Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3954: Đánh Nát Tiên Đạo Cơ Thạch




Hỏa tiễn đầy trời.
Công Tôn Lương kiêng kị, những những hỏa tiễn này do liệt diễm tầng thứ cao ngưng tụ tạo thành, có được lực phá hoại cực kỳ đáng sợ, có thể nói là uy lực cực mạnh trong cấp độ Trúc Cơ, cho dù là cao thủ Chú Đỉnh cảnh cũng không dám thừa nhận, bởi vì bọn họ sẽ trọng thương.
Hắn vung vẫy hai tay, điên cuồng dẫn động lực lượng thiên địa, lúc này mới đánh vào hư không.
Từng nhánh hỏa tiễn biến mất, nhưng vẫn có mấy hỏa tiễn lọt lưới, Công Tôn Lương né tránh không kịp, vai trái trúng một tiễn.
- A…
Hắn kêu gào thảm thiết, năng lượng tầng thứ cao phá hoại trong cơ thể, tiêu diệt sinh cơ, hắn đau đớn không chịu nổi.
Mặc dù hắn là Trúc Cơ tiên nhân, nhưng trong lao tù có rất nhiều người như vậy, hắn cũng không phải thiên tài kinh tài tuyệt diễm, cho nên, trên người hắn cũng không có phẩm chất cứng cỏi và không sợ hãi, hắn đau đớn kêu la thảm thiết.
Kim Ngưu không có cảm xúc gì, tiếp tục phát động công kích vào Công Tôn Lương, muốn nhất cỗ tác khí xử lý người này.
Lăng Hàn lắc đầu, kỳ thật cường giả Tiên đồ không khác gì phàm nhân, bọn họ chỉ sống được lâu hơn một chút, lực lượng lớn hơn một chút, năng lực càng mạnh hơn một chút, ở phương diện khác, tiên nhân cũng có thất tình lục dục của mình, cũng cảm thấy đau đớn và sợ chết.
Vượt qua Tiên môn thì thế nào, chỉ có thực lực thoát thai hoán cốt mà thôi.
Đám người Trầm Thiên đều chấn kinh, mặc dù bọn họ không phải Trúc Cơ cảnh, nhưng cũng có thể thấy rõ ràng, Công Tôn Lương muốn bại, hơn nữa thời gian cũng không dài lắm.
Bọn họ không thể thừa nhận được, phải biết bọn họ bước ra từ lao tù, đã gặp được nhiều cường giả, cũng chính vì như thế, bọn họ rất xem thường người bên ngoài, bởi vì so với cao thủ trong lao tù, người bên ngoài yếu tới mức đáng thương.
Nhưng sư tôn của bọn họ là cao thủ Tiên đồ, hắn đã thua, thậm chí có khả năng bị oanh sát, bọn họ lấy tin tưởng từ nơi nào?
- Đừng có giết ta!
Công Tôn Lương không chịu nổi, lớn tiếng nói:
- Ta nguyện ý quy thuận, ta nguyện ý quy thuận.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Lúc này mới nghĩ quy thuận? Muộn rồi!
Nếu như người nào cũng giống như hắn, vừa giơ cao cờ xí phản đối, lúc sắp chết đến nơi lại nói một câu đầu hàng liền trốn thoát một kiếp, trên đời này có chuyện đơn giản như thế sao?
Pháp không nghiêm, làm sao trị thiên hạ?
Trước kia Ngoại Vụ phủ không để lộ nanh vuốt, khó tránh tạo cho người ta cảm giác ôn hòa, cho nên, Lăng Hàn cũng muốn thừa cơ lập uy, làm cho những người khác biết, phía sau ôn hòa chính là giết chóc máu tanh.
Trên thân Kim Ngưu không chỉ có mấy trận pháp như vậy, Công Tôn Lương quay người muốn chạy trốn, thân thể bay lên cao, đột nhiên hắn lại rớt xuống đất, lúc hắn rơi xuống đất, mặt đất xuất hiện một hố to.
Trọng Lực trận!
Công Tôn Lương miễn cưỡng bò dậy nhưng thân thể đang run rẩy, Trọng Lực trận tạo thành ảnh hưởng lớn lên người hắn, hắn muốn đứng thẳng cũng khó khăn.
Hắn chiến đấu như thế nào?
Rõ ràng, đây là một đại chiêu của Kim Ngưu, trước kia không sử dụng là vì tiêu hao Đạo Thạch quá lớn.
Bò....ò...
Kim Ngưu lại há miệng phát ra một đạo sóng âm, lại hóa thành ký hiệu vô cùng cổ xưa, ký hiệu tấn công Công Tôn Lương.
Công Tôn Lương bị trọng lực áp chế, căn bản không thể trốn tránh, nhưng niệm lực vô hình không bị trọng lực trói buộc, hắn lập tức bắt lấy một tảng đá lớn ngăn cản trước người, tảng đá lớn va chạm với ký hiệu và vỡ nát, hoàn toàn không có tác dụng ngăn chặn.
Hắn hét lên một tiếng, trước ngực lồi ra một tảng đá, dường như nó có thể chống lại thiên địa.
Đây là Tiên Đạo Cơ Thạch của hắn, cũng là thứ cực kỳ trọng yếu khi hắn trở thành cường giả Tiên đồ, trong tình huống bình thường, hắn khẳng định không sử dụng tới, nhưng bây giờ vì bảo vệ tính mạng, hắn không nghĩ nhiều như thế.
Ký hiệu đánh vào Tiên Đạo Cơ Thạch, ký hiệu vỡ vụn nhưng Tiên Đạo Cơ Thạch cũng xuất hiện một vết rạn.
Công Tôn Lương vô cùng đau lòng, đây chính là Tiên Đạo Cơ Thạch, nếu nó vỡ vụn, như vậy hắn sẽ rớt khỏi cảnh giới Trúc Cơ, trở thành phàm nhân lần nữa, hắn đã sống mấy trăm năm, một khi cảnh giới giảm xuống, không qua bao lâu, thọ nguyên của hắn sẽ hết.
Cho dù Tiên Đạo Cơ Thạch không vỡ vụn, chỉ xuất hiện một vết rạn, đây cũng là tổn thất cực kỳ to lớn, hắn cần rất nhiều thời gian và bảo vật tu bổ vết rạn, nếu không vết rạn không ngừng mở rộng, đạo cơ của hắn sẽ hủy diệt.
Kim Ngưu lại rống một tiếng, nó lại phun ra một ký hiệu khác.
Trọng Lực trấn áp xuống, Công Tôn Lương tránh thế nào?
Hắn đành phải vận dụng Tiên Đạo Cơ Thạch ngăn cản ký hiệu, nếu không, hắn sẽ bị đánh chết tại chỗ.
Tiên Đạo Cơ Thạch lại đỡ ký hiệu, nhưng vết rạn lại lớn hơn mấy phần.
Công Tôn Lương hoảng sợ gần chết, hắn đang uống rượu độc giải khát, cho dù hắn hiện tại có thể miễn cưỡng ngăn cản, nhưng chỉ cần Tiên Đạo Cơ Thạch vỡ nát, hắn sẽ giảm xuống tu vi Tầm Bí cảnh, hắn làm sao đối kháng Kim Ngưu?
Nhưng không có biện pháp, nếu hắn không sử dụng Tiên Đạo Cơ Thạch ngăn cản, hắn sẽ chết ngay lập tức, cho nên, hắn biết rõ điểm này nhưng chỉ có thể kiên trì.
Sau vài chục lần như thế, Tiên Đạo Cơ Thạch của Công Tôn Lương đã đầy vết rạn, có khả năng sẽ vỡ vụn ngay sau đó.
Lăng Hàn cùng Bích Tiêu công chúa đều cảm thán, không hổ là chiến tranh cự tượng, có thể quét ngang tất cả Trúc Cơ.
Kết cục của Công Tôn Lương đã định, hiện tại chỉ vùng vẫy trước khi chết mà thôi.
- Công Tôn, Huyền mỗ tới đây, còn không tới gặp!
Đột nhiên có một tiếng thét dài vang vọng thiên địa.
Công Tôn Lương vô cùng vui mừng, đây là Huyền Thiên Lĩnh, cường giả Chú Đỉnh!
Chỉ cần vị này chạy tới đây, hắn sẽ được cứu.
- Huyền đại nhân, cứu ta!
Hắn ra sức thét lên.
Trong bầu trời xa xăm có một người phá không bay tới, nhanh đến mức không thể hình dung.
- Làm sao bây giờ?
Bích Tiêu công chúa nhìn sang Lăng Hàn, có thể được Công Tôn Lương xưng là đại nhân, cảnh giới của người này chắc chắn phải trên Công Tôn Lương, mặc dù chiến tranh cự tượng rất trâu bò, trong mắt cường giả Chú Đỉnh, Kim Ngưu quá yếu ớt.
Lăng Hàn một cắn răng:
- Nhất định phải giải quyết Công Tôn Lương!
Hắn sai sử Kim Ngưu tiếp tục công kích, phải nhân cơ hội “Huyền mỗ” gì đó chưa tới, Lăng Hàn nhất định phải giết Công Tôn Lương.
- Dừng tay!
Bóng người trên bầu trời bay tới với tốc độ kinh người, trong nháy mắt đã tới nơi, nhưng Công Tôn Lương đã đồ mạt lộ, sau khi ngăn cản ký hiệu, Tiên Đạo Cơ Thạch đã vỡ nát.
- Không!
Hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết, xong đời, hắn sẽ biến thành phàm nhân.
- Đi!
Lăng Hàn bắt lấy bảy tiểu oa nhi đưa vào trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô, lúc này mới triệu hồi Kim Ngưu trở về, nhảy lên người nó.
Mặc dù không thể giết Công Tôn Lương, nhưng phế Tiên Đạo Cơ Thạch của đối, cho dù còn sống cũng không khác gì một tên phế nhân, cũng không thể tạo ra sóng gió gì.
Lúc này, Bích Tiêu công chúa cũng cũng không quan tâm tới nam nữ khác biệt, cũng nhảy lên lưng Kim Ngưu, ngồi sau lưng Lăng Hàn.
Kim Ngưu lập tức chạy như bay.
Xèo, bóng người trên bầu trời hạ xuống, chỉ thấy hắn giẫm lên một cây trường thương, thời điểm tới gần mặt đất liền thu hồi trường thương, lúc hắn nhìn sang Công Tôn Lương, sắc mặt biến thành tối tăm.
- Chạy đi đâu!
Hắn lại vận dụng trường thương lần nữa, lăng không bay lên, hắn đuổi theo hai người Lăng Hàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.