Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4578: Đủ




Năm người Lăng Hàn lên thuyền rời đi, bọn họ nhanh chóng lên đảo thứ tám.
Trì Mộng Hàm và Đại Hắc Cẩu vẫn còn sợ hãi, thiếu chút nữa trầm mê không tỉnh, lần này quá nguy hiểm, phải biết rằng bọn họ đều có hùng tâm tráng chí, nhiên không muốn ngủ say trong ôn nhu hương.
Đương nhiên, Trì Mộng Hàm muốn trùng kích Đế lộ, mà Đại Hắc Cẩu có mục tiêu trở thành mạnh nhất, nhưng trở nên mạnh mẽ chỉ để ăn cắp nội y của nữ tính mà thôi.
Đối với Đại Hắc Cẩu mà nói, đây chính là lý tưởng vĩ đại mà thần thánh.
Lăng Hàn đắm chìm trong lĩnh ngộ Hàn Vụ linh đồ, sau khi nắm giữ tấm linh đồ này, hắn chỉ cần một tấm linh đồ đỉnh cấp khác là có thể đột phá Sinh Đan Đại viên mãn.
Vài ngày sau, bọn họ đi tới hòn đảo thứ tám.
Lăng Hàn đang tu luyện tới thời khắc mấu chốt, cho nên, hắn không có rời thuyền, mà là vẫn lưu lại trên thuyền, đám người Trì Mộng Hàm lên đảo tìm hiểu, nếu như bọn họ có thể giải quyết sẽ không cần nhờ tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn không ngừng hiểu ra, qua vài ngày sau, hắn thành công tu luyện ra năng lượng hàn vụ, một kích của hắn tạo thành sương mù lạnh lẽo, chẳng những có thể dùng che đậy thần thức, tầm mắt, hơn nữa sương mù còn có tính phá hư rất mạnh.
Tám thiên địa đạo tắc, Lăng Hàn tươi cười, hắn không ngừng khắc thiên địa đạo tắc vào tiên đan, nhưng chỉ cần bước vào Chân Ngã cảnh, hắn bắt đầu nắm giữ thiên địa đạo tắc và lý giải chúng.
Đến lúc đó, năng lượng tầng thứ cao cửu tinh mới có thể phát huy ra uy lực chính thức.
Hắn đang muốn rời thuyền, đi tìm đám người Trì Mộng Hàm, không nghĩ tới vừa tới đầu thuyền đã nhìn thấy Trì Mộng Hàm ba người một chó đi tới bến tàu.
- Như thế nào, không cần ta ra tay sao?
Lăng Hàn cười nói.
- Ha ha, ngươi cứ tiếp tục ở trên thuyền đi.
Trì Mộng Hàm cười nói.
- Ồ?
Đại Hắc Cẩu cười ha ha:
- Gia đã xử lý xong!
- Ngươi?
Lăng Hàn kinh ngạc, lại là Đại Hắc Cẩu giải quyết, xem ra khảo nghiệm cửa ải này cũng không đáng tin cậy.
- Đúng vậy, chính là Cẩu gia.
Đại Hắc Cẩu vô cùng đắc ý.
Lăng Hàn nhìn về phía Trì Mộng Hàm:
- Trên đảo so cái gì?
- Khoác lác và hại người.
Trì Mộng Hàm nói ra, nàng che miệng cười.
Lăng Hàn sững sờ, so cái này? Khó trách Đại Hắc Cẩu có thể thắng được, nói đến khoác lác và hại người, Đại Hắc Cẩu nói mình thứ hai, có ai dám nhận thứ nhất?
- Ừ.
Đại Hắc Cẩu ném một tấm da tới.
- Cái gì thế?
Lăng Hàn hỏi.
- Hắc hắc, linh đồ cuối cùng mà ngươi cần.
Đại Hắc Cẩu nói ra.
Lăng Hàn vui mừng, không nghĩ tới Đại Hắc Cẩu có năng lực như vậy, không ngờ lấy được linh đồ cửu tinh.
- Đây là ban thưởng ngươi vượt qua kiểm tra?
- Đúng vậy, Cẩu gia liên tiếp đánh bại mười tám người, giết ra một con đường máu, cho nên, đạt được linh đồ không phải thuận lý thành chương sao?
Đại Hắc Cẩu cười nói.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Tốt, xem như cửa ải này không ai sánh bằng ngươi.
Hắn giao ngọc thạch cho Đại Hắc Cẩu, hắn đã luyện thành năng lượng hàn vụ, hắn phải tìm hiểu linh đồ còn lại, chỉ cần tiến thêm một bước, hắn có thể trùng kích Sinh Đan Đại viên mãn, đến lúc đó gặp được đám người Bách Lý Xa, Từ Kiệt, hắn có thể tiêu diệt tất cả.
Thuyền lớn tiếp tục xuất phát đi tới hòn đảo cuối cùng.
- Chúng ta đi tới hòn đảo thứ chín đầu tiên, số mệnh Chân Long sẽ thuộc về chúng ta?
Đại Hắc Cẩu rất hưng phấn nói ra.
Số mệnh gia trì, tương đương với được thiên địa chiếu cố, làm gì cũng làm chơi ăn thật, còn có thể xu cát tị hung.
Trì Mộng Hàm lắc đầu:
- Chỉ sợ không có khả năng.
Tiểu la lỵ tóc bạc nói:
- Chó ngu, chỉ có một số mệnh Chân Long mà thôi!
- Ai nói?
Đại Hắc Cẩu nói thầm:
- Lúc đi ra ngoài sẽ bị chém trí nhớ, nói không chừng có vài người đạt được số mệnh Chân Long.
Có khả năng như vậy sao?
- Cứ tới đảo thứ chín nói sau.
Lăng Hàn mặc kệ, hắn bắt đầu tìm hiểu linh đồ.
Đây là Bạo Triều linh đồ, là thuộc tính thủy.
Chân Long tu luyện đều là công pháp thuộc tính thủy sao?
Trong đầu Lăng Hàn suy nghĩ tới việc này, ngay sau đó hắn bỏ qua, không hề xoắn xuýt nữa.
Đảo thứ chín cũng không xa, thuyền đi hai ngày là tới nơi.
Bọn họ lên bờ, cũng biết được điều kiện thông qua.
Trên đảo có một tảng đá có thể kiểm tra tư chất, chỉ có đạt tới ngũ tinh thấp nhất mới qua cửa.
Đây không phải đoàn đội thông qua, mà là cá nhân.
Đạt tới ngũ tinh, có thể tiến vào một truyền tống trận, tiến về Chân Long bí quật.
Đúng, gọi là Chân Long bí quật.
- Tư chất thạch?
Lăng Hàn nhìn về phía Trì Mộng Hàm, nói:
- Cùng loại với trong tộc của ngươi sao?
Trì Mộng Hàm gật đầu:
- Có lẽ như thế.
Bọn họ đi lên đảo, quả nhiên nơi này có một tảng đá, nhìn nó rất bình thường, nhưng theo dân đảo nói, chỉ cần đánh vào sẽ tỏa sáng, uy lực công kích càng lớn thì số lượng ánh sáng càng mạnh.
Quả nhiên, tảng đá không khác biệt với tảng đá của Đông Lâm Đế tộc.
- Chỉ có thể động dụng lực lượng và kỹ pháp bản thân, không thể sử dụng pháp khí, phù binh, chiến y.
Một lão giả đi tới và nói rõ quy củ với bọn họ.
Lăng Hàn gật đầu, chỉ cần đánh ra ngũ tinh là có thể vượt qua kiểm tra, bọn họ vượt qua không khó, chỉ cần không dùng pháp khí là đủ.
- Cẩu gia tới trước.
Đại Hắc Cẩu nhảy ra đầu tiên, nó tụ lực và đánh mạnh vào tảng đá.
Lập tức, sáu tia sáng bộc phát, thậm chí có tia sáng thứ bảy lóe sáng rồi biến mất.
Chuẩn thất tinh.
Trì Mộng Hàm kinh ngạc, nàng chỉ biết Đại Hắc Cẩu không đáng tin cậy, cũng không làm việc đàng hoàng, không nghĩ tới thiên phú võ đạo lại trâu bò như thế.
- Ồ, chó hoang, ngươi thật lợi hại!
Trì Mộng San cũng sợ hãi nói ra.
- Đúng thế, Cẩu gia chỉ thâm tàng bất lộ mà thôi.
Đại Hắc Cẩu đắc ý không thôi.
- Trong Đông Lâm Đế tộc chúng ta có một con sói cái, nó chỉ cách Thánh cấp một ít mà thôi, nếu ghép thành đôi với ngươi, sinh hạ chó con nhất định sẽ thành Thánh cấp!
Trì Mộng San còn nói thêm.
Đại Hắc Cẩu tối mặt, cái gì, muốn nó thành đôi với chó sói?
Không nói nó chỉ thích mỹ nữ, cho dù thật muốn ghép thành đôi cũng phải là đồng tộc Cẩu yêu mới được.
Phi phi phi!
Trì Mộng San tiến lên kiểm tra, nàng dễ dàng đánh ra lục tinh, đồng thời có thiên phú võ đạo kinh diễm, lại xuất thân Đế tộc, cho dù chỉ là tiểu la lỵ nhưng mạnh đến mức không tầm thường.
Tống Lam thứ ba, nàng chỉ đánh ra tam tinh, kém ngũ tinh cực xa
Dưới mỹ nữ trên Tuyệt Sắc bảng cũng không phải người nào vừa xinh đẹp vừa có thiên phú như Trì Mộng Hàm.
Tống Lam thất vọng, nàng chỉ có thể dùng bước tại đây, nếu không có cơ duyên, từ nay về sau sẽ tách ra khỏi Lăng Hàn, chờ sau khi bọn họ rời khỏi đây, tất cả trí nhớ sẽ phai mờ.
Trì Mộng Hàm không nói nhảm, nàng tùy ý đánh ra một quyền, sáu tia sáng bộc phát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.