Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2848: Kịch biến (1)




Một quái vật khổng lồ màu trắng xuất hiện, cao bảy tám trượng, cả người mọc đầy lông tơ trắng như tuyết, lại là một con gấu lớn.
Trên người gấu lớn này không có bất luận tiên quang quấn quanh gì, nhưng tản mát ra khí tức lại cực kỳ khủng bố, có thể sánh ngang Tiên Vương cao cấp.
- Hừ!
Hà Nhuận Hải lập tức ra tay, hắn lấy ra một cây đao, một đao xẹt qua, xoạt, đao khí xông thẳng bầu trời.
Đùng, con gấu lớn kia nhất thời bị chém thành hai đoạn.
Không có trời giáng mưa máu, không có thiên địa đau buồn, điều này hiển nhiên nó không phải một vị Tiên Vương chân chính.
Không phải Tiên Vương, nhưng nắm giữ khí tức của Tiên Vương, cái này cực kỳ quỷ dị.
- Đây không phải thân thể sinh mệnh chân chính, thật giống như con rối.
Tiêu Anh Hùng trầm ngâm nói.
Tất cả mọi người gật đầu, đây là giải thích hợp lý nhất.
Bọn họ cảm thấy may mắn chuyến này có Tiên Vương tầng chín, bằng không ở vào tình thế như vậy còn muốn ác chiến Tiên Vương cấp cao, áp lực này quá to lớn.
Dọc theo đường đi còn có càng nhiều bạch hùng xuất hiện, nhưng bị tam đại Tiên Vương tầng chín luân phiên giết chết, để bọn họ hữu kinh vô hiểm đi tới phần cuối khu vực thứ sáu. Thời điểm bọn họ dồn dập lau máu lên bia đá, lại phát hiện tay bị đông cứng đến sắp không có tri giác.
Cũng còn tốt, bia đá lập tức kích hoạt, nhất thời, hàn khí tiêu tán, khu vực này cũng bị giải quyết.
Hỏa Phù Dung thu hồi nguyên hỏa, mà Hà Nhuận Hải căn bản không hỏi, trực tiếp ném ra một tên Tiên Vương, lấy lực lượng quy tắc quấn vào trên bia đá.
Bọn họ lại đi khu vực thứ bảy, đây là một mảnh kiếm hải, không chỉ trên đất cắm đầy kiếm, giữa bầu trời cũng có ánh kiếm vùng vẫy, cực kỳ ác liệt, nhìn để tất cả mọi người nhíu mày.
Kiếm uy này cực kỳ đáng sợ, tuyệt đối không thể coi thường.
Tam đại Tiên Vương tầng chín mở đường, bọn họ vẫn thông qua khu vực này, kích hoạt khối bia đá thứ bảy.
Sau đó là khu vực thứ tám, nơi này là một mảnh bùn đất màu đen, tanh tưởi, tràn ngập kịch độc, thời điểm mọi người đi tới, lập tức phát hiện quy tắc hộ thể của mình đang cấp tốc tiêu nhạt.
Hiệu quả ăn mòn thật mạnh.
Bất quá lần này Hà Nhuận Hải đúng là có chuẩn bị, dán cho mọi người một lá cây, đây là trên Thiên Địa bản nguyên chi mộc hái xuống, có hiệu quả giải độc mạnh mẽ.
Khu vực thứ tám giải quyết, kế tiếp chính là khu vực thứ chín, chỉ cần kích hoạt bia đá nơi này, vậy liền có thể mở bảo tàng của Hà Phong Tiên Vương.
Mà đến lúc này, người có dụng tâm khác cũng bắt đầu rục rịch.
Khu vực thứ chín, nơi này không gian hỗn loạn, một cước bước ra có khả năng chạy đến mười mấy dặm, lại đạp một bước, cũng có thể trở lại phía sau.
Nếu như thực lực của bọn họ đủ mạnh, có thể phá trận, khi lực lượng to lớn đến trình độ nào đó, vậy căn bản không cần đi lưu ý quy tắc, thật giống như cường giả có thể tùy ý mà làm vậy.
Nhưng hiện tại bọn họ không bằng Hà Phong Tiên Vương lúc trước, vậy cũng chỉ có dựa theo quy tắc của Hà Phong định ra năm đó đến làm việc.
Bọn họ không ngừng thử nghiệm, lại thêm năng lực phân tích của Ngõa Lý, tiêu tốn hơn một tháng thời gian, bọn họ rốt cục đi tới phần cuối của khu vực thứ chín.
Bia đá, đã gần trong gang tấc.
- Bắt đầu đi!
Hà Nhuận Hải nói, ngữ khí có chút hưng phấn.
Sau khi kích hoạt mắt trận này, liền có thể mở ra cửa lớn tiến vào kho báu, có tất cả mà hắn tha thiết ước mơ.
Nhưng vẻ mặt của mọi người nghiêm nghị, đến lúc này, nếu như ai có ý đồ xấu, cũng gần như lộ ra bộ mặt thật rồi.
Nhưng đến một bước này, tự nhiên không thể có đạo lý lùi bước, bọn họ dồn dập cắt vỡ ngón tay, lau máu tươi của mình.
Oanh, cột sáng thứ chín phóng lên trời.
Chín cột sáng dung hợp, hóa thành một cột sáng tráng kiện hơn nữa, phá tan bầu trời.
Ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy tầng mây giữa bầu trời quay chung quanh cột sáng xoay tròn, cực kỳ âm trầm, thật giống như có quái vật đáng sợ gì đó muốn từ bên trong chạy ra.
Leng keng leng keng, có âm thanh dây xích vang động, thật giống như cơ quan gì bị phát động.
- Ồ!
Bọn họ nhìn xem trái phải, chỉ thấy từng sợi xích sắt tung múa ở trên bầu trời, đan dệt thành một cây đại thụ.
Xèo, một sợi xích sắt kéo về phía bọn họ, như linh xà.
Hà Nhuận Hải tựa hồ sớm có dự liệu, giương cao tay vung một cái, một tên Tiên Vương liền bị hắn ném ra ngoài, bị xích sắt đâm thủng thân thể, cuốn lấy thật chặt.
- A...
Dưới đau nhức, tên Tiên Vương kia tỉnh lại, hắn rống to, trong miệng phun ra máu tươi, thân thể cấp tốc khô quắt, thật giống như lập tức mất đi hết thảy máu huyết.
Đám người Lăng Hàn đều kinh hãi, rồi lại có một loại cảm giác nằm trong dự liệu.
Bọn họ luôn cảm thấy Hà Nhuận Hải tất có âm mưu, một vị Tiên Vương tầng chín, làm sao có khả năng dễ nói chuyện như vậy?
Hiện tại đến bước mấu chốt, hắn lộ ra bộ dạng hung ác rồi.
Cheng, xích sắt mang theo tên Tiên Vương kia dựng lên, cùng lúc đó, còn có tám xích sắt khác mang theo một bộ thân thể từ phương hướng khác nhau thăng lên, Lưu Hào, Lạc Dương Thu, Hứa Hoàn, Cát Chí Hàng thình lình đều ở trong đó.
Cái này đều là người ở lại bảo vệ bia đá trong tám khu vực trước!
- Hà Nhuận Hải, đây là ý gì?
Ngự Hư Tiên Vương uy nghiêm đáng sợ hỏi, tuy hắn cùng đám người Tiêu Anh Hùng đạt thành một loại ước định nào đó, nhưng sẽ không quan tâm sự sống chết của những người này, chỉ là hiện tại dính đến bản thân hắn, đương nhiên phải làm khó dễ.
Hà Nhuận Hải đứng chắp tay, có vẻ không để ý chút nào:
- Không có ai hi sinh, làm sao có khả năng có thu hoạch, đạo lý dễ hiểu như vậy, chư vị không thể nào không biết chứ?
- Người của Vũ Viện đệ nhất thiên hạ ngươi cũng dám động, thực sự là gan to bằng trời!
Cốc Hợp Nghĩa thay đổi vẻ ôn hòa, nhìn Hà Nhuận Hải trách mắng.
Hà Nhuận Hải cười nhạt:
- Không có những người này hi sinh, Hóa Nguyên Quy Nhất Quả liền không thể thành thục, chư vị, đến cùng là người nào càng trọng yếu hơn, các ngươi có thể cân nhắc a?
Hắn dừng một chút:
- Người không muốn vô thượng đạo quả này, có thể lập tức rời đi, bản tọa tuyệt sẽ không xuất thủ ngăn cản, có điều, chờ thời điểm các ngươi đăng báo cao tầng Vũ Viện, bản tọa đã sớm thay đổi thân phận, biến mất trong biển người mênh mông.
- Hay là, cùng bản tọa chung một chỗ lấy Tiên quả?
Đại Hắc Cẩu cười ha ha:
- Tranh ăn với hổ, chỉ có tự thực ác quả! Hà Nhuận Hải, ngươi vẫn là ngoan ngoãn tự trói đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.