Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3960: Da Hư Không Thú




Lăng Hàn mang theo bảo điển trận pháp trở về, chuyến này hắn đi nhận “đại chất tử”, hắn có cảm giác sảng khoái khó hiểu.
Mạnh như Hóa Linh Chân Quân, hoàng đế một quốc gia, hiện tại luận bối phận lại là cháu của hắn, chỉ nghĩ tới điểm này cũng làm hắn hưng phấn.
Đương nhiên hắn sẽ không nói việc này với kẻ nào, chính mình mừng thầm là được rồi, lại nói, cho dù nói cho người khác biết, người khác chưa chắc sẽ tin.
Trở lại Ngoại Vụ phủ, Lăng Hàn lại chuẩn bị một phen, lại bắt đầu nghiên cứu trận pháp bảo điển.
Hắn tin tưởng, trận văn phía trên là cấp độ Tiên đồ, đối với hắn hiện tại, yêu cầu cấp độ niệm lực quá cao, hắn không có năng lực thôi diễn tiếp.
Tương phản, cường giả tiên đồ có một đặc thù rất lớn, đó chính là niệm lực rất mạnh.
Điểm ấy có thể nghiệm chứng từ trên người Công Tôn Lương, niệm lực có thể tùy ý nâng tảng đá mười mấy vạn cân, việc này quá mức kinh khủng.
Muốn nói mặt hàng như Công Tôn Lương chính là niệm lực đại sư?
Đánh chết Lăng Hàn cũng không tin.
Cho nên, sau khi vượt qua Tiên môn, niệm lực của võ giả sẽ có tăng lên rất lớn, như vậy suy ra, muốn trở thành trận sư Tiên cấp, yêu cầu niệm lực phải cao bao nhiêu?
Cho dù Lăng Hàn bảo vệ chặt thần thức cũng vô dụng, trận văn Tiên cấp có đẳng cấp cao hơn hắn quá nhiều, chỉ cần nghiên cứu một chút đã tiêu hao toàn bộ tinh lực của hắn.
Lăng Hàn lắc đầu, hắn đành phải từ bỏ.
Hắn cảm thấy buồn bực, như vậy chẳng khác gì hắn đi vào bảo sơn nhưng lại về tay không.
- A?
Hắn phát hiện da thú không chỉ ghi lại trận văn, còn có một đoạn văn tự ngắn, nói rõ lai lịch của tấm da thú này.
- Đây là da Hư Không Thú, đã được trận pháp đại sư luyện chế qua.
Lăng Hàn đọc:
-  Hư Không Thú là Thần thú trong thiên địa, trời sinh có thể qua lại không gian, chính là một trong những Thần thú kỳ lạ nhất thế gian.
- Da Hư Không Thú có thể đưa người xuyên qua hư không, khó bị phát hiện.
- Dùng nó ghi chép trận văn cũng không tránh được thời gian ăn mòn, trường tồn vạn ức năm.
Lăng Hàn cười to, hóa ra bản thân tấm da thú cũng là một kiện chí bảo.
Hắn đắp da thú lên người, chợt cảm thấy có lực lượng thần kỳ tác dụng lên mình, giống như dung nhập vào trong không gian khác.
- A?
- A?
Bỗng nhiên Lăng Hàn nhìn thấy một đứa bé, hắn có thể kết luận đây chính là một trong bảy Hồ Lô Oa, nhưng hắn chưa từng nhìn thấy từ trước tới nay.
Lục Oa!
Hắn có thể nhìn thấy Lục Oa ẩn thân?
- Phụ thân, tại sao ngươi cũng có thể ẩn vào trong hư không rồi?
Lục Oa cắn ngón tay, sau đó vỗ hai tay, nói:
- Ta biết rồi, ngươi khoác da Hư Không Thú, cho nên có thể ở cùng không gian với ta, tự nhiên có thể nhìn thấy ta.
Thật thông minh, thông minh tới mức hắn cảm thấy tự hổ thẹn.
Lăng Hàn thở dài, bảy đứa bé này không gì không biết nhưng ký ức bị khóa lại, cần gặp được tình huống đặc biệt mới mở ra.
Giống như Lục Oa sẽ không chủ động nói da Hư Không Thú có thể ẩn thân, sau khi nhìn thấy hiệu quả này, nàng lập tức kịp phản ứng.
Bằng không chỉ là bảy đứa bé, tại sao có thể biết nhiều như vậy?
Khó trách, các nàng là đại năng chuyển thế sao?
Lăng Hàn cười cười, rốt cục nhìn thấy dáng vẻ của Lục Oa.
Chờ chút, hắn có thể xuyên tường không?
Lăng Hàn đi tới bên bức tường, sau đó chạm nhẹ vào, kết quả... không được.
- Ha ha ha.
Lục Oa cười to, nói:
- Phụ thân, ngươi chỉ khoác da Hư Không Thú, lại không hòa làm một thể với tấm da, cho nên, ngươi không có khả năng dùng nhục thân xuyên qua chướng ngại.
Ai, thì ra là thế.
Lăng Hàn vô cùng thất vọng, nếu hắn cũng có thể tùy ý xuyên qua cấm chế và tường dày như Lục Oa thì quá tốt.
Mặc dù không được hoàn mỹ, hắn không thể phủ định da Hư Không Thú cường đại, có thể phát huy hiệu quả kỳ diệu.
- Có da thú này, lại có tấm bia đá, dùng gõ ám côn rất tốt.
Trái tim  Lăng Hàn đập thình thịch, ngay cả Hầu ca cũng nói mảnh vỡ bia đá khó lường, hắn muốn thử uy lực của nó một chút.
- Tìm ai đây?
Hắn suy nghĩ, lập tức chọn người.
Hồng Thiên Bộ.
Nói làm liền làm, đêm đó, Lăng Hàn rời đi lặng lẽ, Lục Oa tiểu quỷ tinh linh đi theo hắn, sau khi biết phụ thân đi làm việc xấu, tiểu nha đầu lập tức đi theo xem náo nhiệt.
Cũng được, tiểu nha đầu trời sinh tự mang hiệu quả ẩn hình, chỉ cần không phải cường giả Tiên đồ thì không có khả năng phát hiện ra nàng.
Nhân thời điểm tối tăm, hắn đi tới bên ngoài Hồng phủ, Lăng Hàn lấy da Hư Không Thú khoác lên người, hắn cũng trốn vào trong hư không.
Leo tường, vào phòng, động tác liền mạch.
Hồng phủ rất lớn, Hồng thái sư cũng không chỉ có Hồng Thiên Bộ, Hồng Thiên là cháu trai, hắn còn có một đống con cháu khác, lại thêm một số bàng chi, thật ra nhân khẩu của Hồng gia rất lớn, nếu tập trung lại cũng có thể tổ kiến thành môn phái.
Lăng Hàn tìm thật lâu, cuối cùng cũng tìm được phòng của Hồng Thiên Bộ.
Gần rạng sáng nhưng Hồng Thiên Bộ còn chưa ngủ, đang trò chuyện với Hồng thái sư trò.
- Hiện tại đại thế của ác tử kia đã thành, rất khó xử lý! Đáng hận, không thể sớm tiêu diệt hắn từ trong trứng nước.
Lại nghe giọng nói của Hồng thái sư vang lên.
Lão già khốn kiếp, ba phen mấy bận nhắm vào mình, hắn còn chưa hết hi vọng?
Lăng Hàn hừ một tiếng, lần này hắn tới báo thù, Hồng Thiên Bộ phải đánh, Hồng thái sư cũng phải đánh.
Hồng Thiên Bộ lại nói:
- Không cần lo lắng ác tử kia, tu vi của hắn quá thấp, không thành tài được. Chủ yếu là Trần Phong Viêm, thực lực của hắn sâu không lường được, mặc dù mọi người đoán hắn là cao thủ Sinh Đan cảnh, nhưng như ta thấy, có khả năng còn cao hơn.
- Bộ nhi, ngươi xác định?
Hồng thái sư có vẻ bối rối, bọn họ đang mưu tính chuyện rơi đầu.
Hồng Thiên Bộ gật đầu:
- Ta dung hợp một con mắt của Thái Cổ hung thú, có thể nhìn thấy rất nhiều thứ người khác không thấy, chẳng qua lúc đó gặp Trần Phong Viêm, dung hợp còn chưa đủ hoàn mỹ, cho nên ta cũng không thể kết luận, chỉ có cảm giác như thế.
Hồng thái sư im lặng, Trần Phong Viêm càng mạnh, như vậy mưu đồ của bọn họ càng khó thực hiện.
- Bộ nhi, không còn cách nào khác, chúng ta nên làm việc điệu thấp một chút.
Hắn khuyên nhủ.
Hồng Thiên Bộ nói:
- Ta đã liên hệ với cường giả trong lồng giam, có một vị Hóa Linh Chân Quân cố ý thu ta làm đồ đệ. Mặc dù thực lực Trần Phong Viêm cường đại, nhưng hắn không có khả năng so sánh với Hóa Linh Chân Quân.
- Thật chứ?
Hồng thái sư lại hưng phấn.
Hồng Thiên Bộ gật đầu:
- Không qua mấy năm, đại năng trong lao tù sẽ xuất thế, trong thời gian này, ta sẽ toàn lực gia tăng tu vi, đến lúc đó, phong vân biến ảo, cuộc đời thăng trầm, còn phải xem Hồng Thiên Bộ ta!
- Ha ha!
Hồng thái sư cười to, nói:
- Bộ nhi, tương lai Hồng gia ta đều đặt lên vai của ngươi.
- Gia gia yên tâm, Hồng gia nhất định sẽ phát dương quang đại trong tay ta, trở thành gia tộc cường đại, thậm chí, tương lai còn phải đi vào tinh không, đặt song song với những gia tộc đỉnh cấp.
Hồng Thiên Bộ nói năng hùng hồn.
Hồng thái sư nghe hắn vẽ cái bánh lớn liền kích động, giống như nhìn thấy cảnh này ngay trước mắt.
- Người nào!
Đột nhiên Hồng Thiên Bộ hét lớn một tiếng, hắn phá cửa sổ lao ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.