Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2829: Lại có thêm tiến bộ




Người thứ nhất này cũng thật gan lớn.
Lăng Hàn chuẩn bị vài ngày mới bắt đầu luyện đan, rất nhanh thì luyện thành đan dược, hơn nữa phẩm chất còn cực kỳ cao.
Người kia vui mừng rời đi, tin tức truyền ra, ngày thứ hai thì có ba người phân biệt lại đây, mời Lăng Hàn hỗ trợ luyện đan.
Lăng Hàn bắt đầu bận bịu.
Tiên Vương đều cực kỳ giàu có, đắc đạo càng lâu, xuất thân đương nhiên càng kinh người, để hầu bao của Lăng Hàn bắt đầu phồng lên.
Hắn nắm giữ Thời Gian Tiên Thể, luyện chế một lò Tiên dược chỉ cần mấy canh giờ hiện thực, tốc độ kiếm tiền đương nhiên kinh người.
Tiếng tăm của Lăng Hàn càng lúc càng lớn, người nhờ hắn luyện đan cũng càng ngày càng nhiều, tỉ lệ thành đan thật kinh người, hơn nữa theo hắn luyện chế số lượng đan dược tăng nhanh, phẩm chất thành đan cũng vững bước tăng lên.
Tất cả mọi người đều biết, trong Vũ Viện ra một vị Đan Vương tài ba.
Ba năm sau, Nhu yêu nữ xuất quan, nàng thành công đột phá đến tầng ba.
Biết được Lăng Hàn đến, nàng tự nhiên đại hỉ, mà Tiểu Khủng cũng rốt cục nhìn thấy Lăng Hàn, lập tức vọt tới, oành một hồi, suýt chút nữa va bay Lăng Hàn.
Bây giờ lực lượng của tiểu gia hỏa thật đáng sợ, tu vi tầng năm, nhưng lực lượng bay thẳng tầng sáu đỉnh cao, tự nhiên đụng đến Lăng Hàn nhe răng.
Lăng Hàn cười ha ha, ôm Tiểu Khủng lên.
- Tên tiểu tử này càng ngày càng lớn, ăn hẳn rất ngon miệng a.
Đại Hắc Cẩu xuất hiện, nhìn Tiểu Khủng chảy nước miếng.
Như thế nào cùng Hổ Nữu một đạo đức?
- Ngươi được bao nhiêu Tiên Kim?
Lăng Hàn hỏi.
- Phi, ngươi cho rằng Tiên Kim là rau cải trắng sao, muốn thì có?
Đại Hắc Cẩu lập tức kêu lên.
- Cẩu gia trở về hóng mát một chút, không được sao?
Lăng Hàn đầy mặt hoài nghi:
- Có phải ngươi xông họa gì, cố ý chạy về tránh nạn không?
Đại Hắc Cẩu lập tức đánh cái ha ha, con ngươi chuyển liên tục.
Cái con chó chết này quả nhiên không phải loại an phận, khắp nơi gây rắc rối, may nhờ nó là Tiên Vương tầng chín, bằng không đã bị đánh chết rất nhiều lần.
Nó lung tung nói vài câu liền thôi, nhưng lần này có khả năng gây họa không nhỏ.
Lăng Hàn không để ý đến, hắn lấy ra Xích Hồng Minh Hỏa Đan, phân cho Nữ Hoàng, Nhu yêu nữ, sau ba năm, hắn cũng mới luyện ra được ba viên.
Phải biết, một viên Xích Hồng Minh Hỏa Đan liền có thể làm cho Tiên Vương dưới tầng năm đánh vỡ đầu đi cướp, ba năm liền luyện ra ba viên, cái này cực kỳ kinh người.
Bọn họ uống thuốc, sau đó bắt đầu luyện hóa.
Đại đan cấp bậc Tiên Vương, luyện hóa cực kỳ chậm.
Ròng rã một năm sau, Lăng Hàn mới luyện hóa xong xuôi, mà cái này vẫn là hắn vận dụng thời gian lưu gia tốc, bằng không làm sao cũng phải một ngàn năm.
Tiến bộ hết sức rõ ràng, hắn nguyên bản là tầng ba sơ kỳ, hiện tại lập tức đạt đến hậu kỳ.
Mười tỉ năm khổ tu chỉ như thế?
Trên thực tế, đan dược tăng lên cũng sẽ không tính toán trên thời gian lưu gia tốc, lấy Lăng Hàn ngàn lần thời gian lưu gia tốc đến tính, một viên Xích Hồng Minh Hỏa Đan cũng chỉ tiết kiệm hắn ngàn vạn năm khổ tu.
Vì lẽ đó, tiến bộ như vậy cũng hợp tình hợp lý.
- Trong thời gian ngắn là không thể lại dùng Xích Hồng Minh Hỏa Đan.
Lăng Hàn thân là Đan Sư, đối với hiệu quả của đan dược mẫn cảm nhất, trong cơ thể có độc tố do đan dược lưu lại, không chờ những độc tố này tan hết, lần thứ hai dùng Xích Hồng Minh Hỏa Đan, sẽ có vấn đề lớn.
Hắn tỉ mỉ kiểm tra, kỳ thực những độc tố này là quy tắc, nhưng cấp độ rất cao, lấy năng lực của hắn còn không cách nào một hơi phá tan, nhất định phải dựa vào công phu mài từ từ, bởi vậy tốn thời gian cực kỳ dài.
Lăng Hàn xuất quan, Nữ Hoàng cũng rất nhanh đi ra, nàng cũng là Thái Trụ Vô Cực Thể, thời gian lưu gia tốc tương đương Lăng Hàn, nhưng Nhu yêu nữ không được.
Không lâu sau đó, Kỷ Vô Danh lại đây bái phỏng, hắn thuần nhất liền nói ra thân phận thực sự của Lăng Hàn.
Lăng Hàn không khỏi phiền muộn, hắn vốn có tự tin có thể giấu diếm được tất cả mọi người.
- Ha ha, thiên phú võ đạo yêu nghiệt như thế, hơn nữa còn là đan đạo đại sư, người như vậy cũng không nhiều.
Kỷ Vô Danh nói.
- Hơn nữa, ta không tin ngươi sẽ dễ dàng chết như vậy, vì lẽ đó suy đoán một chút liền đoán được.
Cũng còn tốt, Thiên Sinh chỉ đánh với hắn một trận mà thôi, không biết hắn, bằng không cũng có thể đoán được hắn không chỉ không chết, hơn nữa đã đi tới Vũ Viện.
Không chỉ Kỷ Vô Danh, còn có đám người Dị, Nghiêm Tiên Lộ cũng trước sau lại đây, bọn họ đều có suy đoán như vậy, Lăng Hàn tuyệt đối không thể chết ở Tiên Vực vị diện, chỉ là không biết hắn lúc nào sẽ tới đây.
Còn có chín đạo thiên địa bản nguyên hóa thân, bọn họ cùng đám người Nữ Hoàng chung một chỗ đến, thiên địa bản nguyên đương nhiên tư chất thượng thừa, tốc độ tu luyện kinh người, hiện nay chín người đều là Tiên Vương tầng năm.
Chỉ là thành cũng bản nguyên, bại cũng bản nguyên, bọn họ muốn đột phá Thiên Tôn hầu như là chuyện không thể nào, bị ràng buộc ở trên tầng thứ quy tắc này.
Cuộc sống yên tĩnh rất nhanh bị đánh phá, bởi vì Tiêu Anh Hùng lại tới nữa rồi.
- Vào Cửu Tuyệt Trận tái chiến.
Hắn khởi xướng khiêu chiến.
Lăng Hàn kinh ngạc, tại sao thứ này nhanh như vậy lại tới nữa, là ăn thiên tài địa bảo gì, sức chiến đấu lập tức bay vọt, bằng không tại sao có thể có lòng tin như vậy?
- Được.
Hắn gật đầu, đánh nhau cùng cấp, hắn không sợ bất luận người nào.
- Sau ba ngày.
Tiêu Anh Hùng nói.
Lần này khiêu chiến rất nhanh đã kinh động Vũ Viện, dù sao cũng là sức chiến đấu của thiên kiêu bảng, không chỉ học viên khóa này cảm thấy hứng thú, ngay cả khóa trước, khóa trước đó cũng có không ít người quyết định đi quan chiến.
Ba ngày trôi qua rất nhanh, Lăng Hàn đi tới Cửu Tuyệt Trận, đi tới địa phương, hắn không khỏi nhe răng, người cũng quá nhiều đi, đông nghịt một mảnh, hơn nữa không chỉ người, còn có bán Nhân, đầu dê, đầu lừa,… chủng tộc gì cũng có.
Bây giờ Viêm Sương Vị Diện, hội tụ hết thảy chủng tộc thiên tài của Nguyên Thế Giới, là một món thập cẩm.
Tiêu Anh Hùng đang đợi, ngồi xếp bằng ở trên đất, trên đùi bày đặt một thanh kiếm, nhưng không có ra khỏi vỏ, như Tiềm Long tại uyên, vừa ra khỏi vỏ liền có thể kinh động thiên hạ.
Vượt ải là không thể vận dụng Bảo khí, nhưng hắn chỉ mượn Cửu Tuyệt Trận cùng Lăng Hàn “công bằng” chiến một trận.
- Ngươi đến rồi!
Tiêu Anh Hùng trầm giọng nói.
Lăng Hàn mỉm cười:
- Đây chính là dựa vào của ngươi sao?
Hắn chỉ vào kiếm của đối phương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.