Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2961: Thập Sát Đoạt Hồn Kiếm




- Dung ta một hồn một phách!
Hắn hét lớn một tiếng, thò tay lên đỉnh đầu trảo một cái, ngạnh sanh bắt lấy hai đạo quang mang, sau đó tiến vào trong Tiên Khí.
Hắn tu Thập Sát Đoạt Hồn Kiếm, mà diệt hồn phách người, trước tế thần hồn của mình, để cho uy lực của bộ kiếm pháp kia tăng lên gấp 10 lần. Đương nhiên, cái giá cũng vô cùng lớn, người có ba hồn bảy vía, hiện tại trực tiếp tế mất một hồn một phách, đối với hắn tạo thành tổn thương vĩnh viễn không có khả năng chữa trị.
Nhưng không có cách nào a, không liều đó là một con đường chết.
Mà Cốc Hợp Nghĩa tin tưởng vững chắc, hắn nhất định có thể lâm trận đột phá.
- Giết!
Hắn giá ngự lấy Tiên Kiếm, vọt về phía Lăng Hàn, triển khai Thập Sát Đoạt Hồn Kiếm, chiến lực của hắn thoáng cái đột phá tầng chín, rốt cục đã có được tư cách đối địch Lăng Hàn.
Cùng là chiến lực tầng chín!
Lăng Hàn cười ha ha, tự nhiên không có khả năng sợ hãi, Tiên Ma kiếm gọt chém, hắn cùng với Cốc Hợp Nghĩa chiêu chiêu liều mạng.
Ông, Cốc Hợp Nghĩa còn phát động ra tinh thần trùng kích, chỉ tiếc, cảnh giới của Lăng Hàn tăng lên, công kích như vậy cũng chỉ để cho hắn đau xót mà thôi, lấy lực ý chí của hắn hoàn toàn có thể nhẫn được, cơ hồ không có ảnh hưởng.
Chiến chiến chiến, giết giết giết.
Hai đại thiên kiêu đều thi triển hết khả năng, mà cho dù Cốc Hợp Nghĩa không tiếc tự mình hại mình tăng lên chiến lực, nhưng chiến lực vẫn hơi yếu hơn Lăng Hàn, bị Lăng Hàn oanh bay tứ tung, đã rơi vào hạ phong.
Cốc Hợp Nghĩa bình tĩnh, ít nhất hiện tại hắn ổn định được trận tuyến, kế tiếp liền xem hắn có thể đột phá hay không.
Lăng Hàn lắc đầu, Cốc Hợp Nghĩa nghĩ thật hay, lâm trận đột phá cần rất nhiều điều kiện, trọng yếu nhất là bản thân đã đạt đến đỉnh phong của một cảnh giới, ví dụ như hắn, lúc trước vì cái gì thủ vững lâu như vậy? Không phải là luyện hóa tiên quả sao.
Đây là một tích lũy, cần thời gian dài dòng buồn chán, ngược lại đột phá cảnh giới chỉ cần một cơ hội, ví dụ như sinh tử áp lực, có hoàn cảnh như vậy đột phá liền trở nên thuận lý thành chương.
Tuy Cốc Hợp Nghĩa đã là tầng bảy đỉnh cao, nhưng cách cực hạn còn kém một chút, nếu không lấy tư chất của siêu cấp Đế Tinh cần gì tiên quả, căn bản không có bình chướng cảnh giới, trực tiếp liền vượt qua.
Đoạn khoảng cách này đối với Cốc Hợp Nghĩa mà nói không phải vấn đề, chỉ cần cho hắn mấy ngàn năm, hắn nhất định có thể vượt qua, dễ dàng tiến vào tầng tám.
Nhưng ấn đề là, bây giờ hắn còn có thể chèo chống lâu như vậy sao?
Tự mình hại mình tăng chiến lực lên... Có thể duy trì bao lâu?
Lăng Hàn tay trái hóa quyền, vận chuyển Tam Lôi Thuật, cộng thêm Cửu Hóa Thiên Kinh gia trì, hắn từng quyền bạo oanh, thân thể chính là máy móc giết chóc đáng sợ nhất.
Bành bành bành, không ngừng đối oanh, Cốc Hợp Nghĩa bắt đầu bị thương, Tiên Huyết Phi Tiên, đối thủ cường đại vượt ra khỏi cực hạn của hắn, dù hiến tế một hồn một phách, Thập Sát Đoạt Hồn Kiếm y nguyên không phải đối thủ của Lăng Hàn.
- Lại tế ta một hồn một phách!
Cốc Hợp Nghĩa cắn răng, từ đỉnh đầu cầm ra hai đạo quang mang nữa, tiến vào trong Tiên Khí, lập tức, chiến lực của hắn lần nữa tăng lên gấp ba.
Đừng nhìn chỉ có gấp ba, nhưng đây là ở trên cơ sở chiến lực của hắn gấp 10 lần lại tăng lên gấp ba, so với trạng thái ban đầu, đây chính là chiến lực tăng 30 lần!
Hiện tại, hắn rốt cục đã thực lực đối kháng Lăng Hàn.
- Lăng Hàn, Cốc Hợp Nghĩa ta cả đời cũng không kém người!
Cốc Hợp Nghĩa hét lớn.
Lăng Hàn xùy cười:
- Ta thấp hơn ngươi một cảnh giới, hơn nữa ngươi còn vận dụng bí pháp dốc sức liều mạng, lúc này mới chỉ có thể cùng ta liều ngang tay, còn có thể diện gì nói như vậy?
Cốc Hợp Nghĩa lập tức nghẹn lời, lúc trước hắn bị Lăng Hàn áp chế quá thảm, thật vất vả san bằng cục diện, với hắn mà nói như là lấy yếu thắng mạnh, lại không để ý đến Lăng Hàn mới vừa vặn bước vào tầng sáu.
Đây mới thực sự là yêu nghiệt, không phải hắn có thể so sánh?
- Ta không tin!
Cốc Hợp Nghĩa quát, chiến ý rực cháy.
- Ngươi chỉ là vận khí quá tốt, mới có thể rút ra lực lượng của quyển trục vị diện cho mình dùng, đây là trời đang giúp ngươi, bằng không mà nói, cùng giai chiến một trận ta không sợ ngươi, huống chi ta còn có ưu thế một cảnh giới.
- Nói nhiều như vậy, cũng không thể che dấu được sự thật ngươi là người thất bại!
Lăng Hàn chữ chữ tru tâm, Tiên Ma kiếm ra, không lưu tình chút nào.
Cốc Hợp Nghĩa không phản bác được.
Mặc hắn tràn đầy tự tin như thế nào, cũng khó có khả năng cải biến được sự thật Lăng Hàn thấp hơn hắn một cảnh giới, dù như thế, hắn còn phải tự mình hại mình tăng lên chiến lực, mới có thể cùng Lăng Hàn phân cao thấp.
Căn bản không cần so, vừa nhìn có thể nhìn ra hai người chênh lệch.
Bất quá, Cốc Hợp Nghĩa dù sao cũng là siêu cấp Đế Tinh, cả đời không biết trải qua bao nhiêu chiến đấu, tâm tính há sẽ dễ dàng dao động như vậy?
Hắn lập tức kiên định tín niệm, dù Lăng Hàn yêu nghiệt hơn hắn thì như thế nào, chỉ cần hắn có thể rảo bước tiến lên tầng tám, có thể tru sát Lăng Hàn, một người chết... thiên phú lại cao thì có tác dụng gì?
- Giết!
Hắn vận chuyển Thập Sát Đoạt Hồn Kiếm, uy thế vô cùng đáng sợ.
Hắn cũng biết mình chênh lệch ở nơi nào, một bên lấy ra đủ loại đan dược nuốt, lúc này, hắn cũng không cần biết thân thể của mình có thể hấp thu nhiều dược lực như vậy hay không, đây là cơ hội duy nhất của hắn, không dùng sao được?
Lăng Hàn một chút cũng không lo lắng, như vậy cũng có thể đột phá, vậy thì thật là coi tu luyện quá đơn giản.
Hắn một kiếm lại một kiếm, mỗi một kiếm đều có thể bạo toái vô số Tinh Thần.
Hiện tại Lăng Hàn quá cường đại, thể thuật cùng quy tắc chi lực dung hợp, chiến lực của hắn trực tiếp phá tầng chín!
Đều nói Tiên Vương chín tầng, một bước một thiên địa, kém một cảnh giới vốn chính là thiên địa chênh lệch, tầng chín càng là một rãnh trời, vượt qua một bước này đối với chiến lực tăng lên quá lớn.
Cốc Hợp Nghĩa miễn cưỡng có thể đối kháng, nhưng mỗi hóa giải một kích của Lăng Hàn đều phải trả giá cực lớn, tựa như Lăng Hàn lúc trước vậy.
Hắn vết thương chồng chất, máu tươi bốn phía, bạch cốt um tùm, cả người thảm tới cực điểm.
Cốc Hợp Nghĩa gào thét, hắn không dám tế thần hồn nữa, nếu không hắn sẽ chết ngay lập tức, mà như bây giờ, hắn cũng chỉ là vùng vẫy giãy chết mà thôi.
Tái chiến, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Không thể như vậy.
Hắn thét dài, không ham chiến nữa, quay người bắt đầu phá vòng vây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.