Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4710: Một tiếng sói tru




Hổ Nữu giơ kèn lệnh lên, nàng dùng sức thổi một cái nhưng không có âm thanh gì.
Nàng không tin tà, lại thổi nhiều lần, vẫn giống như vậy.
- Chơi không vui. 
Nàng đưa kèn lệnh trả cho Lăng Hàn, vẻ mặt tức giận.
Nữ Hoàng cũng cầm thử, nhưng cũng không có hiệu quả gì.
Đúng lúc này, chỉ thấy Tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu cũng chạy tới, bọn họ đi dạo ở gần đó, vừa vặn thấy ba người Lăng Hàn. 
- Ha ha ha!
Tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu đều cười to, hiếm thấy thời điểm Lăng Hàn xuất thủ lại ăn thua thiệt.
- Tiểu Hàn tử, ngươi cũng có thời điểm ăn thua thiệt nha. 
Đại Hắc Cẩu còn bỏ đá xuống giếng.
Lăng Hàn cười nói:
- Đúng vậy, ai mà không có lúc ăn thua thiệt chứ. 
Lăng Hàn không để ý tới đối phương, hắn lấy ra kèn lệnh và bắt đầu nghiên cứu.
Hắn ra tay là bởi vì hắn mơ hồ cảm thấy đồ chơi này có lạ thường, nhưng cụ thể là cái gì thì hắn không biết, mới cần phải đi nghiên cứu.
Kèn lệnh này rất cổ xưa, tràn đầy khí tức tuế nguyệt tang thương, thứ này không làm giả được, cho nên, cho dù tốn hai vạn Đạo thạch chỉ mua một kiện đồ cổ, Lăng Hàn cũng không cảm thấy thua thiệt. 
Hắn xem xét cẩn thận, phát hiện nội bộ kèn lệnh có thật nhiều hoa văn, nhìn thì không liên hệ chút nào nhưng trong đầu tưởng tượng thì phức tạp không cách nào miêu tả.
- Đi thôi!
Hổ Nữu kéo hắn, một đoàn người quay trở về nơi ở, Lăng Hàn đóng cửa phòng, hắn tiếp tục đi nghiên cứu kèn lệnh, hắn luôn cảm giác mình cảm giác không sai. 
Tiểu Thanh Long và Đại Hắc Cẩu đều giễu cợt hắn, nói hắn thua không nổi, còn muốn dựa vào nơi hiểm yếu chèo chống mặt mũi.
Lăng Hàn cũng không để ý, hắn chỉ cắm đầu suy nghĩ.
Những hoa văn này phức tạp không gì sánh bằng, trong thời gian ngắn, với ngộ tính của hắn cũng không thể hiểu huyền diệu trong đó. 
Đương nhiên cũng có khả năng không có đạo lý gì cả.
Lăng Hàn dứt khoát liên kết tinh võng, thuê một cái thời gian thất, vừa vặn mượn cơ hội này dùng hết tinh tế tệ, bằng không sau này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy thì số tiền này cũng nát trong tay Thường gia.
Hắn dùng hết tinh tế tệ, hắn ở trong phòng thời gian mười một năm, cuối cùng hắn đã có đầu mối. 
- Thì ra là như thế.
Lăng Hàn rời khỏi tinh võng, sau đó hắn cầm lấy kèn lệnh, dựa theo hắn suy nghĩ và tìm ra nguyên lý thổi.
Hô, một thổi một hơi, Lăng Hàn hoảng sợ phát hiện, hồn lực của mình giảm đi một đoạn! 
Kèn lệnh này dùng hồn lực thúc dục.
Thế nhưng tại sao không phát ra âm thanh nào?
Lăng Hàn cảm thấy buồn bực, hắn hao tốn lượng lớn tinh tế tệ, vốn cho rằng đã phá giải bí mật kèn lệnh, có ai nghĩ hắn lại không làm được gì? 
- Ngao!
Đúng lúc này, chỉ nghe bên ngoài phát ra tiếng sói tru, sau đó âm thanh của Tiểu Thanh Long, sắc trư, Đại Hắc Cẩu vang lên.
- Thằn lằn, ngươi là rắn tại sao lại học sói tru? 
- Ta nhổ vào, ngươi rõ ràng là một con chó, vì cái gì cũng muốn học sói tru?
- Ha ha, Cẩu gia và sói là đồng căn nhé, học sói tru thì làm sao?
- Ngươi là sắc trư, tại sao lại là sói tru? 
- Trư đại gia thích, không được sao!
Lăng Hàn đẩy cửa đi ra ngoài, chỉ thấy ba gia hỏa không đáng tin cậy đang cãi nhau.
- Các ngươi vừa rồi đều ở học sói tru? Hắn hỏi, mặt mũi tràn đầy cổ quái. 
- Đúng vậy, ta không biết thế nào lại gào lên một tiếng.
Đại Hắc Cẩu nói.
- Ân! 
Tiểu Thanh Long và sắc trư cũng gật đầu.
Một tên gào một tiếng cũng bình thường, bởi vì mấy gia hỏa này đều là kẻ không đáng tin cậy, nhưng ba tên cùng gào thì khác biệt.
Chẳng lẽ? 
Lăng Hàn quay người đi vào phòng, sau đó hắn cầm lấy kèn lệnh và phóng tới bên miệng, dùng sức thổi một cái, hồn lực của hắn bị rút đi, sau đó hắn lại nghe tiếng sói tru vang lên.
- Móa, tại sao ngươi học sói tru?
- Gia cao hứng không được sao! 
Ba gia hỏa tiểu Thanh Long lại bắt đầu ầm ĩ lên.
Lăng Hàn cảm thấy cổ quái, đây chính là tác dụng của kèn lệnh, nó làm cho người ta học sói tru?
Khốn kiếp, bị lừa rồi! 
Bên cạnh hắn đều là gia hỏa không đáng tin cậy, hiện tại pháp khí cũng học theo mô hình này?
Lăng Hàn lập tức có một loại cảm giác xúc động vứt bỏ kèn lệnh, đồ chơi này có thể dùng làm cái gì? Thời điểm đánh nhau với đối thủ, làm cho đối thủ kêu gào như sói hay sao?
Quả thực khôi hài. 
Lăng Hàn ra khỏi phòng lần nữa, chỉ thấy ánh mắt ba gia hỏa tiểu Thanh Long nhìn lên người hắn.
- Tiểu Hàn tử, ngươi không có lời gì muốn nói không?
Bọn họ đều nói ra. 
Lăng Hàn giang tay ra:
- Nói cái gì?
- Hừ, hai lần chúng ta tru lên như sói một cách khó hiểu, tất cả đều có bóng dáng của ngươi ở phía sau, ngươi nói không có quan hệ với mình, ai tin? 
Tiểu Thanh Long lập tức nói.
- Ngang!
Sắc trư gật đầu. 
- Móa, ngươi không phải khôi phục tu vi sao, tại sao lại gọi như heo?
Lăng Hàn chỉ vào sắc trư.
Sắc trư hừ hừ, trư đại gia thích dáng vẻ nhỏ bé như vậy lừa gạt muội tử, ngươi quản được sao? 
- Tiểu Hàn tử, không nên nói sang chuyện khác, mau nói nói đã xảy ra chuyện gì?
Đại Hắc Cẩu không có dễ dàng như vậy, nó nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn.
Lăng Hàn lúc này mới cười một tiếng, cầm kèn lệnh lên: 
- Ta nói, là thứ này.
- Ngươi nói là, thổi đồ chơi này có thể làm chúng ta tru như soi?
Đại Hắc Cẩu cảm thấy hoài nghi. 
- Ân!
Lăng Hàn gật đầu.
- Cẩu gia không tin. Đại Hắc Cẩu lắc đầu, nó đoạt lấy kèn lệnh. 
- Long gia cũng không tin, lừa gạt quỷ đi!
Tiểu Thanh Long cũng lắc đầu.
- Chi! 
Sắc trư phát ra tiếng heo.
- Ta đi thử một chút.
Đại Hắc Cẩu bắt đầu thổi, nhưng không phát ra âm thanh gì, cũng không thấy ai gào lên. 
- Ngươi xem.
Tiểu Thanh Long làm ra dáng vẻ nhìn thấy lời nói dối của Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười cười, hắn cầm lấy kèn lệnh và dùng kỹ xảo đặc thù thổi, ngay sau đó hồn lực bị đánh tan một đoạn, đám người Đại Hắc Cẩu, sắc trư bắt đầu  tru lên như sói, hơn nữa, lần này hắn thấy rõ ràng, ba gia hỏa này ngửa cổ lên học chó sói tru. 
Thì ra, nó không chỉ làm người ta học sói tru, hơn nữa cũng học cả thần thái.
Ba gia hỏa tiểu Thanh Long ngơ ngác, rốt cuộc là cái quỷ gì, kèn lệnh thổi một cái làm bọn họ tru lên như sói? Hơn nữa còn ngẩng đầu ngửa cổ lên?
- A, ngươi làm như thế nào? 
Đại Hắc Cẩu muốn cướp kèn lệnh.
Lăng Hàn giật lại.
- Cho Long gia chơi đùa! 
Tiểu Thanh Long cũng lao lên nhưng bị Lăng Hàn ngăn cản.
Lăng Hàn cười ha ha, hắn lại thổi, ba gia hỏa lại bắt đầu ngẩng đầu học sói tru.
- Tiểu Hàn tử, ngươi không cảm thấy chính mình quá ngây thơ sao? 
Đại Hắc Cẩu kêu lên, dường như có lực lượng vô hình nào đó tác động lên đầu của nó, nó không tự chủ ngẩng đầu ngửa cổ tru như sói.
- Cổ quái!
Tiểu Thanh Long cảm thấy rất ngạc nhiên, lần này nó đã có chuẩn bị nhưng vẫn trúng chiêu. 
Cho dù là sắc trư cũng không ngoại lệ, mở miệng nói:
- Trư đại gia chính là Hóa Linh cảnh, tại sao lại bị ảnh hưởng!
Từ điểm đó này nói rõ tác dụng hại người của kèn lệnh rất lớn, cũng rất trâu bò. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.