Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4820: Người Lang Tộc Tới




Lăng Hàn tốc độ rất nhanh, nhưng trên cơ sở này lại bộc phát gấp mười, đây là khái niệm gì?

Phượng Dực Thiên Tường là thân pháp mạnh nhất thế gian.

Vì cái gì Đại Đế sáng tạo thân pháp cũng không thể vượt qua?

Đó là bởi vì Chân Hoàng chính là thiên địa dựng dục, đây là năng lực thiên địa giao phó cho Chân Hoàng, giống như Chân Long trời sinh thể thuật vô song, đều có thành tựu không gì sánh bằng, Đại Đế cũng không thể đạt tới độ cao như vậy.

Lăng Hàn vạch phá bầu trời, hắn có tốc độ nhanh như thuấn di, lúc ẩn lúc hiện, nếu không phải trên bầu trời còn có hỏa diễm chói mắt, căn bản không thể nhìn ra hắn đang di động.

– Không hổ là Chân Hoàng!

Lăng Hàn khen, chẳng những tốc độ cực nhanh, hỏa diễm sau lưng còn có lực sát thương đáng sợ, không thua gì hắn toàn lực xuất thủ.

Có thể tưởng tượng, lúc trước Chân Hoàng chỉ cần lướt qua, hỏa diễm đã có thể thiêu sạch địch nhân, căn bản không cần ra tay.

Có thể đặt song song với Chân Long, Chân Hoàng quả nhiên có điểm hơn người.

– Hiện tại, ta chỉ xem như nhập môn, cho dù không ngừng khổ tu cũng không thể đột phá cảnh giới chung cực.

– Một là, ta cũng không phải Chân Hoàng, tiên thiên có hạn chế, thứ hai, cũng là cảnh giới của ta không đủ, chờ ta bước vào cảnh giới Giáo Chủ, khi đó ta mới có thể tiến thêm một bước, cũng gia tăng tốc độ nhanh hơn.

Lăng Hàn cảm thấy tiếc nuối, ý nghĩa hắn đạt tới Đại Đế cũng không có khả năng nắm giữ tốc độ như Chân Hoàng năm đó.

Hắn chỉ hơi thất lạc một lúc, Lăng Hàn lại lên tinh thần.

Nếu hắn thành Đế, trong thiên hạ còn có người nào là đối thủ của hắn, còn có người nào có thể đào thoát khỏi tay hắn sao?

Trong thời đại như thế, Đại Đế chú định cô tịch.

Vô địch cũng là một loại tịch mịch.

Lăng Hàn về học viện Tổ Vương, nếu Phượng Dực Thiên Tường đã tu thành, hắn cũng nên suy nghĩ gia tăng tu vi.

Ở học viện Tổ Vương, mặc dù cũng có thể đạt được không ít tài nguyên tu luyện, nhưng so với chiếm được trong sào huyệt Chân Hoàng, hai bên không thể so sánh với nhau.

Cho nên, nếu như có di tích mở ra, Lăng Hàn sẽ nguyện ý chạy đi một chuyến.

Hắn tìm kiếm trong tinh võng, đoạn thời gian gần đây gió êm biển lặng, chỗ nào cũng không nghe thấy có chuyện gì phát sinh, Lăng Hàn vô cùng thất vọng.

– Ta lưu lại nơi này, muốn đạt tới cửu biến cần thời gian mười năm.

Lăng Hàn không ngừng suy nghĩ.

– So với thọ nguyên của ta, đây chỉ là chút lòng thành, nhưng thời đại mới đã tới gần, có lẽ mười năm là quá lâu.

Cũng không có thu nhập kiếm thêm, hắn gấp cũng vô dụng.

Qua một tháng sau, đột nhiên có người đến học viện Tổ Vương.

Yêu Lang Đế tộc!

Người tới là một Thánh Nhân, mặt khác còn có tiểu bối cấp Giáo Chủ, kẻ này hơn năm trăm tuổi nhưng lại hết sức trẻ tuổi, thiên phú kinh người, nhưng đặt ở học viện Tổ Vương, Giáo Chủ hơn một trăm tuổi còn nhiều, thậm chí còn có Tôn Giả.

Tên tiểu bối này gọi là Đế Già, hắn không phải tiến vào học viện Tổ Vương làm học viên, hắn có nhiệm vụ khác

Lăng Hàn đang đi ngắm hoa trong sân, đây là thói quen của hắn, tu thiên địa đại đạo cần tiếp nhận thiên địa tự nhiên, đột nhiên có áp lực cường đại ập tới.

Oanh, tất cả hoa cỏ cây cối trong sân khô héo.

Lăng Hàn cau mày.

Bên ngoài, một người trẻ tuổi đầy cao ngạo đứng đó, sau khi phát hiện hắn thì ánh mắt bộc phát sát ý đáng sợ.

– Lăng Hàn, ta chính là Đế Già!

Người trẻ tuổi này nói.

Lăng Hàn hừ một tiếng:

– Ta quản ngươi là ai, bồi thường hoa của ta!

Đế Già ngẩn ra, ngươi ngốc sao, không có phát hiện ta là Giáo Chủ sao?

Hắn ho khan, nói:

– Ta chính là Tiểu Thừa cảnh!

– Thì tính sao?

Lăng Hàn oán hận nói.

Đế Già tức giận không nhỏ, võ đạo chênh lệch một đại cảnh giới chính là cách biệt như trời và đất.

– Hừ, ngươi quả nhiên giống như lời đồn, sinh ra một cái miệng thúi!

Hắn nói ra, trực tiếp xuất thủ bắt lấy Lăng Hàn.

Oanh, cho dù hắn không phải Đế tử, Giáo Chủ xuất thủ có uy thế cỡ nào?

Một bàn tay to như núi xuất hiện, giữa năm ngón tay còn mang theo đạo tắc hóa thành tấm lưới.

Đương nhiên Lăng Hàn sẽ không liều mạng, hắn có tự tin, hắn hiện tại đạt tới Hóa Linh thất biến, nếu hắn đạt tới cửu biến, hắn chắc chắn có khả năng đấu với Giáo Chủ.

Oanh, bàn tay lớn ập xuống, sân nhỏ của Lăng Hàn chấn động mạnh và vỡ nát.

Đế Già thu tay lại, hắn cau mày và cảm ứng rõ ràng, hắn không có đánh trúng Lăng Hàn.

Xèo, thân hình lóe lên, Lăng Hàn đã xuất hiện trở lại.

Hắn đã dùng hai lần Tinh Bộ, một lần rời đi, một lần trở về, tự nhiên cũng tránh khỏi một kích của Đế Già.

Đây cũng không phải là luận bàn, cũng không phải trong bí cảnh như sào huyệt Chân Hoàng, Tinh Bộ có thể phát huy uy lực rất mạnh.

Trong lòng của hắn kinh ngạc, vì cái gì Đế Già làm càn như thế?

Thứ nhất, đây chính là học viện Tổ Vương, có chút quy củ cần tuân thủ. Thứ hai, Cửu Sơn Thánh Nhân đã lên tiếng, nếu ai ỷ vào cảnh giới ức hiếp Lăng Hàn, vậy hắn sẽ mang Đế binh tìm tới cửa.

Đối mặt uy hiếp như vậy, cho dù là Đế tộc cũng phải nghĩ lại, cho dù Đế Già xúc động, Thánh Nhân Yêu tộc Đế tộc không suy nghĩ hậu quả sao?

Hết lần này tới lần khác sẽ không có ai ngăn cản.

Chẳng lẽ đã có Đế tộc đang hoài nghi Cửu Sơn Thánh Nhân sao? Đây là một lần dò xét, cho nên, xuất động tộc nhân không quá trọng yếu như Đế Già dò xét.

Ai, giấy chung quy là không gói được lửa, Lăng Hàn biết rõ, Cửu Sơn Thánh Nhân không có Đế binh sẽ bại lộ ra ánh sáng nhưng vấn đề là, hắn còn chưa kiếm đủ tài nguyên tu luyện, hiện tại lộ ra ánh sáng quá sớm.

– Lăng Hàn, ngươi động tay chân gì có thể ảnh hưởng Đế tử tộc ta!

Đế Già hỏi.

Đây là nhiệm vụ của hắn, hắn muốn biết chân tướng khi Đế La cung phụng Lăng Hàn như chủ nhân.

Đối với Yêu Lang Đế tộc mà nói, đây là việc đáng sợ, tương đương có người nắm giữ mệnh môn của bọn họ, nếu như ngay cả Thánh Nhân cũng chịu ảnh hưởng, chẳng phải toàn bộ Đế tộc sẽ cúi đầu xưng thần với Lăng Hàn?

Cho nên, Yêu Lang Đế tộc suy nghĩ liên tục, cuối cùng vẫn quyết định xuất thủ với Lăng Hàn, cho dù thế nào cũng phải hiểu rõ.

Lăng Hàn mỉm cười:

– Ngươi nói là thứ này sao?

Hắn lấy ra kèn lệnh Đại Đế và cầm trong tay.

– Đây là thứ gì?

Đế Già hỏi.

– Ngươi muốn biết?

Lăng Hàn hỏi lại.

– Bớt nói nhảm!

Đế Già không nhịn được nói.

– Tốt, ta sẽ cho ngươi biết.

Lăng Hàn thổi kèn lệnh, ông, gợn sóng quét qua, Đế Già ngửa mặt lên trời tru như sói, thân thể không bị khống chế nằm úp trên mặt đất, bành, quần áo nứt vỡ và bộ lông màu bạc xuất hiện..

Hắn biến thành hình sói.

Ánh mắt Đế Già lộ ra vẻ giãy dụa, hắn vẫn đi tưới bên người Lăng Hàn và liếm bàn chân của hắn như chó nhà.

Nguy cơ được giải quyết nhẹ nhõm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.