Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4978: Cướp Bóc




Không hạm đến nơi, giết!

Lăng Hàn cất bước rời đi, sau khi đạt tới thất tinh, một kích của hắn có thể đánh ra hai mươi đạo quy tắc.

Đây là khái niệm gì?

Năm đó khi ở trên Đế lộ, khảo nghiệm lớn nhất của cấp Giáo Chủ chính là một kích đánh ra hai mươi đạo quy tắc, hơn nữa còn là kết quả của Tôn Giả áp chế tu vi.

Chỉ từ Lăng Hàn là có thể nhìn thấy tình huống, đừng nói thế hệ hoàng kim, cho dù là thiên tài thượng cổ như Dương Dịch Hoàn, Đế Vô Cực, một kích cũng chỉ đánh ra mười tám đạo quy tắc.

Lăng Hàn đang ở Giáo Chủ thất tinh, hắn đã đạt đến hai mươi đạo quy tắc cực hạn.

Hiển nhiên, hắn có thể đánh vỡ cực hạn như vậy.

Trong cấp Giáo Chủ, hắn hiện tại không còn đối thủ.

Hắn lại lên tuyến đầu giết chóc, thu gặt âm hồn, thu hoạch thiên địa ban thưởng, nhanh chóng gia tăng tu vi.

Lần này, hắn vẫn hấp dẫn rất nhiều âm hồn cấp Tôn Giả đuổi theo giết hắn.

Cho dù hắn tăng lên một tiểu cảnh giới nhưng chiến lực không có biến hóa về chất, không có khả năng trực tiếp nắm giữ thực lực ngang hàng với Tôn Giả, cho nên, hắn lấy du đấu làm chủ và tìm cơ hội giết Tôn Giả.

Trận chiến này kéo dài ròng rã mười ngày.

Lăng Hàn có thể vỗ ngực bảo đảm, tuyệt đối không có ai thu hoạch lớn hơn hắn.

Mặc kệ số lượng hay chất lượng âm hồn, hắn tuyệt đối là người thứ nhất.

Không có cách, hắn có năng lượng hủy diệt, đây là đại sát khí chuyên đối phó âm hồn.

Về phần đám người Đinh Thụ?

Đúng thế, bọn họ cũng nắm giữ năng lượng hủy diệt, nhưng đầu tiên, bọn họ nắm giữ cũng không hoàn toàn, thứ hai, bọn họ cũng không có thủ đoạn bảo mệnh như Lăng Hàn, không dám xâm nhập vào khu vực này để chiến đấu.

Cho nên nha, khẳng định là Lăng Hàn trâu bò nhất.

Hắn hoàn toàn không có ý tuyên dương, hắn muốn im lặng phát tài.

Chiến đấu kết thúc, Lăng Hàn trở lại không hạm, ngồi an tĩnh.

Nhiều ngày trôi qua, hắn không có liên hệ với đám người Đại Hắc Cẩu, mà tin tưởng đám người Nữ Hoàng cũng đã tới nơi, Lăng Hàn cũng không vội, chỉ cần những người này không cấp tiến, hoàn toàn có thể thu hoạch trong đại chiến.

Phải biết, bảy tiểu oa nhi đang bảo hộ mấy người Nữ Hoàng, Hổ Nữu, Lăng Hi, làm sao có thể xảy ra chuyện gì cơ chứ?

Thấy Lăng Hàn còn sống trở về lần nữa, lại còn ngồi trên thuyền, thật không biết xấu hổ.

Trải qua một đường chiến đấu.

Quân số các – lão nhân- giảm nhiều, mỗi lần chiến đấu sẽ có nhiều người chết trận, người trên thuyền này cũng không ngoại lệ.

Chính vì vậy, bọn họ càng xem thường Lăng Hàn.

Người khác đều chiến đấu anh dũng, Lăng Hàn thì sao?

Đào binh nấp ở phía sau, thật đáng thẹn.

Nếu không phải sau khi chiến đấu mỗi người đều sức cùng lực kiệt, chỉ nghĩ khôi phục thật tốt, bằng không những người tính khí nôn nóng, táo bạo sẽ gây chuyện với Lăng Hàn.

Nửa ngày sau, không hạm về tới Tử La tinh, mọi người nhao nhao xuống thuyền, tìm địa phương chỉnh đốn, mặt khác, có ít người cũng tích súc đầy đủ chiến tích, có thể đi Đế tộc đổi bảo vật.

Lăng Hàn nhìn một chút, giá trị chiến công của hắn đạt đến hai ngàn vạn.

Hắn không biết người khác có bao nhiêu công tích, hắn giết âm hồn nhiều, đẳng cấp cao, giá trị này rất kinh người.

Chạy, đi Đế tộc nhìn xem có thể hối đoái mấy phần tiên khí hay không.

Mặc dù hắn tiến cảnh rất nhanh, hắn không quan tâm sẽ nhanh hơn chút nữa, lại nói, hắn không cần nhưng không thể cho đám người Nữ Hoàng sao?

– Uy, ngươi đứng lại đó cho ta!

Lăng Hàn chưa đi vài bước đã có người cản lại.

Hắn nhìn sang, có ba người cản đường, đều mở rộng ngực áo, dáng vẻ rất lưu manh.

A, nơi này còn có lưu manh côn đồ sao?

Thấy Lăng Hàn ngừng lại, một người nói:

– Giao tính điểm ra đây.

Thứ tính điểm chính là vật nhỏ Đế tộc phát cho, Đế tộc cũng không có đặt tên, không biết là ai gọi đầu tiên như vậy, sau khi truyền ra thì được mọi người công nhận.

Lăng Hàn giật mình, thứ tính điểm này không có khóa thân phận của người nào, cho nên, người khác hoàn toàn có thể cầm đi, từ đó dùng điểm bên trong đổi bảo vật.

Ha ha, các ngươi tính toán thật tốt.

Lăng Hàn cười một tiếng, nói:

– Được.

Hắn vô cùng phối hợp, cũng giao tính điểm ra.

Ba người sững sờ, thuận lợi như vậy?

– Gia hỏa này là đào binh, hắn sợ hãi cũng rất bình thường.

– Hơn nữa, hắn khẳng cũng có chiến tích không nhiều, cho nên cũng không thèm để ý.

– Phi, thật sự xíu quẩy.

Ba người đều lắc đầu, nhưng Lăng Hàn đã giao ra tính điểm, bọn họ cũng không có hứng thú làm khó Lăng Hàn, sau đó quay người rời đi.

Lăng Hàn cũng không có ngăn cản, trong nội tâm của hắn dang đếm, một, hai, ba, bốn…

Nơi xa.

– Nhìn xem tiểu tử kia có bao nhiêu điểm tích lũy.

Một người nói, hắn chỉ muốn biết bên trong có bao nhiêu.

Người giữ tính điểm gật đầu, con kiến nhỏ cũng là thịt.

Xem một chút đi.

Hắn cầm lấy tính điểm và nhìn vào trong, hắn khiếp sợ nói:

– Móa, mắt ta bị hỏng rồi.

Hắn dụi mắt và nhìn thêm.

Không thay đổi.

Hai, hơn hai ngàn vạn!

– Uy, ngươi ở nói hươu nói vượn cái gì thế?

Người bên cạnh hỏi, sau đó hắn chụp lấy tính điểm và xem xét.

– Trời ơi!

Người thứ ba ngây người, các ngươi làm gì thế?

Chỉ là tính điểm, có cái gì mà hô to gọi nhỏ?

– Hai người các ngươi đang giở trò quỷ gì? Ta cảnh cáo các ngươi, không nên đùa giỡn ta.

Hắn cũng lấy tính điểm xem xét, sau khi xem xong, hắn giật mình không nhỏ.

– Chúng ta…

– Phát tài!

Trong nháy mắt sau đó, ba người hô lớn, hưng phấn đến dậm chân.

Hơn hai ngàn vạn chiến tích, đây là tài phú giúp bọn họ phát tài

Dựa vào, về sau lão tử sẽ mua hai phần đan dược, ăn một phần, ném một phần!

Pháp khí cũng được, cầm trong tay một cái, bên hông đeo cái khác.

Không bởi vì đại gia có tiền!

Hưng phấn một lúc sau, một người trong đó đột nhiên sợ run cả người:

– Không thể, chúng ta phải trả tính điểm lại.

– Ngươi điên rồi?

Hai người khác kêu lên, dáng vẻ như nhìn thằng ngu.

Hơn hai ngàn vạn điểm chiến tích đấy.

Người kia áp chế lòng tham và phân tích:

– Các ngươi nghĩ lại, phải có thực lực thế nào mới có thể có được hai ngàn vạn điểm tích lũy?

Hai người kia im lặng, sau đó vẻ mặt đầy sợ hãi.

Đúng vậy, bọn họ cũng không phải chưa lên chiến trường, nhưng đánh ba trận cũng chỉ có được hơn một trăm điểm.

Bởi vậy có thể thấy được, hơn hai ngàn vạn chiến tích cần giết âm hồn thật nhiều, hơn nữa phải là âm hồn cường đại mới đạt được.

Người như thế chắc chắn là cường giả tuyệt thế, thực lực vượt xa bọn họ.

– Có phải hắn nhặt được hay không?

Một người nhỏ giọng nói.

– Nếu hắn thật sự có thực lực cường đại như thế, tại sao lại giao tính điểm cho chúng ta?

– Làm sao có thể là nhặt được?

Người thứ nhất lắc đầu.

– Người mạnh như thế sẽ làm rơi đồ sao?

Cũng phải.

– Hẳn là tên kia đang cố ý thăm dò chúng ta, nếu như chúng ta có lòng tham…

Ba người đều không nói thêm gì nữa, ánh mắt mang theo sợ hãi.

– Trở về.

– Ân!

Ba người đàng hoàng trở về, chỉ thấy Lăng Hàn đang đứng tại chỗ, trên mặt còn nở nụ cười nhạt.

Nội tâm bọn họ căng thẳng, càng phát giác mình làm không sai, nếu không, chỉ cần mang tính điểm bỏ chạy, có lẽ thời gian bọn họ biến thành thi thể không xa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.