng.

Từ khi Lăng Hàn xuất hiện ở đây, hắn đã rơi vào cạm bẫy.

Khác biệt ở chỗ, trước đó Đế tử còn muốn đánh bại Lăng Hàn, làm hắn nhận đả kích liên hoàn.

Tất cả mọi người nhìn sang Lăng Hàn, lần này thật sự là khó làm.

Ngươi có phải nam nhân hay không?

Trì Mộng Hàm không ngừng nói trong lòng:

– Không nên vọng động! Không nên vọng động!

Nàng bị Thánh Nhân trong tộc giam cầm tu vi, thậm chí nàng không thể nói chuyện.

Trong ánh mắt chờ mong của vô số người, Lăng Hàn bật cười lớn, thản nhiên nói:

– Các ngươi đang chờ ta xuất thủ, ta ẽ thỏa mãn nguyện vọng của các ngươi! Bách Lý Thiên, ngươi sẽ biết, cho dù ngươi là Tôn Giả thất tinh, nhưng ngươi vẫn không có khả năng làm gì được ta.

Bách Lý Thiên hừ nhẹ một tiếng, hắn rất không vui.

Thông gia với Đông Lâm Đế tộc đã được quyết định từ sớm, chỉ là đặt tới hiện tại mới nói ra, bởi vậy, hắn tự nhiên không ngạc nhiên chút nào.

Nhưng bị một Giáo Chủ khiêu chiến, cho dù nằm trong kế hoạch nhưng hắn vẫn khó chịu.

– Ta, ban thưởng ngươi chết một lần.

Hắn thản nhiên nói.

– Đến!

Lăng Hàn thét dài một tiếng, hắn chủ động giết ra ngoài, phát động Phượng Dực Thiên Tường, hai cánh hỏa diễm kéo dài vạn trượng.

Xèo, hắn xuất hiện trước mặt Bách Lý Thiên và xuất ra một quyền.

– Muốn chết!

Bách Lý Thiên tiện tay ngăn cản, nhưng hắn là Tôn Giả thất tinh, tiện tay một kích đã có mười bốn đạo quy tắc thất tinh xuất hiện.

Bành, công kích của Lăng Hàn bị hóa giải.

Bách Lý Thiên lại thừa cơ phản kích, hắn xuất ra một chưởng hủy thiên diệt địa.

Hắn cách thắp sáng thánh hỏa không xa, chiến lực tự nhiên khủng bố vô biên.

Lăng Hàn không có đón đỡ, đây không phải là Đào Vũ, hắn kém “ngũ tinh”, đây là nghiền ép tuyệt đối.

Đôi cánh vỗ nhẹ, hắn tới lui tự nhiên.

Bách Lý Thiên một kích thất bại, hắn không đặt trong lòng, thản nhiên nói:

– Lăng Hàn, nếu ngươi khiêu chiến ta, vì sao còn muốn trốn tránh? Ngươi muốn đánh bại ta như thế sao?

Lăng Hàn không nói gì, hắn thả người đánh chính diện.

Bị lừa rồi!

Tất cả mọi người lắc đầu, rõ ràng phép khích tướng, vì cái gì Lăng Hàn dễ dàng bị lừa như vậy?

Bách Lý Thiên tươi cười, hắn xuất ra một quyền.

Ông!

Hắn xuất một quyền, bỗng nhiên trước người Lăng Hàn xuất hiện một tòa tháp bao phủ đối phương vào trong..

Bởi vậy, một quyền này hắn đánh vào thân tháp, lúc này hắn có cảm giác đấm vào tấm sắt, nắm đấm sinh ra đau nhức.

Khốn kiếp, thứ gì đó?

Hắn còn chưa kịp suy nghĩ, chỉ thấy tòa tháp biến mất, mặc dù Lăng Hàn bị hắn đánh lui mấy trăm trượng nhưng chút khoảng cách ấy đối với hắn không phải là vấn đề gì, hắn lại xuất thê một quyền.

Bởi vì vội vàng, Bách Lý Thiên chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ, bày ra chín đạo quy tắc thất tinh.

Bành!

Lăng Hàn đánh ra một kích, nhưng chỉ đánh vỡ phòng ngự của Bách Lý Thiên, công kích của hắn hoàn toàn vô lực.

Dù sao chênh lệch cảnh giới quá lớn.

Dù là như thế, mọi người cũng chấn kinh, Lăng Hàn kém một chút nữa đã uy hiếp đến Bách Lý Thiên.

– Mẫu Kim!

Ánh mắt Bách Lý Thiên sáng lên, hắn hiểu ra.

Có thể làm cho một quyền của hắn đánh vào, phản chấn mạnh đến mức xương cốt sắp rạn nứt, như vậy cũng chỉ có thánh liệu và Mẫu Kim, mà hắn cũng không phải chưa từng nhìn thấy Đế binh, tự nhiên nhận ra ngay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.