Thần Đạo Đan Tôn

Chương 3026: Vương giả trở về (2)




Bất quá, lịch sử chung quy là nắm giữ ở trong tay người thắng, Lăng Hàn lại không có nhảy ra phản bác, không ít người cũng dần dần tiếp nhận “sự thật” Lăng Hàn đã chết.
Hiện tại Vân gia, một mảnh ca múa mừng cảnh thái bình.
Thậm chí, bởi vì lúc trước Lăng Hàn huyên náo động tĩnh quá lớn, bản thân lại quá có tính truyền kỳ, còn chuyên môn có người chạy tới chiêm ngưỡng, phúng viếng, Vân gia làm sao cũng cấm không được, dần dà, nơi này còn tạo thành một cái trấn nhỏ, mỗi ngày có đại lượng Võ Giả ở chỗ này nhớ lại, cúng viếng siêu cấp yêu nghiệt Lăng Hàn.
Thời điểm đám người Lăng Hàn, cũng bị phía dưới đột nhiên thêm ra cái tiểu trấn mà giật nảy mình, có chút phát mộng, đây là tình huống như thế nào?
- Đi xem một chút.
Lăng Hàn nói.
Bọn hắn cải biến hình tượng, hiện tại Lăng Hàn Phản Phác Quy Chân, kỳ thật cũng không cần che giấu, nếu không phải người quen thuộc, căn bản không có khả năng nhận ra, Đại Hắc Cẩu thì hóa thành hình người, chính là một đại hán ngang dài bảy thước, rất uy vũ, chỉ là ánh mắt cực kỳ hèn mọn, không cải biến được bản chất của nó.
Ngõa Lý thì không cần thay đổi gì, hắn căn bản không có lộ mặt qua.
Ba “người” tiến vào tiểu trấn, phát hiện nơi này thật đúng là náo nhiệt, có quán rượu, có sòng bạc, thậm chí còn có thanh lâu, mọi người ra ra vào vào, xuyên thẳng như nước.
- Mau đến xem, mau đến xem, đây là thạch đầu có nhuộm máu tươi của Lăng Hàn đại nhân.
Có người ở ven đường kêu lên, hắn bày một sạp hàng, tất cả đều là từng khối thạch đầu, xác thực nhuộm vết máu đỏ bừng.
Lúc đó, lập tức hấp dẫn thật nhiều người trên đường chú ý, nhao nhao vây lại.
- Thật hay giả?
Có người nói, hiện tại có quá nhiều người đánh ra cờ hiệu di vật của Lăng Hàn, kết quả chứng minh tuyệt đại bộ phận đồ vật đều là giả.
- Đương nhiên là thật, ngươi không có cảm ứng được vết máu trên tảng đá kia tán phát ra uy áp sao?
Người bày quầy bán hàng lập tức ngạo nghễ nói.
- Mặc dù Lăng Hàn đại nhân vẫn lạc, nhưng chết ở trong tay một chuẩn Thiên Tôn lại căn bản không tổn hại danh tiếng yêu nghiệt của hắn. Thử nghĩ, nếu ngươi có thể từ trong huyết mạch của Lăng Hàn đại nhân lấy được một tia võ đạo truyền thừa của hắn, ngày sau nói không chừng có thể trở thành Lăng Hàn đại nhân thứ hai!
Thuyết pháp này cũng không giả, trong máu Tiên Vương ẩn chứa ý chí võ đạo của Tiên Vương, thôi diễn ra thậm chí có thể nhòm ngó tu luyện chi bí của tên Tiên Vương này. Vấn đề là, máu trên tảng đá kia thật sự là của Lăng Hàn sao?
Quần chúng vây xem lại bị người bày quầy bán hàng cổ động, trở thành Lăng Hàn thứ hai, đây là dụ hoặc kinh người cỡ nào.
- Bao nhiêu tiền?
Bọn hắn nhao nhao hỏi.
- Một trăm vạn tinh thạch!
Người bán hàng nói.
Tất cả mọi người do dự, một trăm vạn tinh thạch cũng không phải một con số nhỏ, bọn hắn phần lớn đều chỉ là tiểu nhân vật Trảm Trần cảnh, muốn lấy ra một trăm vạn tinh thạch thật sự là không dễ dàng.
- Cái gì Lăng Hàn đại nhân, chẳng qua là một cặn bã.
Đúng lúc này, một thanh âm đột ngột chen vào.
Tất cả mọi người buồn bực, người đến nơi này đều là nghe truyền thuyết của Lăng Hàn, coi hắn trở thành thần tượng, hiện tại có người gièm pha thần tượng của mình, tự nhiên để bọn hắn phẫn nộ.
Bọn hắn nhao nhao quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu niên cẩm phục, xem xét liền biết là xuất thân từ thế lực lớn, loại ngạo mạn kia làm sao cũng che giấu không được.
- Ngươi là ai, lại dám chửi bới Lăng Hàn đại nhân?
Có người tức giận nói.
Ánh mắt thiếu niên phát lạnh, bỗng nhiên xuất thủ nhấn tới người kia:
- Lớn mật, dám ô nhục bản thiếu, ngươi thật đúng là chán sống.
- Thiên Hoa cảnh!
Thiếu niên cẩm phục vừa ra tay, tất cả mọi người kinh hãi.
Thiên Hoa cảnh, đối ứng cảnh giới của Tiên Vực Võ Đạo là Thăng Nguyên cảnh, cái này quá mạnh, hoàn toàn ép hết lính tôm tướng cua ở đây, chỉ một chiêu, người mở miệng liền bị thiếu niên cẩm phục bắt.
Hắn nắm cổ của đối phương, thản nhiên nói:
- Ta không nghe rõ vừa rồi ngươi nói cái gì, lặp lại lần nữa cho bản thiếu?
Người kia lộ ra vẻ do dự, cuối cùng không dám cậy mạnh nói:
- Là tiểu nhân có mắt không tròng, đắc tội công tử, còn xin công tử tha mạng.
Đây là thế giới võ giả, thực lực vi tôn, nếu hắn dám cậy mạnh, như vậy bị giết cũng là chết vô ích.
Thiếu niên cẩm phục cười ha ha một tiếng, giương tay lên, ném người kia ra ngoài. Hắn một cước giẫm ra, ba ba ba, mấy khối “Lăng Hàn Huyết Thạch” trên mặt đất kia liền bị chấn đến vỡ nát, cái này cũng chứng minh mấy khối thạch đầu này đều là giả, nếu không, nhiễm lên máu Tiên Vương, làm sao một Thăng Nguyên cảnh có thể phá hư.
- Cái gì Lăng Hàn hay không Lăng Hàn, nếu bản thiếu sinh ra sớm hơn hai mươi vạn năm, một tay liền có thể chụp chết hắn!
Hắn cực kỳ phách lối nói.
Tất cả mọi người giận mà không dám nói, thầm nghĩ lúc trước Lăng Hàn lấy Tiên Vương tầng bảy, một trận chiến liền giết sạch hơn mười Tiên Vương tầng chín đỉnh phong, chiến chuẩn Thiên Tôn nửa năm, chắn đến Vân gia không một người dám ra khỏi cửa, đây là thực lực bá đạo cỡ nào?
Ngươi một Thiên Hoa cảnh nho nhỏ tính là gì?
Nếu không phải Lăng Hàn đại nhân đã vẫn lạc, ngươi dám chửi bới như thế sao?
- Nhớ kỹ, ta gọi Tư Đồ Thái Tôn!
Thiếu niên cẩm phục nói.
- Tương lai là thiên hạ của bản thiếu, cuối cùng cũng có một ngày, bản thiếu sẽ giẫm hết thảy thiên kiêu ở dưới chân, cái gì Kỷ Vô Danh, Thiên Sinh, Đỗ Thập Nhất,… đều chỉ có thể quỳ trước mặt bản thiếu!
Tất cả mọi người im lặng, đây cũng quá không biết xấu hổ đi, bản thân cảm giác tốt đến bầu trời a.
Đại Hắc Cẩu nhịn không được nói:
- Mũi tẹt, ngươi là ăn gan tiên long sao, lại dám dõng dạc như thế!
Tư Đồ Thái Tôn nhìn về phía Đại Hắc Cẩu, trên mặt lộ ra vẻ tức giận:
- Cái cẩu vật gì, dám làm càn ở trước mặt bản thiếu!
Đại Hắc Cẩu giận tím mặt, nó cực kỳ chán ghét người khác ở trước mặt nó nâng lên chữ “chó”, chẳng khác gì là ở trước mặt mắng nó. Nó ngao ô một tiếng, phất tay liền đánh tới Tư Đồ Thái Tôn.
- Muốn chết!
Tư Đồ Thái Tôn cười lạnh, vung chưởng phản kích, hắn là Thiên Hoa cảnh, trên đời này mạnh hơn hắn cũng chỉ có Tiên Vương mà thôi. Nhưng cho dù là ở Viêm Sương Vị Diện, Tiên Vương cũng không phải rau cải trắng, nói gặp gỡ liền sẽ gặp gỡ.
Bành!
Dưới một kích, Tư Đồ Thái Tôn bị đánh bay ra ngoài, lấy thực lực của hắn đương nhiên không thể nào là đối thủ của Đại Hắc Cẩu, thậm chí Đại Hắc Cẩu không cần xuất thủ, hừ một tiếng liền có thể chấn hắn thành bọt máu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.