Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4854: Cửu Biến




Một khối Cực Hàn thiết.

Pháp khí lục tinh vỡ vụn

Tinh Thần thạch.

Lăng Hàn có thu hoạch nhưng không có tiên dược.

May mắn bó đuốc của hắn là loại – cực lớn- , thậm chí còn vượt qua bản thân hai đại cảnh giới, nhưng nói đến năng lực đấu vượt cấp, có ai vượt qua hắn.

Hồn lực của hắn cảm ứng rõ ràng, bó đuốc có thể đốt ba giờ.

Xuyên qua vùng đất hắc ám, đại khái cần mười phút đồng hồ, cho nên, Lăng Hàn chỉ cần lưu lại mười phút, cho dù tốc độ thế nào cũng có thể đi ra.

Hắn tìm kiếm, tìm kiếm, tìm kiếm, nhưng ông trời đang đùa hắn, hắn không có thu được tiên dược.

– Đồng nát sắt vụn thu một đống, nhưng tiên dược đâu?

Lăng Hàn cảm thán, đương nhiên, những – đồng nát sắt vụn- này cầm ra ngoài khẳng định sẽ bị người ta tranh cướp, trong đó không ít là đồ tốt.

Tài liệu pháp khí ngũ tinh, lục tinh, có trân phẩm trợ giúp luyện đan, chờ một chút, còn có một lá bùa vỡ vụn, Lăng Hàn nghiên cứu qua, thứ này có thể kích hoạt uy năng Giáo Chủ, thậm chí có thể đạt tới cấp bậc ngũ tinh.

– Thế nhưng ta muốn tiên dược!

– A?

Hắn sững sờ, hắn cảm thấy gốc thực vật hình dáng củ cải.

Có thể sinh trưởng ở đây là củ cải hay sao?

Lăng Hàn vui mừng, tiên dược, rốt cuộc hắn tìm được tiên dược.

Hắn vội vàng chạy tới, cẩn thận đào móc tiên dược, nhưng hắn lại thất vọng.

Đây là tiên dược không giả, nhưng không phải tăng tu vi, mà là cường hóa sức sống, cho người ta ăn vào, sống lâu hai ba trăm năm tuyệt không thành vấn đề.

Hai ba trăm năm thọ nguyên đấy, tuyệt đối có thể gọi là đại dược, nhưng đối với Lăng Hàn mà nói, đây là gân gà.

– Nhìn xem sau này có thể đổi được đại dược hay không.

– Đối với những Tôn Giả kia mà nói, thọ nguyên ý nghĩa nhất, nên có thể đổi được đồ tốt.

Lăng Hàn thu tiên dược vào, áp chế tâm tình thất vọng và đi tìm tiếp.

Hắn lại nhặt được thật là nhiều đồ – rách nát- , mà thời gian đang trôi qua, thời gian ba giờ sắp tới.

– Móa, khắp nơi là bảo, không có thứ gia tăng tu vi?

Lăng Hàn nhe răng, hắn quá xui xẻo mà.

Hai mươi lăm phút đồng hồ, hai mươi phút, mười lăm phút.

Lăng Hàn thở dài, dự định rời khỏi vùng đất hắc ám, hắn không muốn bị vây khốn ở đây.

– Không sao, chỉ chậm hai ba tháng mà thôi..

Hắn tự an ủi mình nói, lại tìm năm phút đồng hồ, sau đó rời đi.

Đi tới đi tới, bỗng nhiên hắn tìm được gốc thực vật cao ba thước, tạo ra một cái tán cây nho nhỏ, phía trên kết ba viên trái cây, chia làm vàng, bạc, đỏ ba màu.

Tiên quả!

Lăng Hàn vui mừng, hắn vội vàng tiến lên hái trái cây xuống, hắn không kịp xem xét và rời đi.

Thời gian có hạn.

Ở bó đuốc chỉ còn lại hai phút, Lăng Hàn xông ra khỏi vùng đất hắc ám.

Hắn xuất hiện bên cạnh bãi biển, bốn phía là cây cối lá cây rậm rạp, ánh nắng tươi sáng, nhiệt độ ấm áp.

Quay đầu xem, vùng đất hắc ám che phủ bầu trời.

Hắn đi lên phía trước, nhảy lên một cây đại thụ, sau đó xem xét thu hoạch.

Đây là tiên quả gia tăng tu vi.

Lăng Hàn tươi cười, cuối cùng, ông trời phát thiện tâm không đùa với hắn.

Hắn cầm lấy quả trái cây màu đỏ, hắn bắt đầu ăn.

Quả rất nhỏ, chỉ lớn như hạt nhãn, cho nên không cần gặm, quả có vị chua chát.

Qua một lúc, nhiệt lực bao phủ cơ thể Lăng Hàn.

Tới.

Lăng Hàn vận chuyển Đế kinh, thôi động tu vi tăng lên, trong thức hải, linh thân thứ tám kém một tia đã viên mãn.

Hoàn mỹ vô khuyết.

Có thể xung kích cửu biến.

Lăng Hàn hít sâu một hơi, hắn bắt đầu đột phá cửu biến.

Theo nhất biến đến cửu biến, kỳ thật cũng không có biến hóa về chất, chỉ tố hình linh thân của Chân Ngã, bởi vậy độ khó tăng lên, chủ yếu là linh thân bài xích nên khó thành công.

Lăng Hàn nhanh chóng nhập định, thôi động tu vi bước về phía cảnh giới cao hơn.

Một ngày sau đó, hắn cảm ứng thần thức quét qua.

Là La Hoa Đường.

Hiện tại Lăng Hàn đã khoác da Hư Không Thú, bởi vậy thần thức quét qua và không dừng lại.

Một lúc sau, lại có thần thức quét qua.

Văn Nhân Lương Bình.

Nhưng hắn không phát hiện Lăng Hàn.

Hai người này cũng không có dễ dàng từ bỏ như vậy, sau khi dò xét vài lần mới bỏ đi..

Lăng Hàn cười lạnh, chờ sau khi hắn đột phá, hắn sẽ tính sổ với hai kẻ này.

Lại một ngày sau đó, linh thân thứ chín đã hình thành.

Cửu biến!

Lăng Hàn đứng lên, hai tay rung động, lực lượng sôi trào như nước.

Biến chất, lần này là biến chất tuyệt đối.

Sau khi tiến vào cửu biến, hắn đạt được lực lượng ngang với Giáo Chủ.

– Giáo Chủ chia làm chín tiểu cảnh giới, phân biệt từ nhất tinh tới cửu tinh, cũng giống như Tôn Giả, Thánh Nhân.

– Chiến lực của ta hiện tại tương đương với Giáo Chủ nhất tinh.

– Nên cho bọn chúng kinh hỉ to lớn.

Lăng Hàn nhanh chân đi tới bờ biển.

Ông, hắn phóng xuất thần thức như biển cả.

Hắn muốn quang minh chính đại cho người ta phát hiện ra mình.

Xèo, xèo, hai bóng người lướt tới cực nhanh..

La Hoa Đường, Văn Nhân Lương Bình.

Hai người đều nhìn Lăng Hàn, cũng lộ ra sát ý đáng sợ.

Cuối cùng cũng bắt được ngươi.

Lăng Hàn mỉm cười:

– Hai vị, đã lâu không gặp.

– Thế nào, không trốn sao?

La Hoa Đường lạnh lùng nói, vài ngày qua đi, lửa giận của hắn không giảm mà còn tăng lên.

Lăng Hàn mở hai tay ra:

– Ta trốn lúc nào?

– Nếu ngươi có giác ngộ để chết, báo ra tên đi, tránh làm quỷ hồ đồ.

La Hoa Đường không có tranh luận chuyện trốn hay không với Lăng Hàn, bởi vì không có ý nghĩa.

Lăng Hàn cười ha ha:

– Nếu ngươi đã thành tâm hỏi, ta đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, Văn Nhân Lương Bình là ta!

Văn Nhân Lương Bình tức giận, mẹ nó, da mặt của ngươi rất dày, lại dám giả mạo ta.

– Tốt, Văn Nhân Lương Bình, tiễn ngươi lên đường!

La Hoa Đường cười lạnh nói, hắn giết tới.

Lăng Hàn vui vẻ, hắn chỉ trêu chọc đối phương mà thôi, không nghĩ tới La Hoa Đường lại không biết tên Văn Nhân Lương Bình.

Cũng phải, bọn họ chỉ hợp tác việc giết Lăng Hàn, trên bản chất là người cạnh tranh Đế lộ, cần phải quan tâm đối phương hay sao?

Một bên khác, sắc mặt Văn Nhân Lương Bình biến thành màu đen.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.