Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3594: Đùa chết đầy tớ




Lăng Hàn cười dễ dãi:
- Ngươi hãy bày thành ý ra trước đi.
Nam nhân hỏi:
- Thành ý gì?
Lăng Hàn cười nói:
- Ví dụ ngươi tên là gì? Chỉ có ngươi biết tên của ta nhưng ta thì không biết ngươi có phải là hơi thất lễ?
Nam nhân gật gù:
- Đúng là không lễ phép.
Trong lòng nam nhân chỉ muốn giết người, nhưng ngoài mặt cố nặn nụ cười:
- Ta tên Tra Đức Nguyên.
Lăng Hàn chắp tay chào:
- Ồ, Tra huynh.
Tra huynh?
Tra Đức Nguyên muốn tát Lăng Hàn một cái. Ngươi có biết kém một đại cảnh giới là nghiền áp tuyệt đối không? Ngươi phải giữ sự tôn trọng tuyệt đối, phải kêu đại nhân hoặc tiền bối!
Tra huynh? Bà nội nó!
Nhưng Tra Đức Nguyên không khùng lên ngược lại cười nói:
- Giờ ngươi cũng bày ra thành ý được chứ?
Lăng Hàn cười hỏi:
- Đường Hải... là ngươi bắt đi đúng không?
Cao thủ Ngũ Biến xâm nhập Huyền Thanh kỳ đương nhiên có thể tránh đi Liên Tuyết Dung lặng lẽ bắt cóc Đường Hải.
Tra Đức Nguyên lặng im một lúc sau nói:
- Đúng vậy, là ta bắt.
Lăng Hàn hỏi:
- Tại sao làm như vậy?
- Biết còn hỏi, đương nhiên vì khối Huyết Thần Tinh trong tay ngươi.
- Ồ.
Lăng Hàn ném tinh thạch màu đỏ lên rồi chụp lại:
- Ai phái ngươi đến?
Tra Đức Nguyên hỏi:
- Ngươi dựa vào cái gì cho rằng ta làm việc cho người khác?
Lăng Hàn lắc đầu nói:
- Có thể nuôi con yêu thú như vậy, khiến ba thập nhị mạch canh chừng, ba thập nhị mạch đó mạnh hơn cùng giai rất nhiều. Ngũ Biến như ngươi không thể làm được. Nên ngươi chỉ là đầy tớ làm việc cho ngươi.
Tra Đức Nguyên bị hai chữ đầy tớ kích thích mặt xanh mét. Nhưng Lăng Hàn nói đúng, gã chỉ là đầy tớ, còn là đầy tớ của đầy tớ, gã không biết boss lớn nhất là ai.
Vẻ mặt Tra Đức Nguyên khinh thường nói:
- Người trẻ tuổi, có một số việc rất nguy hiểm với ngươi, biết quá nhiều sẽ chết càng nhanh.
Tra Đức Nguyên chỉ hiểu một góc nhỏ tổ chức mình bán mạng, nhưng một chút đó đủ làm gã hiểu rằng đó là vật khổng lồ.
Lăng Hàn quan sát nhạy bén, mở miệng nói:
- Có lẽ ngươi không biết lão đại thật sự là ai?
Cái này!
Tra Đức Nguyên biến sắc mặt quát:
- Ai nói ta không biết, ta chỉ không muốn nói cho ngươi!
Tra Đức Nguyên rất sĩ diện, đường đường là cao thủ Ngũ Biến mà không biết lão đại mình hiệu lực là ai thì siêu mất mặt.
Tên này không biết kẻ sau màn thì khỏi hỏi nhiều mất thời gian nữa.
Lăng Hàn đổi đề tài:
- Lúc trước ngươi nói Hùng Cứ thành bị gì?
Tra Đức Nguyên không chịu đổi đề tài, nhấn mạnh:
- Đương nhiên ta biết lão đại của mình là ai, nhưng ta tuyệt đối sẽ không nói cho ngươi!
Cái này là gút mắt của Tra Đức Nguyên, gã luôn rất muốn biết mình bán mạng cho ai, giờ bị Lăng Hàn kích thích nên bùng nổ.
Lăng Hàn cười cười:
- Rồi rồi, ta tin tưởng ngươi, ngoan đừng dỗi nữa, nói việc chính đi.
Ngươi tưởng ta là con nít ba tuổi sao?
Tra Đức Nguyên hầm hừ:
- Ta đã tràn đầy thành ý rồi, còn ngươi?
Lăng Hàn cười to bảo:
- Thứ nên nói thì không nói, ngươi rất biết tránh nặng tìm nhẹ.
Tra Đức Nguyên lạnh lùng nói:
- Hừ! Vậy thì ngươi đừng hòng muốn biết bất cứ thứ gì
Lăng Hàn gật đầu nói:
- Tốt lắm, ngươi đã cứng miệng vậy ta kính ngươi là hảo hán.
Tra Đức Nguyên hét lên:
- Sao còn không đóng trận pháp?
Ánh mắt Lăng Hàn sắc bén:
- Ngươi đã dám thừa nhận giết Đường Hải còn muốn ta thả cho đường sống?
Tra Đức Nguyên khinh thường nói:
- Chẳng qua là thập nhị mạch bình thường, giết thì sao? Ngươi còn muốn ta đền mạng?
Lăng Hàn gật đầu nói:
- Giết người đền mạng là đúng rồi.
Tra Đức Nguyên cười khẩy nói:
- Tiểu bối, ta nhịn ngươi là vì không muốn trả cái giá quá lớn, ngươi nghĩ trận pháp này thật sự có thể nhốt ta được sao?
Lăng Hàn xòe tay làm động tác tiễn khách:
- Chân nằm trên thân thể ngươi, không ai trói nó, muốn đi thì cứ tự nhiên.
Tra Đức Nguyên ngứa răng, nếu đi được gã đã sớm đi, còn cần chịu đựng Lăng Hàn ‘bắt chẹt’ sao?
Tra Đức Nguyên dịu giọng dụ dỗ:
- Tiểu bối, chúng ta có thể cùng lùi một bước, chỉ cần ngươi đưa Huyết Thần Tinh cho ta, từ nay giấu tên giấu tuổi thì ta xem ngươi như đã chết, không bao giờ tìm ngươi nữa chịu không?
Lăng Hàn lắc đầu nói:
- không chịu.
Tra Đức Nguyên cố gắng khuyên nhủ:
- Tiểu bối, đừng tưởng rằng ngươi chịu thiệt. Tổ chức của chúng ta mạnh hơn xa tưởng tượng của ngươi, dù ta chết vẫn sẽ có người khác đến xử ngươi. Lần này ngươi nhờ may mắn ngăn lại nhưng về sau thì sao?
Tra Đức Nguyên phát hiện mình bị thương nghiêm trọng hơn phỏng đoán, không thể kéo dài thêm nữa, không thì sẽ đổ máu đến chết.
Tra Đức Nguyên nhấn mạnh:
- Dù ngươi ngăn được Hoán Huyết cảnh nhưng Cực Cốt cảnh thì sao?
Lăng Hàn cười nói:
- Làm tù binh, ta công nhận ngươi rất có tài ăn nói.
Tù binh?
Con mắt nào của ngươi thấy ta bị ngươi bắt làm tù binh?
Tra Đức Nguyên chuyển sang uy hiếp:
- Tiểu bối, ngươi đừng đi càng xa trên con đường sai trái.
Tra Đức Nguyên đã mất kiên nhẫn, bị thương càng lúc càng nghiêm trọng, trước mắt gã mọi thứ chếch choáng. Không được, gã phải chữa thương, nhưng vì tiện chạy đi nên gã giấu hành lý trong cái hang ở chân núi, cách nơi này nửa tiếng đi đường. Ai ngờ gã bị một Thông Mạch cảnh dồn đến tình trạng thảm vậy đâu?
Lăng Hàn lắc đầu nói:
- Vốn tưởng câu được cá lớn ai ngờ là con tôm nhỏ.
Tra Đức Nguyên rống to, gã không chịu đựng được nữa:
- Tiểu bối!
Lăng Hàn thản nhiên nói:
- Cảm giác bất lực như thế nào? Lúc ngươi hành hạ Đường Hải chắc Đường Hải cũng có tâm tình như vậy, giờ ngươi hãy tự mình nếm trải đi.
Tra Đức Nguyên trừng Lăng Hàn, ở trong mắt gã thì thập nhị mạch như con kiến, giờ hắn dám đánh đồng gã với Đường Hải làm gã siêu khó chịu.
Tra Đức Nguyên lạnh lùng nói:
- Tiểu bối, ta muốn giết ngươi!
Nếu Lăng Hàn vẫn không thả gã đi thì Tra Đức Nguyên liều chết cũng phải giết hắn chôn cùng.
Lăng Hàn cất bước đi tới:
- Sai rồi, là ta giết ngươi!
Lăng Hàn đi đường rất lạ, lúc thì sang trái khi thì sang phải.
Đây là con đường an toàn đi ra trận pháp.
Tra Đức Nguyên vừa giật mình vừa mừng rỡ, tiểu tử này đi ra ngoài?
Ha ha, ngươi đến chịu chết sao?
Tra Đức Nguyên cười nhạt, tiểu tử này chắc tưởng gã bị thương nặng, thực lực rớt mảng lớn nên muốn tự tay giết gã. Một vì báo thù kiểu này mới sướng, hai là tu vi Thông Mạch cảnh giết Hoán Huyết ngũ biến rất có cảm giác thành tựu.
Hừ hừ, tuy gã bị thương nặng nhưng sức chiến đấu còn giữ ở trình độ Hoán Huyết nhất biến thậm chí nhị biến, dư sức giết thập nhị mạch.
Tra Đức Nguyên yên lặng chờ, đợi Lăng Hàn đi vào khu vực công kích là gã sẽ ra tay ngay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.