Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4816: Thất Bại Trong Gang Tấc




Bị lão tổ Hỏa Phu tộc ngăn cản vào lúc mấu chốt, hoàn toàn đánh gãy dung hợp giữa Chân Hoàng tàn hồn và Tiểu Hồng Điểu, hắn chỉ có một cơ hội, cũng là cơ hội duy nhất Chân Hoàng tàn hồn lấn trời giấu địa, cũng chuẩn bị suốt ức vạn năm.

Bỏ lỡ lần này sẽ không có lần sau.

– Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.

Chân Hoàng tàn hồn thở dài, hắn có cảm giác bi tráng.

– Ha ha ha ha, ngươi cuối cùng đã nếm thử quả đẳng!

Lão tổ Hỏa Phu tộc cười to, nói:

– Tới đi, giết lão phu đi, ngược lại ta đã phá hủy con đường chuyển sinh của ngươi, lão phu có thể yên tâm đi được rồi, đi gặp tám vị lão huynh đệ!

Cùng là tàn hồn, hắn chỉ là Thánh Nhân biến thành, làm sao có thể so sánh với Chân Hoàng, tự nhiên sẽ không chịu nổi một kích

Chân Hoàng tàn hồn không có xuất thủ, chỉ lắc đầu.

– Thế nào, còn giả mù sa mưa sao?

Hỏa Phu tộc lão tổ nói:

– Hay ngươi đang nghĩ giày võ lão phu? Không quan trọng, lão phu hiện tại chỉ có vui vẻ, chỉ có khoái ý.

– Ông bạn già!

Chân Hoàng tàn hồn lắc đầu, nói:

– Ngươi hiểu lầm ta! Năm đó ta muốn dục hỏa trùng sinh, nhưng bị lão thiên gia đánh gãy, cho nên bố cục vào đời sau. Ta có nắm chắc mười phần có thể tu thành vào đời sau, cũng vì các ngươi và ta huy hoàng lần nữa, ta mới lấy đi linh hồn của các ngươi, muốn các ngươi cùng theo ta chinh chiến thiên hạ.

– Ha ha ha!

Hỏa Phu tộc lão tổ cười to, nói:

– Đến lúc này ngươi còn muốn gạt người? Không có ý nghĩa, không có chút nào cả!

Chân Hoàng tàn hồn không hề tức giận, hắn vung cánh, bên cạnh hắn lập tức xuất hiện chín bóng người trong suốt, có hình người, nhưng phần lớn là hình chim.

Lần này, lão tổ Hỏa Phu tộc trợn mắt hốc mồm.

Hắn tự nhiên nhận ra chín thân ảnh kia có hắn và đồng bạn chinh chiến thiên địa, trong đó có cả linh hồn của hắn, hiện tại linh hồn đang tiêu vong nhanh chóng.

Chân Hoàng nói không sai, hắn thật sự giữ linh hồn của chín người, nhưng bây giờ, Chân Hoàng ý đồ cướp đoạt nhục thân Tiểu Hồng Điểu thất bại, tàn hồn không có nhục thân gánh chịu, không bao lâu nữa sẽ tiêu vong, tự nhiên không có khả năng giúp linh hồn chín chiến tướng bảo trì sức sống.

Tại sao có thể như vậy?

Lão tổ Hỏa Phu tộc hoàn toàn không có mở miệng, hắn vẫn ghi hận trong lòng, cho rằng Chân Hoàng phản bội bọn họ, vô tình tru diệt những thủ hạ trung thành tuyệt đối, cho nên hắn bố cục nhằm vào.

Tuyệt đối không ngờ rằng, chân tướng của sự thật đúng là như thế!

Không có biện pháp, tàn hồn của hắn giấu trong hạt châu, thậm chí vì không cho Chân Hoàng phát hiện mánh khóe, hắn còn chém rụng ý thức bản thể.

Khả năng đến cuối cùng, bản thể sớm biết kế hoạch của Chân Hoàng, có thể bởi vì hắn tự cho là thông minh, chẳng những hại chết chính mình, còn làm tám đồng bạn mất đi cơ hội sống lại.

Không phải là Chân Hoàng phản bội bọn họ, mà là hắn hại chết mọi người!

Lão tổ Hỏa Phu tộc há hốc mồm, hoàn toàn không biết nên nói cái gì.

– Ta, ta, ta…

Bỗng nhiên hắn quỳ xuống và tru lên.

Hắn hiện tại chỉ là một đạo tàn hồn, hắn khóc không ra nước mắt, nhưng âm thanh thê lương truyền vào thức hải mọi người, người nào cũng cảm nhận bi thương và thống khổ của hắn.

Tự tay hại chết chính mình và đồng bạn, cảm giác tự trách này, có ai hiểu thấu?

– Ông bạn già, không cần khó chịu, không cần tự trách.

Chân Hoàng tàn hồn thoải mái hơn nhiều:

– Đấu với trời vốn đầy biến số, thắng thì sống lần thứ hai, thua thì mất tất cả.

– Ông bạn già, cùng lên đường đi.

Lão tổ Hỏa Phu tộc có cừu hận ủng hộ mới vượt qua ức vạn năm, bây giờ lại thành vô tận tự trách, làm sao có thể vì mấy câu của Chân Hoàng mà ngộ ra?

Hắn nhìn Chân Hoàng tàn hồn cùng chín lão huynh đệ không ngừng biến mất, hắn cảm thấy rất đau đớn và từ từ biến mất.

Hắn nhìn về phía Tiểu Hồng Điểu, cười nhạt một tiếng:

– Chu Tước hậu đại, mặc dù ngươi chịu ủy khuất nhưng ta cũng truyền thừa ý chí võ đạo cho ngươi, cũng xem như xóa bỏ ân oán.

Lúc này Tiểu Hồng Điểu đang ở trạng thái hôn mê, tự nhiên không có khả năng đáp lại hắn.

– Đáng tiếc, đáng hận, đáng thương!

Chân Hoàng tàn hồn cảm thán, bóng người của hắn biến mất.

Oanh, khí tức mạnh mẽ rút lui như thủy triều.

Trong lúc nhất thời, tám trưởng lão Hỏa Phu tộc, Liên Ngọc Đường, Đế Tử Trạch đều nhìn chằm chằm vào Tiểu Hồng Điểu.

Vừa rồi Chân Hoàng tàn hồn nói rõ ràng, truyền thừa bị Tiểu Hồng Điểu chiếm được, cho nên bọn họ chỉ cần bắt lấu Tiểu Hồng Điểu tiến hành sưu hồn, khi đó sẽ có được Chân Hoàng truyền thừa.

Đúng là phong hồi lộ chuyển, vốn cho rằng Chân Hoàng tàn hồn xuất thế, tất cả mọi người chỉ là giỏ trúc múc nước công dã tràng, thậm chí có thể giữ mạng là không tồi, có ai ngờ cục diện lại phát triển như thế.

Chân Hoàng tàn hồn đã biến mất, không còn tồn tại mang tính áp đảo, ai có thể đạt được Chân Hoàng truyền thừa đều dựa vào bản lĩnh của mình.

Lăng Hàn hừ một tiếng, hắn lập tức lao về phía đám người Liên Ngọc Đường.

Sát khí xung kích!

Oanh, tám trưởng lão cùng nhau ôm đầu kêu thảm thiết, không còn Hỏa điểu trượng, kỳ thật bọn họ còn kém xa thế hệ bạch ngân, sao có thể ngang hàng với Lăng Hàn?

Nhưng Liên Ngọc Đường và Đế Tử Trạch lại không thể xem nhẹ, nhất là Đế Tử Trạch, hắn không có bị tiêu diệt một linh thân, chiến lực đang ở đỉnh phong, Đế thuật phát động vẫn đáng sợ không gì sánh bằng.

Bành! Bành! Bành!

Lăng Hàn đấu với hai Đế tử vài chiêu, năng lượng vô tận bộc phát.

Tiểu Hồng Điểu bị chấn động như thế làm tỉnh lại, sau đó nàng vỗ cánh bay đi.

Mặc dù nàng đạt được Chân Hoàng truyền thừa, tu vi lại không tăng lên chút nào, làm sao có thể đối kháng uy thế của Đế tử.

Nàng vừa chạy vài bước đã nhìn thấy tám trưởng lão giết trở về, trong tay còn cầm cây trượng màu lam.

Lúc này, nàng sửng sốt, nàng chỉ vào đại trưởng lão cầm trượng và quát:

– Đi.

Cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, thân thể đại trưởng lão biến mất không thấy, chỉ còn lại cây trượng rơi từ trên cao xuống đất phát ra tiếng vang.

A, đây là tình huống như thế nào?

Còn lại bảy trưởng lão, trong đó thế hệ bạch ngân cũng kinh hãi, việc này quá tà dị.

Tiểu Hồng Điểu cười ha ha:

– Mau mau cút!

Từng ngón tay điểm ra, bảy trưởng lão đều biến mất.

Mọi người hoảng hốt, đây là truyền tống hay thần hồn câu diệt?

Mặc dù Tiểu Hồng Điểu chỉ là Chân Ngã cảnh, nàng đã đạt được Chân Hoàng truyền thừa, chẳng khác gì chủ nhân nơi này, mượn dùng trận pháp Đại Đế, muốn tiêu diệt mấy Hóa Linh cảnh còn không đơn giản.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.