Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4809: Hạt Châu Kỳ Quái




Bầy khỉ lại tới, hơn nữa phần lớn đều mang theo tiên quả.

Nha, trách oan bọn nó.

Lăng Hàn sẽ không khách khí, ai đến cũng không có cự tuyệt, hắn thu tất cả tiên quả.

Hầu tử lại bái tạ và rời đi.

– Ai, ngay cả hung thú còn hiểu có ơn tất báo đều hơn rất nhiều sinh linh mở linh trí.

Lăng Hàn nói, sau đó hắn nhìn sang sắc trư.

Sắc trư hừ hừ, ta hết ăn lại nằm thì làm sao? Ngươi trước kia không ít dùng gia làm tấm thuẫn, còn không có tính sổ với hỗn đản ngươi đấy.

Lần này tiên quả thật nhiều, mặc dù đại bộ phận là tiên dược tứ tinh, nhưng vẫn có ba quả ngũ tinh, hiệu quả cũng không kém gì Hồng Lăng Địa quả, liền bị Lăng Hàn phân cho Trì Mộng Hàm, Đại Hắc Cẩu.

Hắn đã có thể tự mình gánh vác một phương, hiện tại có thể vũ trang những người khác.

Hắn phụ trách nấu cơm, thịt chim rất nhiều, một bộ phận dùng để nấu canh, một bộ phận dùng để nướng, vẫn còn thừa rất nhiều.

Sau khi nướng thịt xong, Hầu tử đều vui vẻ ăn thịt chim.

Đây chính là kẻ thù của bọn chúng, đã ăn không biết bao nhiêu đồng bạn của chúng, hiện tại ăn thịt chim cũng giải hận.

Ăn uống no đủ, Lăng Hàn tiếp tục lên đường, bầy khỉ đưa tiễn trên táng cây, sau khi tiễn cả trăm dặm thì chúng mới quay người trở về.

Phía trước cũng không phải là lãnh địa của bọn nó, thuộc về một bầy khỉ khác.

Đám người Lăng Hàn đi rất cẩn thận, sau khi đi mười mấy ngày mới rời khỏi khu rừng này, phía trước xuất hiện một hồ nước, nước hồ xanh biếc, bình tĩnh không lay động giống như một khối mã não.

Việc này làm mọi người kinh ngạc, nơi đây khắp nơi đều là hỏa diễm, có một dòng sông dung nham cũng thôi, hiện tại thế mà xuất hiện một hồ nước, ngươi không cảm thấy kỳ quái hay sao?

– Thật sự là hồ nước, không phải một khối mã não lớn?

Bọn họ đi lên phía trước, đi tới bên hồ, quả nhiên là có hồ nước.

Nhiều ngày chưa từng gặp nước, hồ nước xuất hiện làm mọi người mừng rỡ, nhao nhao cỡi giày nhúng vào trong nước, cảm giác mát lạnh thoải mái khó nói thành lời.

Khi chân đong đưa, nước hồ cũng phát ra gợn sóng và truyền ra xa, tiếng nước nghe rất rõ ràng.

– Hi vọng trong nước không có quái vật gì.

Tiểu Hồng Điểu không có xuống nước, nàng là Hỏa thuộc tính hoàn toàn, tắm rửa trong hỏa diễm là thoải mái nhất, bảo nàng xuống nước?

Ha ha.

Oanh, tiếng nổ lớn vang lên, mặt hồ bị phá vỡ, một con tôm hùm to lớn lao ra ngoài, thân dài hơn trăm trượng, hai cái càng của nó cũng dài cả trăm trượng, toàn thân xanh biếc giống như màu của nước hồ.

– Ngươi có miệng quạ đen!

Lăng Hàn nhìn sang nàng.

Tiểu Hồng Điểu trợn mắt hốc mồm, nàng chỉ thuận miệng nói một câu, không nghĩ tới thật có hung thú xuất hiện, chẳng khác gì nàng ngồi vững thân phận tai tinh sao?

– Ha ha, lại có tôm hùm ăn!

Hổ Nữu phản ứng hoàn toàn tương phản, bắt đầu chảy nước bọt.

– Giết!

Trì Mộng Hàm, Đại Hắc Cẩu, Tiểu Thanh Long đều xông ra ngoài, nghênh chiến con tôm hùm lớn.

Con tôm hùm lớn này cũng là Hóa Linh cảnh nhưng đã đạt tới thất biến hoặc bát biến, chiến lực khá kinh người, Trì Mộng Hàm, Đại Hắc Cẩu cùng Tiểu Thanh Long liên thủ mới có thể đánh ngang tay với nó.

Bởi vì Lăng Hàn không có xuất thủ, không có hắn thì không thể giải quyết sao?

Hắn không phải bảo mẫu, mỗi người ngày sau đều cần gánh vác một phương.

Khi bị bọn họ vây giết, con tôm hùm khó thoát khỏi cái chết, nó bị đánh phá thức hải, thân thể to lớn sắp chìm xuống nước, lúc này liền bị Đại Hắc Cẩu và Tiểu Thanh Long kéo lại, kéo vào trong hồ nước.

– Tại sao nơi này có hồ nước? Tất cả mọi người đều hiếu kì.

Nơi đây rất nóng, mọc ra thực vật đều là hỏa thụ, sông chính là sông dung nham, đột nhiên xuất hiện một hồ nước chân chính, đây chính là điểm kỳ lạ.

– Chẳng lẽ, dưới mặt đất có bảo vật gì, cho nên nước mới lạnh như thế?

– Đi xuống xem một chút.

Chân Ngã cảnh phụ trách nấu cơm, những người khác đi xuống nước tìm kiếm khắp nơi.

Nước hồ mát lạnh, còn mang theo vài phần hàn ý, từ đó xua tan cái nóng của hoàn cảnh chung quanh

Tầm nhìn trong nước khá xa, lại thêm bọn họ đều là Hóa Linh cảnh, tự nhiên có thể nhìn càng xa.

Lăng Hàn phát động nhãn thuật nhìn thấu địa tầng, hắn tìm kiếm sâu hơn.

Hồ nước rất lớn, bởi vậy cái tốc độ tìm kiếm khá chậm, hai ngày sau, Lăng Hàn mới có phát hiện.

Hắn đi vào đáy hồ, sau đó chui vào một cái hang.

Không qua bao lâu hắn nổi lên mặt nước, trong tay của hắn xuất hiện viên châu, viên châu lớn như con mắt.

Sau khi hắn rời khỏi hồ, hồ nước sinh ra biến hóa.

Toàn bộ hồ nước bắt đầu sôi trào, có nhiệt khí bốc lên, mực nước trong hồ nhanh chóng hạ xuống, cứ theo tốc độ này, chỉ cần qua một ngày là nước hồ bốc hơi sạch sẽ.

Tất cả đều vì hạt châu này?

Lăng Hàn kinh ngạc, hạt châu này rất bình thường, hơn nữa cũng không phải rất lạnh, nó chỉ hơi lạnh mà thôi, tại sao có thể bảo trụ cả hồ nước lớn như thế?

– Xảy ra chuyện gì?

– Nước hồ bắt đầu bốc hơi?

Trì Mộng Hàm lên bờ, nàng cảm thấy khó hiểu.

Lăng Hàn mở bàn tay ra, nói:

– Ầy, cũng là bởi vì thứ này.

Mọi người cầm xem, ngươi nhìn ta xem, nhưng đều không có phát hiện điểm thần kỳ.

Sau khi xem mọt lúc, hạt châu về tới tay của Lăng Hàn.

– Trước tiên mặc kệ, chúng ta tiếp tục lên đường đi.

Xèo!

Bọn họ đang muốn xuất phát, lúc này có một bóng người bay tới, sau đó từ trên trời đáp xuống nơi này.

Liên Ngọc Đường.

– Nha, Liên biểu ca.

Đại Hắc Cẩu lập tức nói.

– Biểu ca tốt.

Tiểu Thanh Long rất khách khí.

– Biểu ca tốt.

Sắc trư cũng tham gia náo nhiệt.

Sắc mặt Liên Ngọc Đường biến thành màu đen, bị một con chó, một con thằn lằn, một con lợn gọi là biểu ca, hắn làm sao chịu nổi?

Các ngươi nhất định cố ý.

– Biểu muội, ta tìm ngươi khắp nơi.

Hắn cố nặn ra nụ cười và nói với Trì Mộng Hàm.

Trì Mộng Hàm chỉ cười nhạt một tiếng:

– Thời điểm ta rời đi vừa vặn biểu ca không ở cùng, ta đành phải không từ mà biệt.

Liên Ngọc Đường khó tránh khỏi chịu đả kích lần nữa, hắn dừng một chút mới nói:

– Tốt, hiện tại đã chạm mặt, ngươi đi theo ta đi.

– Không cần biểu ca hao tâm tổn trí, ta có thể chiếu cố chính mình.

Trì Mộng Hàm cự tuyệt.

– Nơi này quá nguy hiểm, nên do ta bảo vệ mới tốt.

Liên Ngọc Đường lại cường điệu.

Lăng Hàn chen lời nói:

– Da mặt của ngươi thật dày, đã nói không đi, ngươi còn dông dài cái gì? Ngươi cho rằng quấn quít chặt lấy thì nhất định có thể thành công? Ha ha, thật không biết ngươi xem tiểu thuyết tam lưu gì.

Liên Ngọc Đường bị Trì Mộng Hàm cự tuyệt, hắn đã rất tức giận, bây giờ bị Lăng Hàn châm chọc như thế rốt cuộc hắn không khống chế nổi.

– Ngươi muốn chết!

Hắn không cố kỵ nữa, lúc này vươn tay bắt lấy Lăng Hàn.

Trước đó hắn vẫn ẩn nhẫn là vì hắn muốn bảo trì phong độ trước mặt Trì Mộng Hàm, nhưng bây giờ hắn cũng không nhịn được nữa.

Giết, giết tên đáng chết này.

Hắn cười lạnh, với thực lực của mình, muốn giết Lăng Hàn là chuyện dễ như trở bàn tay.

Oanh!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.