Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4814: Ta Trở Về




Cung điện mở ra!

Tất cả mọi người đều nhìn sang, trong đó ẩn chứa Chân Hoàng truyền thừa.

Đế cấp bí thuật, Phượng Dực Thiên Tường, thân pháp trâu bò nhất thiên hạ, truyền thuyết rất nhiều Đại Đế đều muốn quan sát một hai, nhưng từ đầu đến cuối không có biện pháp tìm được Chân Hoàng bí sào, không nghĩ tới bọn họ lại gặp được đại cơ duyên như thế.

Mỗi người đều hưng phấn không gì sánh bằng, đồng thời cũng sinh ra sát ý, trong tay vận dụng đại sát khí, tiếp theo không cần nói nhiều, chỉ có đại chiến mà thôi.

Trước mặt Đế thuật vô thượng, cho dù là thân huynh đệ cũng có thể bất hoà.

Liên Ngọc Đường cũng không hề công kích, hắn nhìn sang cửa lớn cung điện, trong mắt mang theo khát vọng không thể che giấu.

Hắn thấy chỉ với chiến lực cá nhân mà nói, hắn không thẹn là đệ nhất ở đây, cho nên, hắn cố kỵ duy nhất chính là tám trưởng lão, dù sao tay cầm đại sát khí như Hỏa điểu trượng có thể đánh ra công kích chuẩn Giáo Chủ.

Nhất định phải đề phòng một chút, hắn không đặt những kẻ tầm thường vào mắt.

Tạp tạp tạp, cửa lớn cung điện mở ra hoàn toàn, nhưng bên trong không có thứ gì, chỉ có bóng tối đen kịt.

– Giết!

Cũng không biết là ai lao vào cung điện đầu tiên.

Một hồi hỗn chiến không thể tránh khỏi bộc phát, ngươi người đánh nhau, tất cả đều muốn trở thành người đầu tiên xông vào cung điện.

– Cút đi, đây chính là cơ duyên Hỏa Phu tộc khổ chờ đợi vô số năm!

Tám trưởng lão cũng không quan tâm tới Lăng Hàn, bọn họ lao vào cửa chính.

Bọn họ vung vẩy Hỏa điểu trượng, công kích đáng sợ bộc phát.

Người Hỏa Phu tộc đã sớm lui ra ngoài, bởi vậy, mặc kệ bọn họ làm loạn thế nào cũng không bị tổn thương.

Lần này, tràng diện hỗn loạn không gì sánh được.

Công kích chuẩn Giáo Chủ quá bá đạo, từng con Hỏa điểu tấn công, đám người không ngừng ngã xuống, căn bản không chịu nổi một kích.

Cái gì đạo tử, Đế tử thậm chí thế hệ bạch ngân, ở trước mặt công kích chuẩn Giáo Chủ đều quá yếu đuối, nếu không phải thật nhiều người còn có Thế Tử Phù trợ giúp, hiện tại bọn họ đã tử vong ít nhất hai ba lần.

Việc này làm các Đế tử kinh hãi, Đế thuật tuy tốt nhưng phải có mạng hưởng mới được.

Bọn họ khôi phục lý trí, nhao nhao lui ra ngoài.

Trước mắt chỉ còn tám trưởng lão, Liên Ngọc Đường và một tên thế hệ hoàng kim tên là Thạch Trạch xông vào cửa chính, cũng được gọi là Đế Tử Trạch. Mặt khác, Lăng Hàn hơi chậm một chút hắn cũng không cảm thấy xông vào đầu tiên là có thể đạt được Chân Hoàng truyền thừa.

Chín tòa cung điện đều là Tiểu Hồng Điểu mở ra, hiện tại chẳng lẽ không có quan hệ với Tiểu Hồng Điểu hay sao?

Cho nên, hắn bảo Tiểu Hồng Điểu tới, một người một chim lựa chọn đứng ngoài quan sát.

Các ngươi cứ đánh thống khoái đi.

Đến lúc này, bởi vì số người tiến vào giảm bớt, thế cục cũng biến thành yên lặng.

Tám trưởng lão liên thủ chiến Liên Ngọc Đường và Đế Tử Trạch.

Hai người này là hai kẻ cuối cùng trong thế hệ hoàng kim còn dừng lại ở Hóa Linh cảnh, nhưng cũng không phải bọn họ thiên phú hơi yếu, không có cách gì bước vào Tiểu Thừa cảnh, mà là bọn họ muốn tu luyện cảnh giới hoàn mỹ, cho nên mới áp chế tu vi không có đột phá.

Hai Đế tử liên thủ đại chiến với tám trưởng lão.

Nói đến lực công kích cường đại, khẳng định là tám trưởng lão chiếm ưu, Hỏa điểu trượng đánh ra uy năng chuẩn Giáo Chủ, đây là việc thế hệ hoàng kim cũng không cách nào so sánh, nhưng hai người Liên Ngọc Đường thắng ở chiến lực cá nhân cường đại, bọn họ tấn công và di chuyển nhanh nhẹn.

Bởi vậy, một phương lực công kích mạnh, một phương thân pháp linh hoạt, cả hai đều có ưu thế cho nên đánh ngang tay.

Hiện tại vấn đề chính là, tám trưởng lão không thể thúc dục Hỏa điểu trượng hay hai người Liên Ngọc Đường kiệt lực trước, dù sao, áp lực của hai bên vô cùng lớn.

Chiến đấu thật kịch liệt, song phương đều triệu hoán ra tất cả linh thân, rõ ràng là mười người chiến đấu, hiện tại biến thành trăm người, cho nên cảnh tượng náo nhiệt không gì sánh bằng.

– Tới tới tới, ai đến đặt cược, áp bên kia thắng.

Đại Hắc Cẩu lập tức nói:

– Áp Đế tử bên này, một bồi ba, áp lão đầu bên kia, một bồi bốn.

– Phi, tiện cẩu, cho dù ta đặt cược bên ngoài, chẳng phải ngươi đều kiếm bộn không lỗ?

Một tên Đế tử lập tức trách mắng:

– Ngươi rõ ràng muốn không nhận nợ.

Đây là đạo lý đơn giản, Đại Hắc Cẩu đúng là định ăn đen.

Không ngờ dám lừa gạt tiền của bọn họ.

– Tiện!

– Quá tiện!

Tất cả mọi người lắc đầu, nếu không phải Lăng Hàn còn ở bên cạnh, bọn họ nhất định sẽ xông lên đánh chết Đại Hắc Cẩu.

Đại Hắc Cẩu buồn bực, tại sao đám gia hỏa này thông minh như thế?

Ai, đầu năm nay đần độn quá ít, kiếm tiền thật khó.

Ông, đúng lúc này, một đạo khí tức đột nhiên sinh ra trong cung điện, sau đó bắn ra khắp bốn phương tám hướng, trong nội tâm mỗi người đều sinh ra cảm giác bất lực.

Lúc này rất nhiều người ngạc nhiên.

Khí tức này quá cường đại, hoàn toàn vượt xa khỏi cấp độ tính mạng của bọn họ, chí ít cũng là cấp Tôn Giả.

Ở cái địa phương này xuất hiện một Tôn Giả?

Vừa nghĩ tới đã cảm thấy kinh người

Tám trưởng lão, Liên Ngọc Đường, Đế Tử Trạch dừng chiến đấu, bọn họ chiến là vì Chân Hoàng truyền thừa, nhưng bây giờ xuất hiện biến số, tự nhiên cũng làm bọn họ không dám chiến đấu tiếp.

Không có cái gì trọng yếu bằng tính mạng.

Ông, lúc này có khí tức ba động sinh ra.

– Mạnh lên!

– Đạo khí tức này mạnh lên!

– Trời ạ!

Tất cả mọi người kinh hô, rõ ràng là khí tức giống nhau nhưng lại mạnh lên.

Ông, khí tức kia lại tới.

Lăng Hàn cau mày, cường độ khí tức đã tăng lên, càng làm cho hắn bất an chính là tần suất này tăng lên quá nhanh.

Giống như tỉnh lại từ giấc ngủ say, chỉ trong nháy mắt khí tức kia mạnh hơn quá nhiều.

Vấn đề là, đây là Chân Hoàng điện.

Bên trong có cấp bậc Tôn Giả tọa trấn, là ai?

Chân Hoàng?

Không có khả năng!

Cho dù là Chân Hoàng là Đại Đế cũng không có khả năng sống lâu như vậy, hơn nữa Đại Đế mạnh đến mức thiên địa đạo tắc không thể áp chế, căn bản không có khả năng ngăn chặn sức sống, vượt qua vô tận năm tháng.

Thứ hai, nếu như là Chân Hoàng, khí tức này không phải cấp bậc Tôn Giả.

Hắn còn chưa nghĩ xong, ông, cỗ khí tức kia lại mạnh hơn trước.

Không có người nào phát ra âm thanh, cũng không có người nào dám động đậy, bọn họ nhìn vào cung điện và sợ hãi.

Ông, ông, ông, khí tức ba động càng ngày càng nhanh, cũng càng lúc càng lớn, cuối cùng đã đột phá Thánh cấp.

Thánh cấp!

Mọi người cảm giác bất an, Thánh Nhân xuất thế, cho dù là Đế tộc cũng phải khách khí, nếu nơi này xuất hiện một vị Thánh Nhân, cho dù đánh chết tất cả bọn họ, Đế tộc cũng không biết nên tìm ai báo thù.

Oanh, khí tức ba động như biển làm mọi người không thở nổi.

– Ta, trở về!

Một giọng nói vang lên trong đầu mọi người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.