Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3827: Phong Vân Phiêu




Ầm.
Trong một quyền đẩy dời đi, ngay cả chính hắn cũng bị dọa cho giật mình.
Năng lượng màu vàng này quá lớn. So sánh xuống, đoàn năng lượng màu đen của Báo Thái Công này quả thực chính là cặn bã.
Độ mạnh yếu của năng lượng cấp độ cao do hai điểm quyết định, độ tinh khiết và số lượng.
Luận về độ tinh khiết, năng lượng màu vàng của Lăng Hàn càng nồng đậm hơn. Nếu muốn nói về số lượng năng lượng bao nhiêu, vậy một đoàn của Lăng Hàn ít nhất là lớn gấp ba lần so với Báo Thái Công. Hai yếu điểm đều bị Lăng Hàn hung hăng ném đến phía sau, vậy còn so sánh thế nào?
Ầm!
Quyền ấn màu vàng đánh qua, hình thành hoàn toàn nghiền ép. Trảo ấn màu đen nhất thời đều bị chôn vùi.
Báo Thái Công sửng sốt, vội vàng phóng người bỏ chạy.
Năng lượng màu vàng nghiền ép qua. Nếu như hắn không tránh, vậy chỉ có kết cục bị nghiền ép thành cặn bã.
Lăng Hàn cười, Lôi Quang Quyền triển khai, dung nhập năng lượng màu vàng.
Vèo vèo vèo.
Mưa bay đầy trời. Hiện tại lực tinh thần của hắn tiến bước rất nhanh, hoàn toàn có thể để cho hắn tiêu xài hoang phí như thế.
Báo Thái Công căn bản không dám nhận. Lực lượng thua, năng lượng cấp độ cao cũng không theo kịp. Cứng rắn chống đỡ không phải muốn chết sao?
Nhưng sau gần mười phút, tốc độ của hắn lập tức chậm lại.
... Thời kỳ bạo phát kết thúc.
Ầm.
Hắn làm sao còn có thể trốn được Lôi công kích của Quang Quyền, cả người nhất thời bị đánh bay ra ngoài. Một búng máu điên cuồng phun ra.
Đám yêu tộc đều hoàn toàn không nói được lời nào. Đây là dùng lực lượng cứng rắn nghiền ép, khiến cho bọn họ hoàn toàn không lý do để bao biện.
- Ta, thua!
Báo Thái Công vẫn có chút phong độ. Ánh mắt hắn ảm đạm. Bị đánh bại trong tay của nhân tộc, hơn nữa còn “yếu” hơn so với mình một cảnh giới lớn, khiến cho sự tin tưởng của hắn bị tàn phá nghiêm trọng.
Hắn như vậy cũng có thể xưng là thiên tài sao?
Lăng Hàn đi về phía Bích Tiêu công chúa, dừng ở trước người đối phương một trượng:
- Làm phiền công chúa, đưa tiền đặt cược cho ta.
Bích Tiêu công chúa nhìn Lăng Hàn, thần sắc rất bình tĩnh, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra một sự cổ quái.
Đây là sát cơ.
Lăng Hàn biết, mình biểu hiện quá mức nghịch thiên, khiến cho vị công chúa yêu tộc này nổi lên sát ý. Nuốn để tránh ngày khác hắn quật khởi, trở thành đại họa tâm phúc cho yêu tộc, rất có khả năng lại là một Trần Phong Viêm khác.
Nhưng có biện pháp nào. Hắn cũng không có sử dụng ra tuyệt chiêu, Báo Thái Công lại thất bại. Thật là đánh cũng không vui.
Bích Tiêu công chúa chung quy không dám ra tay. Trần Phong Viêm quá cường đại, lấy sức một mình chấn áp yêu tộc hoàn toàn không tính là gì.
Có thể nói, chỉ cần Trần Phong Viêm một ngày còn chưa chết, yêu tộc còn một ngày không dám tạo phản.
Nàng giơ tay lên một cái. Nhất thời, quyển sách và một hạt ngọc kia liền được ném về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn đưa tay tiếp nhận, cười nói:
- Mời công chúa làm nhân chứng vẫn là mời đúng người, công bằng.
Bích Tiêu công chúa nhất thời có loại kích động muốn đánh người. Nàng muốn giao bí pháp Yêu tộc cho Lăng Hàn sao? Đương nhiên không muốn. Ngược lại, nàng còn muốn nhận được Yêu Hầu Quyền từ trong tay Lăng Hàn. Nhưng người ở Đế Đô, nàng lại dám đơn giản ra tay sao?
Sau khi Lăng Hàn đưa tay qua nhận lấy, liền ngồi ở một bên, lập tức lật xem.
Hắn đang cần một môn thân pháp.
Hắn đọc nhanh như gió. Hắn lướt qua một lần, không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.
Môn thân pháp Phong Vân Phiêu này còn có thể dùng đến Tầm Bí Cảnh. Sau khi luyện đến đại thành, thậm chí có thể khiến cho võ giả nâng cao gấp hai lần tốc độ âm thanh.
... Cho nên, Báo Thái Công cũng không có luyện Phong Vân Phiêu tới đại thành. Bằng không lấy tốc độ của báo tộc lại thêm môn thân pháp này, tốc độ của hắn trở nên vô cùng khủng khiếp, có lẽ xông lên giết chết đối thủ, đối phương cũng không có phản ứng chút nào.
- Lăng Hàn!
Chỉ thấy một nam tử yêu tộc đi nhanh tới. Dáng người hắn cao ráo, phía sau lại là đôi cánh màu đỏ sậm được thu lại. Phía trên không có một cái lông chim, hoàn toàn là cánh thịt.
- Bức thiếu muốn ra tay.
- Đây chính là đệ nhất cao thủ trong Cực Cốt Cảnh, hắn ra tay liền ổn.
- Hắn năm nay chỉ mới hai mươi hai tuổi, tương đương cùng nhân tộc này. Cho nên tuy rằng cảnh giới cao hơn ra một mảng lớn, nhưng cũng tính là cuộc chiến công bằng.
Đám yêu tộc đều nói. Đối với nam tử yêu tộc này, bọn họ tràn ngập lòng tin.
Hắn gọi Bức Côn, đến từ Bức tộc, giống như lời của đám người yêu tộc vừa nói, chính là đệ nhất cao thủ trong Cực Cốt Cảnh.
Muốn áp đảo Lăng Hàn, trọng chấn danh tiếng vô địch của yêu tộc, hiện tại chỉ có thể dựa vào Bức Côn. Nếu không, cho dù còn có Ưng Phá Không, Hồ Nhị v.v. Nhưng tuổi đều cao hơn Lăng Hàn rất nhiều, chỉ có thể áp chế tu vi tái chiến.
Như vậy thật sự ép đến cùng một cảnh giới, có thể đánh bại Lăng Hàn hay không lại khó mà nói được.
Hồng Thiên Bộ, Lăng Hàn, đều là yêu nghiệt ép trời.
Cho nên, Bức Côn là lựa chọn tốt nhất để chiến đấu với Lăng Hàn.
- Có dám đánh một trận hay không?
Bức Côn nhìn về phía Lăng Hàn khiêu chiến.
Lăng Hàn đang lật xem Phong Vân Phiêu, càng xem càng mê mẩn. Đại năng yêu tộc sáng tạo ra môn thân pháp này thực sự là tài hoa hơn người, khiến cho hắn vô cùng bội phục.
- Lăng Hàn!
Bức Côn không khỏi sinh lòng buồn bực. Nhân tộc này lại dám không nhìn mình?
Nếu không phải lấy lại thanh danh cho yêu tộc, hắn thật sự muốn trực tiếp ra tay, mà không phải đợi Lăng Hàn đồng ý quyết chiến trước.
Lúc này Lăng Hàn mới không nhịn được ngẩng đầu lên, nói:
- Ngươi có hiểu quy củ hay không? Trường hợp như vậy, hô to gọi nhỏ thích hợp sao? Ngươi có gia giáo sao?
Bức Côn nhất thời ngây ngẩn cả người. Một lúc sau hắn mới hồi phục tinh thần lại, tức giận đến mức hai cánh đều mở.
Ai không có quy củ?
Rõ ràng là ngươi. Nói chuyện với ngươi, ngươi lại chỉ xem như không nghe được. Nếu không phải vì vậy, hắn cần phải hô to gọi nhỏ sao?
Hắn đè ép cơn tức, nói:
- Ta khiêu chiến với ngươi!
Lăng Hàn ngẩng đầu nhìn về phía hắn, sắc mặt bình tĩnh.
Bức Côn giải thích:
- Ta mặc dù là tu vi ngũ cốt, nhưng chỉ có hai mươi hai tuổi, cũng không tính là khi dễ ngươi.
Cùng giai đánh một trận tất nhiên là công bằng. Nhưng tuổi xấp xỉ đánh một trận cũng là công bằng. Cảnh giới ngươi thấp đó là do ngươi không đủ cố gắng, không đủ thiên phú, không đủ cơ duyên, không có khả năng khiến cho người khác tới nhân nhượng ngươi.
Lăng Hàn lo lắng cười, nói:
- Ha hả, ngươi cũng biết theo quy định khiêu chiến của ta đi?
Dựa vào, ngươi lại muốn tiền đặt cược?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.