Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3697: Trận trong trận (1)




Bọn họ đi tới một nơi giống như là sân luyện võ. Trên mặt đất đều là hạt cát.
Rất nhiều người. Nhưng tất cả đều không có phát ra âm thanh gì.
Đây là thánh địa trong lòng trận sư. Hiện tại nơi này còn là chỗ tiến hành thi đấu, tất nhiên khiến người ta người kích động, nhiệt huyết nhộn nhạo.
Có người bẩm báo chuyện của Chu Thân lên trên. Các đại lão thảo luận một chút, quyết định đi thi đấu trước. Không thể để chuyện này ảnh hưởng được. Về phần xử phạt đối với Lăng Hàn có thể chậm rãi thảo luận. Dù sao cũng không vội.
- Bắt đầu thi đấu.
Hội trưởng của tổng hội trận đạo tự mình chủ trì. Hắn chính là Trần Hạo, sư huynh của Ngưu Hoa Thanh.
Thi đấu lựa chọn sử dụng cách đấu loại, một đấu một, người thắng thăng cấp, người thua lại chỉ có thể sang năm trở lại.
So đấu về trận đạo, đương nhiên chính là đánh về trận đạo. Theo trận sư mà nói, thật ra trận đạo chính là hai yếu điểm. Đầu tiên, bày binh bố trận. Thứ hai, phá trận.
Cho nên hai trận sư so đấu, cũng là một trận sư bày binh bố trận, do một trận sư khác tới phá giải, sau đó sẽ trao đổi.
Có thể phá trận hay không, cần bao nhiêu thời gian, độ khó bày binh bố trận, thời gian cần thiết, những điều này đều sẽ ảnh hưởng tới thành tích. Cho nên sẽ không xuất hiện thế hoà. Cho dù hai bên đều phá trận pháp của đối phương hay là đều không có phá giải được.
Tổng cộng có hơn một trăm trận sư tham gia thi đấu. Bởi vì có hạn chế tuổi tác, cho nên đều là trận sư sơ cấp... Nếu như Hồng Thiên Bộ chạy tới, vậy sẽ phá kỷ lục. Hiện tại hắn đã là trận sư cao cấp.
Lăng Hàn mặc dù có năng lực trận sư trung cấp, nhưng chỉ là chứng nhận trận sư sơ cấp. Hắn đồng ý tới tham gia thi đấu chủ yếu là vì Ngưu Hoa Thanh. Nói cách khác, hắn có danh hiệu đan sư đã đủ rồi. Trận pháp có thể xem như đòn sát thủ, không cần thiết sớm lộ ra ngoài.
Sau gần nửa ngày, đến lượt hắn xuất chiến.
Đối thủ của hắn là một người nam tử thấp nhỏ, xem ra khoảng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi.
- Tuổi ta lớn hơn, liền cho ngươi đi trước.
Nam tử này nói.
Lăng Hàn cũng không để ý, tiện tay vung lên. Lập tức liền có mười bảy cây trận cơ hạ xuống. Ở dưới lực tinh thần của hắn khai thông, trận pháp được thành lập.
Dựa vào. Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.
Bố trí trận pháp, làm gì có thể tùy ý như thế?
Tay tung ra một cái, trận pháp đã xong?
Nhưng sự thực lại là như vậy. Mười bảy cây trận cơ kết hợp với nhau di chuyển, dẫn động thế lực thiên địa, cũng thay đổi thế lực thiên địa. Nơi đây vốn là một bãi cát, nhưng bây giờ nhìn sang, lại là mây che sương phủ. có thể nói là thần tích.
Thật trâu bò. Tốc độ trận pháp này hình thành cũng quá nhanh.
Cho dù là Trần Hạo cũng gật đầu. Hắn vẫn cho rằng trận sư ở trên chiến lực thật ra cũng không kém gì võ giả. Thậm chí, trận pháp một khi phát uy, một trận sư có thể giữ chân được mười mấy võ giả, thậm chí giết chết.
Vấn đề là, càng là trận pháp uy lực lớn, bố trí lại càng chậm, cho nên phải sớm bố trí xong.
Như vậy cũng giống như ôm cây chờ thỏ, nhưng nếu như thỏ không tới, vậy trận pháp bày ra sẽ trở thành vô nghĩa.
Trận sư đương nhiên cũng muốn nhanh chóng bố trí xong trận pháp. Nhưng vấn đề là, uy lực của trận pháp càng lớn, thời gian bày binh bố trận lại cần càng dài hơn. Đối với võ giả mà nói, chút thời gian này cũng đủ giết chết một trận sư rất nhiều lần.
Trận sư đều muốn đặt tinh lực ở trên trận pháp, chiến lực của bản thân thật ra tương đối yếu. Cho nên, trận sư trước sau đều không có cách nào đánh chính diện. Phần nhiều hơn chính là lấy vai trò giúp đỡ xuất hiện, tương đồng cùng đan sư.
Đương nhiên cũng có ngoại lệ. Ví dụ như sư đệ của hắn, bày binh bố trận chỉ là một ý niệm, nhưng nghiền ép võ giả "cùng giai". Đáng tiếc, hắn gặp phải Kim Cương đại soái, người này khổ luyện thể phách. Dưới sự tổn thương nặng nề, hắn nản lòng thoái chí rời khỏi Đế Đô.
Mặt khác chính là Hồng Thiên Bộ. Hắn bày binh bố trận tuy rằng không nhanh, nhưng giá trị võ lực của hắn quá cường đại, đủ để chống đỡ thời gian hắn chậm rãi bố trí xong trận pháp.
Nhưng Hồng Thiên Bộ vốn là vô địch trong cùng giai, thậm chí vượt qua một cảnh giới cũng gần như là vô địch. Hắn còn cần trận pháp tới giết địch sao?
Thuần túy chỉ là dệt hoa trên gấm.
Nhưng bây giờ, hắn thấy được một kỳ tích.
Hai mắt Trần Hạo tỏa ra ánh sáng. Hắn hình như phát hiện ra một kỳ tài trận đạo.
Trong nháy mắt, tim hắn lại thiên về phía Lăng Hàn. Chu Thân, đáng đời bị đánh. Ai bảo ngươi nói ra những lời nói như vậy. Ngươi không biết hiện tại đang có yêu thú tàn sát bừa bãi, giết rất nhiều thôn trấn sao? Vào lúc này ngươi nói ra lời như vậy, bị coi như điển hình xử lý, cũng không phải là không thể được.
Đối thủ của Lăng Hàn không khỏi cứng họng. Ngươi chỉ vung tay lên trận pháp đã xong. Vậy hắn còn thắng thế nào?
Hiện tại hắn chỉ có thể trông cậy vào bản thân phá được trận pháp của Lăng Hàn, Lăng Hàn không có cách nào phá trận pháp của hắn.
Lăng Hàn bày trận pháp này là mê huyễn trận, không có lực sát thương gì. Bởi vậy từ trên lý thuyết mà nói, chỉ cần thời gian đủ dài, khẳng định có thể phá trận.
Nhưng đây là thi đấu, không có khả năng cho quá nhiều thời gian.
Mỗi người chỉ có một giờ. Một giờ không thể phá trận, xem như là thất bại.
Chỉ có điều, trận pháp sơ cấp tất cả mọi người đều học qua. Khác biệt chỉ là sự biến hóa mà thôi. Bởi vậy một giờ phá trận không khó. Chủ yếu là xem tốn bao nhiêu thời gian.
Trận pháp cùng đan đạo khác nhau.
Chỉ phải lấy được phương pháp luyện đan, bất kỳ đan sư luyện ra đan dược đều là giống nhau. Nhiều lắm chính là chuyện phẩm chất cao thấp.
Trận pháp, một bộ trận pháp cho một trăm trận sư, nhưng có thể diễn hóa ra một trăm loại.
Bởi vì trận pháp chính là dùng để phá giải, khẳng định có sơ hở. Cái này được gọi là tiết điểm. Như vậy đặt tiết điểm trận pháp ở một vị trí nào, mỗi trận sư đều có thể có suy nghĩ của riêng mình.
Cho nên cho dù biết đối phương bày ra trận pháp gì, muốn tìm ra tiết điểm lại không dễ dàng. Nếu như gặp phải sát trận, vậy đưa tiễn tính mạng của mình cũng không phải là không thể được.
Người kia lập tức bắt đầu phá trận. Hắn tiến vào trong trận. Lúc này nếu không lấy thân thử trận, vậy làm sao tìm được ra tiết điểm.
Qua mười phút sau, hắn lại lộ ra dáng vẻ tươi cười.
Ở đây.
Hắn đưa tay, ở trên mặt cát cắm xuống trận cơ. Một cây, hai cây, ba cây. Sau đó, hắn lấy lực tinh thần khai thông, ctrận pháp loại nhỏ này nhất thời vận chuyển.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.