Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4989: Linh Cảm




Vì cái gì Âm Thánh đột nhiên xuất thủ?

Chẳng lẽ nhìn hắn giết âm hồn quá nhiều, cho nên Âm Thánh đã kjhoong nhịn được nữa?

Hay chiến đấu thăng cấp tới mức lực lượng Thánh cấp ra tay rồi?

Lăng Hàn chạy về, mặc kệ là nguyên nhân gì, trước mặt lực lượng Thánh cấp, hắn chỉ có thể bỏ chạy thục mạng mà thôi.

Còn tốt, Phượng Dực Thiên Tường vốn đã nhanh, lại thêm bị Thánh Nhân đánh một cái, từ đó tốc độ tăng lên, hắn không lo bị Âm thánh đuổi kịp.

Phía trước, chiến đoàn của Tôn Giả đã gần trong gang tấc.

Lúc này Lăng Hàn không lo lắng bị lộ thân phận, đôi cánh chấn động, hắn hoàn toàn không có ý giảm tốc hay ẩn giấu hành tung, hắn dùng thần thức truyền âm nói:

– Chạy mau, Âm Thánh ra tay rồi!

Mặc dù nơi này có Tôn Giả Đế tộc nhưng trừ bọn họ ra, nơi này có rất nhiều Tôn Giả của thế lực khác.

Cho nên, Lăng Hàn có thể không quản Tôn Giả Đế tộc chết sống, nhưng không thể nhìn các Tôn Giả khác chôn cùng.

– Lăng Hàn!

– Ồ!

Nhìn thấy Lăng Hàn chạy như ngựa thoát cương, tất cả mọi người giật mình, không nghĩ tới Lăng Hàn lại xuất hiện tại nơi này.

Nhưng ngay sau đó bọn họ khiếp sợ.

Âm Thánh xuất thủ?

Tê, không tốt, sự kiện lớn!

Bọn họ vội vàng chạy đi, ở thời điểm này, bọn họ đều lựa chọn tin tưởng Lăng Hàn.

Đối với chuyện như thế, tin tưởng Lăng Hàn sẽ không nói loạn.

Lập tức, từng đám Tôn Giả chạy trốn, cùng lúc đó, Đế tộc cũng liên hệ với Thánh Nhân của gia tộc, lúc này cần phải mời Thánh Nhân đến trấn tràng.

Lăng Hàn truyền tin tức xong, hắn lập tức xé mở không gian rời đi.

Không thể lưu.

Đợi chút nữa Thánh Nhân đến, hắn đi không được.

Trông cậy vào Đế tộc sẽ bỏ qua hắn?

Ha ha, đây không phải đùa giỡn hay sao?

Thừa dịp hiện tại Thánh Nhân không đến, chạy!

Hắn tiến vào hư không, tiếp tục phát động Phượng Dực Thiên Tường tăng thêm tốc độ.

Sau gần nửa ngày, hắn mới bước ra khỏi hư không, hắn định vị một lúc, hắn tiến tới một tinh thể gần nhất.

Hắn vội vàng đi thám thính tình huống.

Quả nhiên, đại lượng Âm Thánh tiến vào chiến trường, từ đó quy mô cuộc chiến thăng cấp, mà những Âm Thánh cường lực thôi động, âm phủ chiếm cứ địa bàn mở rộng cực nhanh, như khu vực gần Sơn Hải Thiên như Tử La tinh đều bị công hãm.

Phần lớn người lui lại, tiếp tục xây dựng phòng tuyến, rất nhiều người không kịp rút lui đều bị âm hồn chém giết và cướp đoạt nhục thân, cũng không khác gì đã chết.

Lăng Hàn vội vàng bắt liên lạc với đám người Đại Hắc Cẩu, còn tốt, bọn họ đều là chưa từng xuất hiện tình huống giảm quân số, hiện tại chỉ bị thương nhẹ nên không đáng lo.

Hắn thở ra, chỉ cần còn mạng là tốt rồi.

Lăng Hàn không quay trở về, hắn lập tức bế quan.

Hắn bắt được một tia linh cảm đột phá, tự nhiên không thể bỏ qua, nếu không, không biết sẽ mất bao lâu mới bắt được.

Bảy ngày sau đó, hắn phá quan mà ra.

Hắn chưa đột phá thập tinh, hắn đã thấy rõ một con đường.

Lăng Hàn trở về, hắn hội hợp với đám người Nữ Hoàng bọn.

Mọi người gặp nhau, tất cả đều cảm thấy may mắn khi sống sót sau tai nạn.

– Tình huống bây giờ thế nào?

Lăng Hàn hỏi, hắn chỉ dùng liên tiếp khi liên hệ với đám người Đại Hắc Cẩu, bình thường sẽ không lên tinh võng, tự nhiên không nắm giữ tình huống mới nhất.

– Tất cả Đại Đế tộc, Thánh Địa đều xuất động Thánh Nhân, ngay cả Đế binh cũng mang tới, tạm thời có thể trấn trụ cục diện.

– Bên phía chúng ta chưa từng xuất hiện Đa Gia Phật, bên âm hồn cũng chưa xuất động Huyết Hải chi chủ.

– Cho nên, bị âm phủ tập trung binh lực đánh một cái vội vàng không kịp chuẩn bị, nhưng mà hiện tại chiến tuyến âm phủ đã trải rộng, đồng thời đối mặt với cục diện nhân thủ không đủ.

Mọi người lao nhao.

Khi Âm Thánh tập trung lực lượng xung kích chung quanh, phòng tuyến dương gian bị xé rách trong nháy mắt, nhưng bây giờ, bước chân của âm phủ cũng bị ngăn cản, dù sao, trực tiếp tiến vào dương gian, thực lực của Âm Thánh cũng giảm lớn.

Âm phủ nhất định phải chờ, chờ âm khí khuếch trương ra ngoài, làm cho dương gian không ngừng âm phủ hóa, ít nhất cũng phải bán âm phủ hóa, khi đó bọn họ mới có thể tiến hành bước tiếp theo.

Đồng thời, dương gian nhất định phải giành giật từng giây, nếu không, khi khai chiến tại nơi bán âm phủ hóa sẽ bất lợi cho bọn họ.

Bởi vậy, một bên muốn âm phủ hóa, một bên muốn dương gian hóa, đây là mục tiêu tranh đoạt lẫn nhau.

Tạm thời, một phương không có cách nào tiến lên, một phương khác không thể đánh đối phương quay về, từ đó hình thành cục diện giằng co.

Nếu như không có lực lượng mạnh hơn tham gia, hiển nhiên loại giằng co này sẽ kéo dài rất lâu.

Lăng Hàn gật đầu, tình huống tạm thời ổn định, tiếp theo phát triển như thế nào cũng không tới phiên bọn họ bận tâm, phải xem đám người Âm Hà chi chủ hành động thế nào.

– A, tu vi các ngươi tăng lên thật nhanh!

Lăng Hàn kinh ngạc, bởi vì đám người Nữ Hoàng, Hổ Nữu đã bước vào Giáo Chủ, Đại Hắc Cẩu, Tiểu Thanh Long, sắc trư đạt tới cửu tinh, đã đuổi kịp cảnh giới của hắn.

Không chỉ như vậy, đám người Kỷ Vô Danh cất bước tương đối chậm, nhưng bây giờ cũng tiến vào Chân Ngã cảnh, nhanh đến mức kinh người.

– Chờ một chút, trước đó ta đại chiến với âm hồn bao lâu?

Hắn hiểu rõ một chút mới hiểu ra, thì ra hắn đại chiến với âm hồn cấp Tôn Giả tới hai mươi ba năm!

Trời, lâu như thế!

Lăng Hàn nhe răng, chiến đấu hai mươi ba năm mới giúp hắn có một tia linh cảm đột phá.

Từ góc độ thọ nguyên, hai mươi ba năm cũng không tính dài, nhưng mà trong hai mươi ba năm đó, Lăng Hàn thường xuyên bồi hồi trên sinh tử, bất kỳ bước đi nhầm nào cũng làm hắn lâm vào cảnh vạnh kiếp bất phục.

Đổi một người khác, đừng nói hai mươi ba năm, cho dù là hai mươi ba ngày cũng không có khả năng kiên trì.

Ngươi bảo Giáo Chủ đi gánh công kích của Tôn Giả xem, chỉ vài phút đã biến ngươi thành quỷ.

Mấu chốt là, đã như vậy, Lăng Hàn chỉ bắt được một tia linh cảm.

Bởi vậy có thể thấy được, muốn đột phá thập tinh khó cỡ nào.

– Nếu đã là quá khứ, tất cả đều không trọng yếu, trọng yếu là, ta có hi vọng đột phá thập tinh!

Lăng Hàn quyết định tiếp tục bế quan, hắn muốn xông thẳng lên thập tinh.

– Tiểu Hàn tử, ngươi chỉ là Giáo Chủ cửu tinh?

Đám người Đại Hắc Cẩu cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Với thiên phú yêu nghiệt của Lăng Hàn, hắn đã sớm đột phá Tôn Giả mới đúng.

Lăng Hàn gật đầu, hắn cũng không có phủ nhận.

– Chuyện này không tốt!

Tiểu Thanh Long nói.

– Hiện tại thế hệ hoàng kim đã bước vào Tôn Giả, mà giống Đinh Thụ, Thủy Nhất đã đột phá Tôn Giả, chiến lực vô cùng kinh khủng.

Lăng Hàn đã từng có chiến lực có một không hai trong thiên hạ, hiện tại đừng nói lãnh tụ thế hệ trẻ, hiện tại còn không bước vào trước mười, làm sao không làm người ta cảm thấy thổn thức?

Lăng Hàn giải thích một chút, Đạo quả bị thiên địa gông xiềng vây khốn, cho nên, hắn không có cách gì đột phá Tứ Cực cảnh.

Tất cả mọi người cau mày, làm sao bây giờ? Lần này làm sao bây giờ?

– Không sao.

Lăng Hàn cười một tiếng.

– Ta đã có mấy phần chắc chắn có thể đột phá thập tinh, cùng lắm thì ta xông lên thập nhị tinh, thậm ngũ tinh, cuối cùng cũng có một ngày có thể phá tan gông xiềng.

Thấy Lăng Hàn tràn đầy lòng tin như thế, mọi người đều tin tưởng hắn và gật đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.