Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2956: Thiên kiếp tới




- Muốn ta nói, sau khi đột phá, phần thắng của người từ ngoài đến kia ngược lại càng nhỏ hơn.
- Phi, người từ bên ngoài đến lịch lãm rèn luyện đều đáng chết!
Đây là quan điểm của người phản diện, nhưng cũng có người coi được Lăng Hàn.
- Yêu nghiệt giống như vậy không thể theo lẽ thường tới cân nhắc, người khác sau khi đột phá chỉ có thể tăng chiến lực lên gấp đôi, nói không chừng hắn không chỉ như vậy?
- Hơn nữa, nói không chừng trên người người ta còn có bí bảo gì.
- Ai thắng ai thua, phải đến lúc đó lại nhìn.
Thời điểm mọi người nghị luận nhao nhao, Thiên kiếp đã mênh mông cuồn cuộn lao đến.
Thiên kiếp chi uy đến gần vô hạn tầng chín, nhưng không có vượt qua giới tuyến này, chính như Cốc Hợp Nghĩa nói, tuy Lăng Hàn đột phá, nhưng chiến lực cũng chỉ tăng lên gấp đôi mà thôi, còn chưa đủ để đụng lấy cánh cửa tầng chín.
Thấy một màn như vậy, đám người Ngưu Thương Ngọc, Phó Vân Hải yên lòng.
Bọn hắn kích động, chỉ cần Lăng Hàn vượt qua thiên kiếp, bọn hắn liền sẽ ra tay.
Tình huống của Lăng Hàn rất không ổn, hắn ở dưới sáu cường giả vây công cũng đã thương thế rất nặng, sắp chống đỡ không nổi, bây giờ Thiên kiếp chi uy cũng không yếu hơn sáu cường giả liên thủ, để cho hắn thương càng thêm thương, gần muốn chết đi.
Thiên kiếp là không có người có thể chiến thắng, chỉ có thể chống đỡ, chống được Thiên kiếp qua mà không chết, kia chính là thắng.
Loảng xoảng! Loảng xoảng! Loảng xoảng!
Lôi Đình diệt thế không ngừng rơi, sau khi đạt tới độ cao như vậy, Lăng Hàn cũng không có cách nào dùng Lôi Đình Chi Lực để Tôi Thể, tiếp cận tầng chín a, có thể làm cho hắn vẫn lạc.
Lăng Hàn cầm Tiên Ma kiếm, kịch chiến Thiên kiếp.
Một canh giờ, ba canh giờ, nửa ngày, thương thế trên người hắn càng ngày càng nặng, Bất Diệt Chân Dịch trải rộng toàn thân, lúc trước trong chiến đấu liền hết sạch, hiện tại hắn thực là sơn cùng thủy tận.
Trên người hắn khắp nơi đều là miệng vết thương, bạch cốt rõ ràng có thể thấy được, tuy Thiên kiếp sắp hết, sáu cường giả cũng đã khôi phục đến trạng thái tốt nhất, uẫn nhưỡng đại chiêu, muốn cho Lăng Hàn một kích trí mạng.
Càng ở trong tuyệt cảnh, Lăng Hàn ngược lại càng trấn định, chiến ý như lửa, hai mắt sáng ngời.
Hiện tại hắn có thể an tâm đối kháng thiên kiếp, tuyệt không người nào dám đánh lén, nếu không chính là tự mình muốn chết, Thiên kiếp của hắn lại lấy cảnh giới phóng đại, ngoại trừ Thiên Tôn không người có thể địch!
Tám canh giờ, mười canh giờ, mười hai canh giờ.
Một đạo Thiên kiếp cuối cùng chậm chạp không rơi, tựa hồ tích súc đại chiêu, cuối cùng, một tia chớp oanh ra, vô số tia chớp rậm rạp quấn quanh, phảng phất như Thiên Địa ra quyền.
Một quyền này, tất cả mọi người run sợ thất sắc, chỉ cảm thấy hô hấp vô cùng khó khăn, không tự chủ được nằm úp sấp trên mặt đất.
Đây mới thực là Thiên Địa chi uy.
Tất cả mọi người không thể tiếp nhận, bọn hắn không phải đã thành Tiên Vương sao, ngang hàng quy tắc, lại có thể chấn nhiếp ở dưới thiên địa chi uy?
Nếu có Thiên Tôn ở đây, lập tức sẽ xì mũi coi thường, quy tắc chỉ là Thiên Địa sáng tạo một bộ luật pháp, nếu Thiên Địa không cần, hoàn toàn có thể lập một bộ khác. Mà quy tắc bị đổi, Tiên Vương lại tính là cái gì chứ?
Cho nên, Tiên Vương chỉ là ngang hàng quy tắc, cùng Thiên Địa? Ha ha, ngay cả Thiên Tôn cũng không có tư cách như vậy, ít nhất Thiên Tôn cấp thấp không thể nào làm được.
Lăng Hàn thét dài một tiếng, chủ động xuất kích, Nhân Kiếm Hợp Nhất, phóng tới cự thủ kia.
Bành!
Thế nhưng mà, tuy Tiên Ma kiếm vô kiên bất tồi, nhưng lần này lại thực đánh lên thiết bản, căn bản oanh không mở thiết quyền, cả người mang kiếm bị nghiền áp xuống, nặng nề đập xuống đất.
Tư, Lôi Điện tung tóe, phóng thích ra lực phá hoại khủng bố.
Cái quy tắc gì cũng bị chấn nát bấy, hiện tại chỉ còn lại có Lôi Đình Chi Lực cuồng phá.
Tất cả mọi người hoàn toàn nói không ra lời, đây mới thực sự là Thiên Địa chi uy a, mà ở dưới thiên kiếp như vậy, Lăng Hàn còn có thể sống sao?
- Chết rồi, nhất định là chết rồi, một kích cuối cùng kia dù là tầng chín cũng trọng thương, huống chi là vừa mới đột phá tầng sáu.
- Dù không chết cũng vô dụng, khẳng định thụ trọng thương, kế tiếp còn có sáu cường giả đang chờ hắn!
- Ân, như vậy xem ra hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Ở trong mọi người nghị luận, chỉ thấy nắm đấm kim sắc chậm rãi tiêu nhạt, nhưng Lôi Đình vẫn còn ở trên nắm tay không ngừng lưu chuyển, giống như muốn chấn Lăng Hàn thành mảnh vụn mới sẽ bỏ qua.
Trọn vẹn nửa nén hương sau, nắm đấm kia mới biến mất, mây đen đầy trời cũng lập tức thu vào, biến mất, giống như chưa từng có xuất hiện qua.
Tất cả mọi người duỗi dài cổ, Lăng Hàn còn sống không, hay ngay cả tro cũng nhìn không tới rồi.
- Ở đằng kia!
Có người đột nhiên chỉ về phía trước.
Trong một mảnh phế tích, chỉ thấy Lăng Hàn đang chậm rãi từ trong mặt đất đi ra, dù mới vừa rồi bị lôi quyền trấn áp, hắn cũng y nguyên bảo trì tư thế đứng thẳng, hiện tại nắm đấm vừa đi, hắn liền trực tiếp bước ra.
- Oa!
Chỉ là mới vừa vặn đi đến mặt đất, Lăng Hàn liền thổ huyết, huyết dịch lại là kim sắc, còn có thể chứng kiến phù văn nhảy lên.
- Cơ hội tốt, hắn trọng thương, ngay cả tinh huyết cũng phun ra!
Cốc Hợp Nghĩa cười ha ha, hét lớn một tiếng, xuất thủ trước.
Năm người Ngưu Thương Ngọc vội vàng ra tay, bọn hắn phải tiêu diệt Lăng Hàn, bằng không thì đã đắc tội Lăng Hàn sâu như vậy, vạn nhất làm cho đối phương hòa hoãn qua, đến lúc đó thu về tính sổ, bọn hắn không kháng cự được một yêu nghiệt như vậy.
Chính như Cốc Hợp Nghĩa nói, Lăng Hàn bị thương thật sự quá nặng.
Ở trong một kích cuối cùng của Thiên kiếp, hắn vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, nhưng một là lúc trước hắn đã tiêu hao quá lớn, thứ hai một quyền kia thời gian kéo quá dài, để cho hắn không thể không thiêu đốt tinh huyết tới duy trì Bất Diệt Thiên Kinh vận chuyển.
Dù như thế, khí lực của hắn vẫn bị Thiên kiếp oanh mở, cho nên mới phải nôn ra máu, bởi vì đang vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, tinh huyết cũng có phù văn của Bất Diệt Thiên Kinh đang nhảy nhót.
Hiện tại hắn đã suy yếu đến cực hạn, chỉ sợ một Tiên Vương tầng sáu phổ thông cũng có thể oanh giết.
Mà sáu đạo công kích vô cùng cường hoành lại đánh qua, làm sao bây giờ?
Oanh, công kích tập đến.
Bành bành bành, từng đạo năng lượng nổ tung, toàn bộ hồ nước bị bốc hơi sạch sẽ, thậm chí khu vực phía dưới cũng san bằng, xuất hiện một hố to giống như biển cả.
Không ít Tiên Vương tầng sáu không kịp tránh né, bị dư ba oanh thành bọt máu, vô số người bị thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.