Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3729: Không chịu nổi một đòn (1)




Dương Bách hừ một tiếng, nửa bước không lùi.
- Hắc hắc, chuột gia mấy ngày qua dái tai cũng nghe đến cháy ngấy. Cái gì Thánh Hoàng vô địch, cái gì Thánh Hoàng vũ nội vô song. Ngày hôm nay chuột gia lại cho các ngươi thấy, kẻ gọi là Thánh Hoàng cũng chỉ có thể phủ phục ở dưới chân chuột gia!
Yêu chuột vô cùng kiêu ngạo.
Nó phóng ra khí tức của bản thân, giống như sóng to gió lớn, đánh về phía bốn phương tám hướng.
Khí tức này vô cùng đáng sợ. Cho dù là Dương Bách thân thể cũng run rẩy, giống như có một trận gió là có thể thổi ngã hắn.
Mạnh mẽ giống như Dương Bách cũng như vậy, những người khác thì càng không cần phải nói. Toàn bộ quảng trường ai cũng quỳ xuống đất.
Phải biết rằng, người nơi này đều là trụ cột của Huyền Bắc Quốc, lại khó có thể ngăn cản được một đạo khí tức của yêu chuột. Điều này có ý nghĩa như thế nào?
Một con yêu chuột lại có thể quét ngang Huyền Bắc Quốc!
Lăng Hàn cũng không có cách nào đứng thẳng nữa. Áp lực này quá kinh khủng. Nhưng hắn làm sao có thể quỳ xuống trước một con chuột yêu. Thân thể hắn ngã về phía sau một cái, biến thành đặt mông ngồi trên mặt đất.
Trong lúc Dương Bách cũng không có cách nào kiên trì được nữa. Thời điểm lưng cũng bị ép khom, chợt có một bàn tay lại từ phía sau lưng hắn đưa tới, đặt ở trên vai của hắn. Nhất thời, một lực lượng lưu chuyển, khiến cho hắn một lần nữa đứng thẳng người.
- Bệ hạ!
Dương Bách kích động cũng sắp muốn khóc.
Trần Phong Viêm gật đầu, nói:
- Dương khanh, đi qua một bên nghỉ ngơi trước đi.
- Vâng, bệ hạ!
Dương Bách cung kính nói. Hắn tất nhiên biết mình hoàn toàn không phải là đối thủ của con chuột yêu này. Ngay cả khí tức của người ta, hắn còn không có cách nào địch nổi. Nếu cậy mạnh hỗ trợ hoàn toàn là kéo chân sau của Trần Phong Viêm.
- A?
Chuột yêu lộ ra vẻ kinh ngạc. Nó nhìn chằm chằm vào Trần Phong Viêm.
- Chỉ là Khai Khiếu Cảnh làm sao có thể địch nổi khí thế của chuột gia? Trừ khi... Ngươi không phải là Khai Khiếu cảnh!
- Đây là giang sơn của trẫm. Ngươi tàn hại con dân của trẫm. Hôm nay trẫm liền khiến hco ngươi nợ máu trả bằng máu.
Trần Phong Viêm thản nhiên nói, giống như đối mặt không phải là một con đại yêu cường đại đến không có cách nào biết rõ, mà chỉ là một có yêu thú thông thường.
- Ca ca ca, nói khoác không biết ngượng. Thực sự là nói khoác không biết ngượng!
Chuột yêu cười to.
Trần Phong Viêm phóng người nhảy lên một cái. Tốc độ của hắn nhanh tới mức không có cách nào hình dung. Trong nháy mắt hắn lại xuất hiện ở trước thân của chuột yêu, giống như hắn vốn chính là đứng ở nơi đó.
Ầm!
Trần Phong Viêm một quyền đánh qua, liền thấy chuột yêu bị cứng rắn chấn động bay ra ngoài.
Một quyền, đối phó. Dựa vào!
Tất cả mọi người ở đó hoàn toàn yên tĩnh.
Con yêu chuột này trước đó bá đạo tới mức nào, lại cường đại tới mức nào?
Một mình diệt một quân đoàn. Hơn nữa còn là đội tinh nhuệ dưới trướng của Hoành Thiên đại soái, còn đánh cho Hoành Thiên đại soái trọng thương bỏ chạy. Nếu không có phải xem là mồi nhử, sợ rằng Hoành Thiên đại soái đã sớm chết.
Mà yêu chuột vừa hiện thân lại lớn tiếng doạ người, đạp trời lao tới, một đòn đánh bại Hồng thái sư, một khí thế áp chế tất cả mọi người ở đó, khiến cho nghị sự trưởng thiếu chút nữa quỳ xuống. Đây không phải là tư thế vô địch sao?
Trong lúc tất cả mọi người đang tuyệt vọng, Thánh Hoàng của bọn họ ra tay.
Một quyền giải quyết.
Ầm.
Trong nháy mắt sau, tất cả mọi người ở đó bạo phát ra tiếng hoan hô kịch liệt, giống như núi lở, giống như sóng thần. Mỗi người đều giống như bệnh tâm thần, liều lĩnh, hô tới rách cổ họng cũng không để ý tới.
Giờ phút này, bọn họ thầm mong phát tiết ra sự kích động trong lòng.
Đây chính là Thánh Hoàng của bọn họ, thần của bọn họ chi, vương giả tuyệt đối bất bại!
Lăng Hàn cũng líu lưỡi. Hắn vẫn cho rằng thực lực của con yêu chuột không chỉ là Minh Văn Cảnh. Từ những gì nó vừa nói có thể thấy, cho dù là Phá Khiếu Cảnh cũng không có được nó để ở trong mắt, rất có khả năng đứng ở trên cảnh giới Phá Khiếu.
Nhưng một con yêu thú thực lực khủng khiếp như vậy, lại bị Trần Phong Viêm một quyền đánh bay. Vậy tu vi của vị Thánh Hoàng này lại đạt tới mức nào?
Đều nói hắn là Phá Khiếu Cảnh. Hiện tại tiếp tục nhìn, ha hả, lừa gạt quỷ.
Phía trước, có bụi hóa thành trạng thái mây nấm, bay lên đến giữa không trung, thật lâu mới chậm rãi tản đi, hiện ra một hố sâu khổng lồ, bán kính bên trong ước chừng nửa dặm, mà ở trung tâm của hố sâu lại là con yêu chuột này nằm.
Nửa người nó đã bị đánh cho nát nhừ, chảy ra rất nhiều máu, giống như thủy tinh, trong suốt, phát sáng.
- Chít!
Yêu chuột phát ra tiếng kêu đau, đúng lúc bò dậy.
Mọi người ai cũng chấn động kinh ngạc. Thân thể như vậy cũng còn có thể đứng lên?
Quái vật!
Toàn thân của con yêu chuột có hào quang lưu chuyển. Có thể thấy rõ, có một viên đan châu màu đồng cổ ở trong thân thể của nó phát sáng, lưu chuyển ra từng tia năng lượng bí lực. chỉ thấy máu thịt của nó lập tức lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được sinh trưởng ra. Nửa phần thân bị tổn hại của nó lại có thể đang khôi phục.
- Bệ hạ!
Dương Bách liền vội vàng kêu lên.
- Bệ hạ!
Hồng thái sư cũng gọi.
Yêu chuột hiện tại đang khôi phục, chắc là thời kì suy yếu nhất. Lúc này xuất thủ tất nhiên là hay nhất.
Trần Phong Viêm chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt bình tĩnh, không giận không vui. Hình như trong mắt hắn, cho dù con yêu chuột này cường đại thì cũng cũng chỉ bình thường thôi. Hắn căn bản khinh thường tập kích bất ngờ vào lúc này.
Tốc độ khôi phục của con yêu chuột rất nhanh. Nhưng viên đan châu màu đồng kia cũng đang trở nên ảm đạm không ánh sáng, giống như từ viên minh châu biến thành ngói vụn.
- Đáng chết! Đáng chết!
Yêu chuột đã hoàn toàn khôi phục. Hai mắt ti hí của nó tản ra ánh sáng màu đỏ như máu. Nó nhìn chằm chằm vào Trần Phong Viêm.
- Ngươi tuyệt đối không phải là Phá Khiếu Cảnh, tuyệt đối không phải!
Trần Phong Viêm chắp hai tay sau lưng, lười đáp lại.
- Đáng giận. Cuối cùng lại khiến cho ta tiêu hao linh đan, tự hủy tu vi tới khép lại thương thế. Ngươi đáng chết một vạn lần!
Yêu chuột lại kêu lên, cắn răng nghiến lợi.
- Nếu không phải chuột gia còn không có thực lực khôi phục, cũng sẽ không bị ngươi ép đến bước này!
- Nói đủ chưa?
Trần Phong Viêm cuối cùng mở miệng. Hắn bước về phía trước một bước. Nhất thời, khí thế đáng sợ giống như dời núi lấp biển, thiên địa cũng thoáng bị thất sắc, vạn cây đều nghiêng thân, dường như đang biểu đạt sự thần phục đối với hắn.
- Thánh Hoàng bệ hạ!
Tất cả mọi người kích động đến da đầu tê dại. Khí thế kia so với yêu chuột lại cường đại gấp bao nhiêu lần?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.