Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2896: Thiên Tôn công pháp (2)




- Hơn nữa, chúng ta nhất định sẽ ly khai địa phương quỷ quái này, từ nay về sau tiếu ngạo thiên hạ, để cho phiến thiên địa này rốt cuộc trói không được chúng ta!
Hắn dừng một cái:
- Ngươi nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai liền tu luyện Cửu Hóa Thiên Kinh, tranh thủ sớm ngày nắm giữ. Nếu có chỗ nào không hiểu, có thể trực tiếp tới tìm ta, cảnh giới của ngươi còn thấp, bổn tọa phải đợi tu vi của ngươi lại cao một chút mới truyền cho ngươi Cửu Hóa Thiên Kinh tầng cao hơn.
Trải qua chuyện Lăng Hàn, hắn quyết định phải hảo hảo tăng lên thực lực của “cháu trai”, nếu không hắn sẽ thương tiếc cả đời.
Hắn rời đi, hưu, thân hình lóe lên, lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Lục Ly nào có tâm tình nghỉ ngơi, hắn quá hưng phấn, lấy ngọc phù ra, dán ở trên trán, rút ra tin tức trong đó. Nhưng hắn lập tức cảm thấy lạnh cả người, không tự chủ được để tay xuống.
Hắn kinh hãi, bởi vì bên người không biết lúc nào có thêm một người!
- A…
Hắn muốn gọi A Viên, nhưng lập tức nghĩ đến A Viên ở ban ngày trong chiến đấu thụ thương, giờ phút này còn nằm ở trên giường, đây là hắn quen A Viên ở bên người bảo vệ mình, vô ý thức muốn triệu hoán đối phương.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười:
- Không ngại cho ta thứ này chứ?
Hắn vươn tay, đi lấy ngọc phù.
Lục Ly làm sao có thể địch nổi, căn bản không có bất kỳ phản ứng nào, ngọc phù liền rơi xuống trong tay Lăng Hàn.
Hai người bọn họ chênh lệch quá xa, đã không phải nghiền áp rồi, mà là Tinh Thần áp.
Lục Ly rung giọng nói:
- Ngươi là ai, chẳng lẽ ngươi không biết, ngươi đang gây đại phiền toái cho mình sao?
Lăng Hàn ah một cái:
- Hóa ra dáng vẻ này của ta ngươi nhận không ra.
Hắn bây giờ không phải hình ảnh Lý Long, mà là diện mục thật của mình.
Hắn tâm niệm vừa động, lập tức khôi phục “nguyên dạng”.
- Ngươi ngươi ngươi, là ngươi!
Lục Ly lập tức dọa đến sắc mặt trắng bệch, thật không ngờ kẻ xông vào lại có thể là Lăng Hàn.
Sao sẽ to gan lớn mật như thế, ban ngày vừa rời đi, buổi tối liền ẩn nấp trở lại.
- Nhận ra chưa?
Lăng Hàn cười, không nghĩ tới rõ ràng có một ngày chân dung của hắn không người nhận thức, hình ảnh giả lại có hung danh hiển hách.
- Ngươi không nên xằng bậy, phụ thân ta, thúc phụ ta đều là Tiên Vương tầng chín, hơn nữa thúc thúc ta còn vì một tồn tại vô cùng cường đại làm việc, ngươi dám đụng đến ta một sợi tóc, sẽ chết không có chỗ chôn.
Lục Ly đe dọa nói.
Lăng Hàn vươn tay tóm tới, tóc của Lục Ly bị hắn nhổ xuống, để cho Lục Ly không khỏi kêu thảm thiết, thanh âm lớn đến kinh người.
Kỳ thật không có đau như vậy, Lục Ly gọi như vậy chỉ là vì phát ra tín hiệu, để cho người biết rõ hắn ở đây đã xảy ra chuyện.
Lăng Hàn mỉm cười:
- Không nên ôm lấy tưởng tượng vô vị, ta đã phong tỏa không gian bốn phía, dù ngươi gọi phá yết hầu cũng không có khả năng có người nghe được.
Sắc mặt của Lục Ly lập tức như tro tàn, có lẽ Tiên Vương tầng bốn khác không có cách nào phong tỏa tín hiệu cầu cứu của hắn, nhưng Lăng Hàn nói liền nhất định có thể, người này quá yêu nghiệt rồi.
Hắn run rẩy, sợ đến muốn chết.
Kỳ thật hắn giống như Đường Viễn, là nhị thế tổ, ăn chơi thiếu gia, thời điểm mình nắm giữ chủ động, hung hăng càn quấy, chỉ khi nào ở vào hoàn cảnh xấu, hắn liền mất đi hết thảy dũng khí.
- Nói cho ta sự tình thúc thúc của ngươi một chút.
Lăng Hàn hỏi.
Hắn đối với lai lịch của Lục Cao Tiêm hết sức tò mò, còn có đại nhân vật trong miệng đối phương, có thể tiện tay lấy ra Thiên Tôn công pháp ban thưởng, rốt cuộc là có địa vị gì, cái này hẳn hết sức kinh người.
Lục Ly một chút cũng không dám giấu diếm, khai triệt triệt để để.
Huynh đệ Lục Cao Toàn, Lục Cao Tiêm đắc tội một thế lực cường đại, sau khi bị bắt, bọn hắn cũng không có bị giết, mà bị ném vào Tiên Vương mộ địa.
Đến nơi này, hai huynh đệ chung một chỗ dốc sức làm rất nhiều năm, lại vì một nữ nhân, mà từ nay về sau mỗi người đi một ngả.
Nữ nhân này chính là mẫu thân của Lục Ly.
Lăng Hàn đoán được nhiều thứ hơn, có khả năng Lục Cao Toàn phát hiện Lục Cao Tiêm cùng nữ nhân của mình yêu đương vụng trộm, vì vậy hai huynh đệ mới trở mặt.
Có phải như thế hay không trước mặc kệ, nói ngắn lại, vận khí của Lục Cao Toàn rất tốt, nhiều năm như vậy rõ ràng không có bị giết, ngược lại thành Tiên Vương tầng chín, mà Lục Cao Tiêm thì càng thêm trâu bò.
Hắn chẳng những cũng thành Tiên Vương tầng chín, còn kết bạn một đại nhân vật, làm đại biểu đi của đối phương tới Quỷ Vương Đô, được coi là khách quý, càng được Tiên Vương tầng chín khác nịnh bợ.
Vì trong tay hắn nắm giữ Cửu Hóa Thiên Kinh, cũng chỉ có thông qua hắn mới có thể đạt được bộ phận khác của Cửu Hóa Thiên Kinh.
Nơi này là ngục giam, mỗi người đều muốn rời đi, thế nhưng trừ khi trở thành Thiên Tôn, nếu không ai cũng đừng nghĩ dựa vào lực lượng của mình đi ra ngoài.
Lăng Hàn hỏi đại nhân vật kia là ai, nhưng Lục Ly đối với cái này không hề khái niệm, bởi vì Lục Cao Tiêm thủ khẩu như bình.
- Như vậy cũng không biết, lưu ngươi làm gì?
Lăng Hàn nói.
- Không nên giết ta, ngươi muốn cái gì ta đều nguyện ý cho ngươi.
Lục Ly cầu xin tha thứ.
- Không cần phiền toái như vậy.
Lăng Hàn oanh ra một quyền, bành, đại não của Lục Ly lập tức bị oanh thành bã vụn.
Hắn lập tức quay người rời đi, một khi sự tình Lục Ly bị giết lộ ra ánh sáng, nhất định sẽ khiến cho sóng to gió lớn.
Tùy tiện tìm một chỗ bí ẩn, Lăng Hàn khôi phục, tiến vào Không Gian Tiên Khí, sau đó cùng nữ hoàng, Nhu yêu nữ cộng đồng nghiên cứu Cửu Hóa Thiên Kinh, như Lưu Vũ Đồng các nàng tu vi quá thấp, căn bản không có khả năng tìm hiểu thấu Thiên Tôn chi pháp.
Lúc trước Lăng Hàn có thể tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh, đó là bởi vì có Hắc Tháp trợ giúp, nếu không là quyết không có khả năng.
Dán ngọc phù ở trên trán, lập tức có vô số ký hiệu bốc lên ở trong thức hải, huyền ảo lại phức tạp, không có cách nào nắm giữ bí mật trong đó.
Đây chính là Thiên Tôn bí pháp, há có thể đơn giản nắm giữ?
Nhưng Lăng Hàn tu tập qua Bất Diệt Thiên Kinh, lập tức bay lên một cỗ cảm giác, tuy cái này không dễ nắm giữ, nhưng cũng không có khó đến tình trạng lên trời.
Cửu Hóa Thiên Tôn phân bộ công pháp này thành chín phần, tuyệt không phải cố ý làm khó dễ người, mà là tràn đầy đại trí tuệ.
Bởi vì chỉ có như vậy mới có thể để Tiên Vương nắm giữ, bằng không mà nói, coi như là Đế Giả tầng chín cũng phải tiêu tốn vô số thời gian mới có khả năng lĩnh ngộ một hai huyền diệu trong đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.