Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4839: Vãng Sinh Lộ




Những văn tự này miêu tả kinh người.

Đại ý là, “người” này muốn hoàn dương, đạt được sinh mệnh chân chính.

Đạt được sinh mệnh chân chính?

Vì sao lại có cách nói này?

Lăng Hàn sững sờ, chỉ có một khả năng, chính là âm hồn đã chết.

Nhưng âm hồn này còn cơ thể hoàn dương, đạt được sinh mệnh chân chính?

Đây là việc làm cho Lăng Hàn khiếp sợ, khó trách những thi thể này có làn da và tóc đỏ, nhưng không có huyết nhục và xương cốt, thì ra bọn họ không có những thứ này.

Trên thực tế, âm hồn chỉ là một đoàn linh hồn, căn bản không có thực thể, hiện tại mọc ra làn da, nói rõ cái gì?

Bọn họ thật sự có thể thực thể hóa.

Khốn kiếp, con đường này là gì, trâu bò như vậy, có thể giúp âm hồn hoàn dương?

Nhưng Lăng Hàn có thể khẳng định, kẻ bị chết chính là Âm Thánh, cho nên Âm Thánh đi nửa đường ngã xuống, từ đó có thể thấy con đường này khó đi cỡ nào.

Vì cái gì chính mình không có gặp được nguy hiểm gì?

Lăng Hàn nói thầm trong nội tâm, chẳng lẽ nguy hiểm chỉ nhắm vào âm hồn?

Chỉ có thể giải thích như vậy, nếu không, không có đạo lý Âm Thánh ngã xuống nhưng hắn lại đang yên đang lành.

Một ý niệm xuất hiện trong lòng Lăng Hàn, bước chân của hắn dừng lại.

Đa Gia Phật sống thêm đời thứ hai?

Người chết, đèn tắt, đây là việc không thể nghịch chuyển, cho nên, rốt cuộc làm thế nào sống thêm đời thứ hai?

Tiến vào âm phủ, sau đó đi đường này?

Ngay cả Âm Thánh cũng ngã xuống, có thể thấy được con đường này khó đi, nhưng Chuẩn Đế cũng không phải Thánh Nhân, đã mang một chữ Đế.

Cho nên, muốn nói Đa Gia Phật có thể đi đến con đường này, Lăng Hàn tuyệt đối tin tưởng.

– Nếu thật là như thế, những cường giả kia chẳng lẽ không phải vĩnh sinh bất diệt rồi?

Lăng Hàn thì thào, chết xong lại đi “Vãng Sinh Lộ”, ngược lại có thể đi một lần, đi lần thứ hai sẽ đơn giản.

– Cho nên, nếu như tên Âm Thánh này nhắn lại không giả , con đường này có thể giúp sống thêm đời thứ hai, như vậy, cũng khẳng định có hạn chế cực lớn, không thể sống lại lần thứ hai.

– Bằng không cường giả đỉnh phong trong thiên địa sẽ nhiều như cá diếc sang sông.

Lăng Hàn tiếp tục đi tới, kỳ thật đây là suy đoán của hắn, không bằng đến hỏi Đa Gia Phật, vị này khẳng định biết. Vấn đề là, đối phương sẽ trả lời hắn sao?

Sau khi đi con đường này, Lăng Hàn lại phát hiện thi thể mới.

Vẫn là Âm Thánh, đồng thời lưu lại tiếc nuối vô tận.

Có chút thi thể có niên đại xa xưa, bởi vậy, cho dù là Âm Thánh thì thế nào, thi thể đã xuất hiện ăn mòn, nhìn thấy mà giật mình.

Lại đi gần nửa ngày, Lăng Hàn nhìn thấy thi thể Âm Thánh nhiều tới hàng vạn, càng đi về phía sau, hắn thình lình phát hiện có thi thể thế đã xuất hiện xương trắng.

Rất kỳ quái, chỉ có xương sườn, có xương đầu, có rất nhiều xương đùi, không có thi thể nào nắm giữ xương cốt hoàn chỉnh.

Lăng Hàn hiểu ra, Âm Thánh đi càng xa, thực lực càng mạnh, trình độ “hoàn dương” của bọn họ càng cao, chẳng những mọc ra da, còn sinh ra xương cốt.

Chỉ là từ âm chuyển dương, sống thêm đời thứ hai cũng là hành vi nghịch thiên, cho nên, bọn họ đều ngã xuống trên con đường này.

– Đi Vãng Sinh Lộ, chí ít cũng phải là Chuẩn Đế sao?

Lăng Hàn thì thào, có lẽ có Âm Thánh vô cùng cường đại cũng được, nhưng dương gian chưa từng nghe nói qua chuyện này, đương nhiên cũng không cách nào xác nhận.

Càng đi về phía trước, cuối cùng đã không nhìn thấy thi thể Âm Thánh, bởi vì đã đi tới cuối thông đạo, phía trước xuất hiện một phiến bình nguyên, nhưng mà, bành, bành, bành, thỉnh thoảng sẽ có dung nham phá vỡ mặt đất bay thẳng lên bầu trời.

Thật đáng sợ!

Lăng Hàn cách xa như thế cũng cảm ứng được dung nham khủng bố, có khả năng miểu sát cả Thánh Nhân, nó cùng cấp bậc với Thiên Đạo Hỏa.

Những dung nham này dâng trào không có quy luật gì, cho nên, vùng bình nguyên này rất kinh khủng, có thể miểu sát Thánh Nhân, làm sao thông sao?

Lăng Hàn nhe răng, đây chính là nguy hiểm Đa Gia Phật nói tới không?

Đúng thế, quá kinh khủng, hắn không cẩn thận sẽ chết.

Lăng Hàn cũng không có liều lĩnh, dung nham có thể miểu sát Thánh Nhân, hắn không thể dựa vào vận khí vượt qua, mặc dù vận khí của hắn rất tốt.

Hắn đang quan sát và tìm ra quy luật.

Lại lộn xộn cũng có quy luật, nếu không, đây chính là tử cục, Đa Gia Phật làm gì vẽ vời cho thêm chuyện?

Lăng Hàn cũng không muốn dùng bảo vật bảo châu, hạn mức cao nhất chính là Thánh Nhân, cho nên không thể bảo vệ được hắn.

Cho nên, chỉ có thể dựa vào chính mình.

Nhưng hắn quan sát ba ngày, phát hiện dung nham dâng trào đúng là ngẫu nhiên, hoàn toàn không có quy luật gì đáng nói.

Khốn kiếp, chẳng lẽ hắn phải theo đường cũ quay về hay sao?

A?

Bỗng nhiên hắn nhìn thấy có một chiến xa cổ xưa lái qua, oanh, mặc dù dung nham dâng trào đánh vào đáy chiến xa, chiến xa vô cùng yên tĩnh, nó không có dấu hiệu bị hủy, hơn nữa cũng không có bốc cháy.

Đôi mắt Lăng Hàn mở to, chiếc chiến xa này trâu bò như thế?

Bảo cụ cấp Đại Đế sao?

Nếu không, làm sao có thể đối kháng dung nham có thể miểu sát Thánh Nhân?

Chỉ chốc lát, chiến xa tới gần, Lăng Hàn thấy rõ ràng, trên chiến xa có người võ trang đầy đủ nhưng không có chút làn da lộ ra ngoài, ngay cả con mắt cũng bị che giấu chặt chẽ.

Người này tỏa ra khí tức khủng bố trấn áp cửu thiên thập địa.

Đại Đế?

Lăng Hàn suýt ngất, trên con đường hoàn dương có Đại Đế?

Không có khả năng, không có khả năng, tuyệt đối không có Đại Đế nào rảnh rỗi như vậy, hơn nữa, trong thiên hạ nếu có Đại Đế, Chân Long uyên, Đế lộ sẽ mở ra?

Linh hồn Đại Đế?

Nhưng Đại Đế quá mạnh, mạnh đến mức chỉ cần hóa đạo thì linh hồn sẽ tương dung với thiên địa, trở thành một bộ phận của thiên địa, căn bản không có cơ hội tiến vào âm phủ.

Lăng Hàn lơ ngơ, hắn cảm thấy mình hiểu rõ Đại Đế quá ít, hắn chỉ có thể dựa vào hiểu biết mà suy đoán, nhưng hắn hiểu rõ Đại Đế mấy phần?

Thời điểm hắn suy nghĩ, chiến xa cũng dần dần tới gần, cách hắn chừng mười trượng.

Rất kinh người, rõ ràng với tốc độ của chiến xa, nó cách hắn nửa ngày đường nhưng chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt.

Súc Địa Thành Thốn?

Lăng Hàn liền ôm quyền, hắn nói với người mặc chiến giáp:

– Tiền bối, có thể cho vãn bối đi nhờ xe không?

Người mặc chiến giáp không có trả lời, chỉ chậm rãi quay đầu xe.

Ta xem như ngươi đáp ứng.

Lăng Hàn vội vàng thả người nhảy lên, chiến xa rời đi, bởi vì chiến xa vừa quay đầu lại dã rời xa hắn.

Hắn đang đánh cược, đánh bạc Đa Gia Phật sẽ không hại hắn.

Hắn nhảy vào chiến xa, mà người mặc chiến giáp không chú ý tới hắn, giống như căn bản không biết hắn lên chiến xa.

Được rồi, ngươi là Đại Đế, ngươi có thể xem ta như kiến hôi.

Chiến xa đi chậm rãi, cũng tiến vào sâu trong bình nguyên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.