Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4890: Hải Ngạc Trương Lão Đại




Đánh lén!

Nhưng mà cũng chỉ là Hóa Linh cấp bậc.

Hiện tại, công kích cấp bậc Hóa Linh có thể tạo thành uy hiếp với Lăng Hàn sao? Ha ha.

Hắn đưa tay nhấn một cái, hàn quang kia là gai nhọn.

Lăng Hàn nhìn sang bên kia, chỉ thấy đó là một con hải sâm?

Rõ ràng là hải sâm nhưng hắn lại có đầu người, toàn thân đầy gai nhọn

Khốn kiếp, gai hải sâm dài như vậy sao?

Lăng Hàn cười một tiếng, nói:

– Ngươi đang lừa dối ấn tượng của ta với hải sâm, nếu ta gặp qua ngươi, về sau ta còn có khẩu vị nào ăn hải sản?

Người hải sâm giận tím mặt, hắn lập tức cong người và vài đạo hàn quang bắn về phía Lăng Hàn.

Đúng lúc này, nữ tử phía trước đã xoay người quay lại..

Ôi chao!

Ấn tượng của Lăng Hàn đối với mỹ nhân ngư đã sụp đổ, đúng là hình tượng nữ tính nhưng da mặt lại là màu xanh, hơn nữa còn là từng tầng từng tầng, nói lệ quỷ mặt xanh nanh vàng còn tạm được.

Đây là Lam Tinh công chúa sao?

Lăng Hàn gãi đầu, Lam Tinh quốc cũng đủ qua loa, rõ ràng bảo người ta tìm kiếm công chúa mất tích, ngay cả chân dung của công chúa là gì cũng không công bố ra ngoài.

Cho nên, nhân ngư mặt xanh nanh vàng này thật sự là Lam Tinh công chúa sao?

Xoát, nhân ngư giết trở về, trong tay xuất hiện một thanh xiên cá.

A?

Đường đường công chúa của một nước lại dùng vũ khí không nhập phẩm hay sao? Hơn nữa, bản thân ngươi chính là cá, dùng xiên cá thực sự được không?

Lăng Hàn nói thầm, hắn xuất ra một quyền.

Bành, lực lượng kinh khủng sôi trào, nhân ngư hải tay, binh khí rời tay, bàn tay vỡ ra, máu tươi chảy ròng.

Người hải sâm vội vàng giết tới, toàn thân lắc một cái, gai nhọn bắn loạn xạ.

Lăng Hàn mở màn sáng tinh thần, gai nhọn đâm trúng nhưng không thể phá tan màn sáng.

Hắn cười nhạt một tiếng:

– Đến, nói lai lịch của các ngươi.

Nhân ngư và người hải sâm kinh ngạc, đối thủ này quá mạnh, bọn họ không đánh lại.

Hai người còn muốn ngoan cố chống lại, nhưng Lăng Hàn đã không còn kiên nhẫn, sát khí xung kích phát động, hai người kêu la thảm thiết.

Đương nhiên hắn chỉ dùng một ít uy năng, nếu không, hai người đã sớm bị tiêu diệt.

– Ta nói! Ta nói!

– Chúng ta là thủ hạ của Hải Ngạc Trương lão đại.

Hai người lập tức cung khai.

– Cái gì Hải Ngạc Trương lão đại?

Lăng Hàn hỏi.

Người hải sâm vội vàng giải thích, Hải Ngạc Trương lão đại chính là một trong những lão đại trong hai xóm nghèo, nghe nói từng làm tướng lĩnh của Lam Tinh quốc, cũng không biết xảy ra chuyện gì đột nhiên thối lui ra khỏi quân đội, ngược lại đi xóm nghèo lăn lộn.

Đây là một vị cường giả Giáo Chủ, cho nên, hắn nhanh chóng trấn áp xóm nghèo và làm thủ lĩnh.

– Vậy tại sao các ngươi còn muốn phục kích chúng ta?

Lăng Hàn hỏi.

Hai người ú a ú ớ một lúc, lúc này mới nói ra, thì ra Trương lão đại cũng đang tìm kiếm Lam Tinh công chúa, phái ra thủ hạ khắp nơi tìm kiếm vị công chúa kia khắp nơi, mà “mỹ” nhân ngư và người hải sâm phụ trách khu vực này.

Đương nhiên, bọn họ ở chỗ này cũng không có thu hoạch gì, lại linh cơ khẽ động, quyết định ở chỗ này áp dụng cướp bóc, bởi vì bọn họ biết rõ, khẳng định có rất nhiều người bên ngoài đang tìm kiếm Lam Tinh công chúa.

Đáng tiếc, sinh ý đầu tiên của bọn họ lại đụng phải Lăng Hàn, chẳng những không có thu hoạch, ngược lại còn bị bắt làm tù nhân.

Lăng Hàn cũng không có làm khó hai người này, bọn họ chỉ muốn ăn cướp, cũng không có ý đòi mạng hắn, bởi vậy, hắn chỉ đánh cướp và thả hai người rời đi.

Hắn lần nữa tìm tòi một lần, nhưng cũng không có phát hiện bất cứ tin tức liên quan tới Lam Tinh công chúa, hắn đành phải rời đi.

Hiện tại còn thừa lại hai địa phương, cũng chính là hai xóm nghèo.

Lam Tinh công chúa đang ở nơi nào?

Ở địa phương như vậy, lão đại thế lực ngầm nắm giữ quyền thế cực lớn, ở trên địa bàn của bọn họ, cho dù gió thổi cỏ lay mà bọn họ không biết, khả năng như vậy rất nhỏ.

Như vậy, Lam Tinh công chúa không ở hai khu xóm nghèo?

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, hắn quyết định đi xem.

Hắn xuất phát đi tới phía đông thành thị.

Kiến trúc trong thành, trung tâm cao nhất tượng trưng cho hoàng quyền, càng ra ngoài, kiến trúc càng thấp, tới khu vực xóm nghèo này đều là cao mấy trượng, cũng không có san hô hoa lệ tô điểm, hiển lộ ra vẻ rách nát.

Lăng Hàn tiến vào nơi này, lập tức hấp dẫn ánh mắt của nhiều người, tất cả đều nhìn sang hắn.

Nhưng mà, mọi người chỉ quét tuyết trước cửa, không hề nói chuyện với hắn.

Đi không bao lâu, có hai người bạch tuột ngăn cản hắn.

– Lão đại của chúng ta muốn gặp ngươi.

Một người nói.

– Các lão đại của ngươi là?

Lăng Hàn hỏi.

– Hải Ngạc Trương lão đại!

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, nói:

– Tốt, vậy thì đi gặp một lần.

Được hai tên người bạch tuộc dẫn dắt, hoặc nói là đang cưỡng ép, bọn họ đi tới một kiến trúc hình ốc biển.

Phòng rất lớn, Lăng Hàn đi vào, hắn có cảm giác như tiến vào nhà của người khổng lồ.

Đúng thế, quốc dân Lam Tinh quốc phổ biến hình thể khổng lồ.

– Chính là ngươi đánh cướp thủ hạ của ta?

Một giọng nói vang lên, chỉ thấy có nam tử khỏe mạnh đang ở cuối phòng.

Nửa người trên của hắn là người, nhưng nửa người dưới lại là cá sấu, có hai cái chân và cái đuôi thật dài phủ kín vảy màu xanh.

A, chân cá sấu ngắn sao? Ngươi xem đây là chủng loại gì?

Lăng Hàn nói thầm, hắn đã xác định thân phận của đối phương.

Hải Ngạc Trương lão đại.

Lăng Hàn dò xét, hắn phát động nhãn thuật, sơ bộ phán định tu vi đối phương, Giáo Chủ lục tinh.

Chiến lực cực hạn của hắn chỉ khoảng ngũ tinh, cho nên hắn không có phần thắng khi đối đầu với Hải Ngạc Trương lão đại, lực phòng ngự của hắn không ăn thua thiệt.

– Bọn họ muốn ăn cướp ta, nhưng không có lợi hại bằng ta, cho nên, bị ta đánh cướp ngược lại.

Lăng Hàn cười nói, xem như đây là giải thích.

Hải Ngạc Trương cười lạnh:

– Nể tình ngươi không có thương tổn người, trả đồ vật lại, lại bồi cái lễ, ta sẽ không nhắc chuyện xưa.

Lăng Hàn lắc đầu:

– Trương lão đại thật bao che khuyết điểm!

– Hừ, người của ta phạm sai lầm lớn cũng không tới phiên người khác quản!

Hải Ngạc Trương rất bá khí.

– Vậy tha thứ khó tòng mệnh.

Lăng Hàn đứng lên, hắn muốn rời đi.

– Hừ, ta cho ngươi đi sao?

Hải Ngạc Trương uy nghiêm đáng sợ nói, bỗng nhiên đưa tay bắt lấy Lăng Hàn.

Lăng Hàn xuất quyền đáp lễ, bành, hai người đấu với nhau, gợn sóng mãnh liệt bộc phát, chấn động làm căn phòng ốc biển vỡ vụn..

Còn tốt, nước biểu có thể tiêu hóa lực lượng rất mạnh, tăng thêm kiến trúc nơi này cứng chắc, sau khi căn phòng ốc biển vỡ ra, dư lực cũng bị hóa giải rất nhiều.

Hải Ngạc Trương kinh ngạc, hắn khó tin nhìn thẳng vào Lăng Hàn.

Gia hỏa này thật sự là Hóa Linh cảnh sao?

Lăng Hàn cười nói:

– Ta đúng là Hóa Linh cảnh, không thể giả được. Đúng rồi, Trương lão đại còn muốn ngăn cản ta rời đi sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.