Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4722: Thu hoạch nguyên đạo thạch




Trước khi tiến vào Ám Vân Địa Ngục, Lăng Hàn đã mua lượng lớn dược liệu, làm một tên Đan sư, đương nhiên ở thời khắc nào cũng phải chuẩn bị phát huy sở trường của mình.
Hắn quyết định luyện trợ đan dược giúp ngộ đạo.
Ở chỗ này, thuốc chữa thương khẳng định không có tiền đồ gì. 
Lý do rất đơn giản, xảy ra chiến đấu ở chỗ này, hoặc là chết, hoặc là trọng thương.
Người chết đương nhiên không cần thuốc trị thương, mà trọng thương, căn bản là gãy tay gãy chân,chỉ có đại dược Thánh cấp mới có thể trợ giúp đoạn chi trọng sinh, điểm ấy Lăng Hàn không giúp được.
Cho nên, thuốc trị thương thì quên đi. 
Tăng lên tu vi, Nguyên Đạo thạch nơi này chính là thánh phẩm tu luyện tốt nhất, không thì mọi người chạy tới nơi này làm gì?
Cho nên, chỉ có thể bán đan dược trợ giúp ngộ đạo.
Ngươi tăng cảnh giới lên cũng không có lĩnh ngộ đạo tắc tương ứng, như vậy tu vi sẽ bị kẹt lại, không cách nào lại tăng lên mảy may, nếu cưỡng ép đột phá sẽ làm thân thể nổ tung. 
Cảnh giới không hợp với tâm cảnh thì cực nguy hiểm.
Cho nên, loại đan dược này bán rất chạy, dù sao người nơi này hoặc nhiều hoặc ít đều có Nguyên Đạo thạch gia tốc tăng lên tu vi.
Nói làm liền làm. 
Lăng Hàn bắt đầu luyện đan, ngày thứ hai, hắn không có nhận được Hắc Ám sa trường thông tri xuất chiến, hắn đi ra cửa bày quầy bán hàng.
Quầy hàng bày ra bên ngoài Hắc Ám sa trường, nhiều người ở đây, hơn nữa không thiếu nhân vật có tiền.
Hắn không thiếu Đạo thạch, tự nhiên chỉ lấy Nguyên Đạo thạch. 
Bên trong Tử Vong thành bên không có Đan sư, đan dược cũng có, nhưng đều là kẻ bên ngoài tùy thân mang vào, tự nhiên có số lượng hạn chế, bởi vậy, Lăng Hàn bày quầy bán hàng lập tức bị nhiều người vây xem.
Chỉ khi nghe Lăng Hàn nói chỉ lấy Nguyên Đạo thạch, lập tức có nhiều người lắc đầu rời đi.
Nguyên Đạo thạch quá trân quý, ai cam lòng mang ra, hơn nữa, thuốc của Lăng Hàn là thật hay giả còn không nhất định, ở trong Tử Vong thành này, quy củ duy nhất chính là không có quy củ, hãm hại lừa gạt giết người là quá bình thường. 
Nếu như Lăng Hàn bán thuốc giả, đến lúc đó hắn chạy đi, bọn họ đi tìm ai kêu oan?
Bởi vậy, ngày đầu tiên chỉ có người vây xem, không có người xuất thủ.
Lăng Hàn cũng không có để ý, một ngày trôi qua, hắn nhận được Hắc Ám sa trường thông tri, hôm nay có tranh tài. 
Hắn ra sân tranh tài, cũng dễ dàng lấy được thắng lợi, hôm nay vận khí không tệ, hắn có hai trận đấu.
Ba lần thắng.
Chẳng những hắn kiếm được một khối Nguyên Đạo thạch, hắn cũng có được chút thanh danh, thời điểm bày quầy bán hàng ở ra ngoài, cuối cùng đã có người dám nếm thử, dùng Nguyên Đạo thạch lớn như ngón út mua đi ba viên đan dược. 
Lăng Hàn thu quán về khách sạn, sau đó hắn cầm hai khối Nguyên Đạo thạch nghiên cứu.
Nhìn từ bề ngoài, kỳ thật Nguyên Đạo thạch rất bình thường, phía trên có thêm vài đường vân huyết sắc giống như đã từng có máu tươi chảy xuôi.
Nhìn bên ngoài một lúc, Lăng Hàn cầm Nguyên Đạo thạch và bắt đầu tu luyện. 
Hai khối Nguyên Đạo thạch bị luyện hóa, phân biệt hóa thành bụi, cảnh giới của Lăng Hàn tiến thêm một đoạn, ngân thai thứ sáu đã hoàn thành một phần ba.
- Cách làm khác với Tiến Hóa quả nhưng hiệu quả giống nhau tới mức kỳ diệu, đều có thể xúc tiến Chân Ngã tăng lên, nhưng Tiến Hóa quả còn có thể trợ giúp đánh vỡ cực hạn, Nguyên Đạo thạch cũng chỉ gia tốc quá trình hình thành Chân Ngã.
- Chân Ngã chính là đạo tắc ngưng tụ, cho nên, Nguyên Đạo thạch có thể giúp Chân Ngã tiến hóa, nói rõ bản thân có được đạo tắc tạo thành, đương nhiên còn có rất nhiều đồ vật phức tạp. 
- Nhưng mà, Nguyên Đạo thạch còn có một tệ nạn.
- Cắt giảm thọ nguyên!
Lấy Nguyên Đạo thạch tăng lên nhanh chóng sẽ tiêu hao một bộ phận sinh mệnh tinh khí, số lượng không nhiều, so với gia tăng tu vi, người khác không đặt chút thọ nguyên này vào trong mắt. 
- Theo ta suy tính, nếu như sử dụng Nguyên Đạo thạch tăng lên tới đệ tam hình đỉnh phong, mệnh tinh khí bị tiêu hao sinh sẽ giảm bớt hai trăm năm thọ nguyên của ta.
Con số này quá khéo!
Nếu như Lăng Hàn không có đan dược, hoàn toàn tự mình tu luyện, hắn tu đến đệ tam hình đỉnh phong cũng cần thời gian hai trăm năm. 
Chẳng khác gì đang nói, Nguyên Đạo thạch đơn giản hóa quá trình tu luyện nhưng cái giá phải trả lại tương đương.
- Từ điểm đó mà nói, Nguyên Đạo thạch tương đương với trao đổi đồng giá.
- Mặc kệ, ta hiện tại cần chính là thực lực, hao tổn chút sinh mệnh như thế, ta vẫn chịu được. 
Ngày thứ hai, Lăng Hàn tiếp tục đi bày quầy bán hàng.
Lần lượt có người hỏi giá, nhưng chỉ có người hỏi, không có người thực sự xuất thủ. Thậm chí, còn có người trực tiếp ép Lăng Hàn giao ra đan dược, dáng vẻ ta có hậu trường, ngươi không giao cho ta, ta sẽ phái người lấy mạng của ngươi.
Đối với loại người này, đương nhiên Lăng Hàn không cần khách khí, trực tiếp đánh đi. 
Lăng Hàn cực kỳ nhàm chán, hắn cầm cái mũ rơm che trên mặt, cũng dựa vào góc tường chọp mắt.
Một lúc sau, có tiếng bước chân tới và đứng trước gian hàng của hắn.
Lăng Hàn không có mở mắt, hắn đã nói quá nhiều rồi, cũng đã lười nói. 
Hắn không chút nào lo lắng có người trộm dược, bởi vì hắn đã đánh quá nhiều, hẳn không tin còn có người muốn bị đánh.
- Ngươi  có Tứ Dương đan hay không?
Giọng nói nam tử vang lên, âm thanh trong sáng nên tương đối trẻ tuổi. 
A?
Lăng Hàn mở mắt ra, hắn cầm mũ rơm xuống, Tứ Dương đan cũng không phải đan dược trợ giúp ngộ đạo, mà là ôn dưỡng thân thể.
Ở trong Tử Vong thành này có người muốn mua Tứ Dương đan? 
Đứng trước quầy hàng của hắn là một người trẻ tuổi khoảng hai mươi lăm tuổi, dáng người thon gầy, tướng mạo cực kì anh tuấn, tóc đen xõa vai, sợi tóc mơ hồ phát sáng, hắn có tư thái siêu quần.
- Không có.
Lăng Hàn lắc đầu. 
Người tuổi trẻ kia lộ ra vẻ thất vọng, thở dài, hắn xoay người rời đi.
- Nhưng mà ta biết luyện.
Lăng Hàn lại nói một câu. 
Xoát, người tuổi trẻ kia lập tức xoay người lại, gương mặt hắn đầy vui mừng:
- Thật chứ?
- Ân! 
Lăng Hàn gật đầu, Tứ Dương đan là đan dược ngũ tinh, hắn luyện chế không quá dễ dàng.
- Tốt, vậy phiền phức ngươi luyện chế giúp ta.
Người trẻ tuổi nói. 
- Trước tiên giao đặt cọc, vật liệu ta sẽ đi chuẩn bị.
Lăng Hàn nói:
- Thời gian ba ngày tới đây lấy đan dược. 
Người tuổi trẻ kia do dự, nếu Lăng Hàn thu tiền đặt cọc chạy đi thì sao? Nhưng chỉ trong nháy mắt, hắn đã móc ra một khối Nguyên Đạo thạch ném qua:
- Ta tên là Nguyên Binh, nếu ngươi dám gạt ta, hừ!
Khối Nguyên Đạo thạch này cỡ ngón tay, Lăng Hàn thu vào, cười nói: 
- Yên tâm.
Kỳ thật hắn có thể luyện chế ngay hiện tại, nhưng không cần thiết cao điệu như vậy đúng hay không?
- Tốt nhất là như thế. 
Nguyên Binh gật đầu:
- Nếu ngươi có thể luyện ra Tứ Dương đan, ta sẽ kết giao bằng hữu với ngươi.
- Tốt. 
Lăng Hàn thuận miệng nói, hắn cũng không thèm để ý, với thiên phú và thực lực của hắn, còn cần người khác giúp đỡ hay sao?
Nguyên Binh hơi kinh ngạc, hắn đã báo ra tên của mình, tại sao Lăng Hàn không có kinh ngạc?
Chẳng lẽ, hắn không biết mình thân phận? 
Hắn trầm ngâm một lần, quay người rời đi.
Liền chờ ba ngày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.