Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2766: Giết tới trên cửa (Thượng)




Oành!
Hai Tiên Vương đấu đối diện, về mặt chiến lực quả nhiên Hỏa Phù Dung rơi vào hạ phong, nhưng ở dưới trợ giúp của Tiên Binh, nàng hoàn toàn có thể đối kháng, trên cổ kính kia không ngừng di động chữ viết xa xưa, có tiếng tụng kinh thần bí truyền ra, thật giống như truyền thụ bí mật của thiên địa cổ lão nhất.
Cổ kính phát sáng, lực phá hoại vô cùng, ngay cả U Sương Tiên Vương cũng không dám mặc cho oanh trúng, nhất định phải toàn lực chống đỡ, bằng không hắn sẽ tai ương.
U Sương Tiên Vương hoàn toàn không có cách nào áp chế đối thủ này, bị Hỏa Phù Dung công phá phòng tuyến, hai người đại chiến ở trong lầu cao, oanh, oanh, oanh, mỗi một đạo dư âm chấn động, đều đủ để Tiên Vương tầng hai thấy cũng sẽ xanh mặt.
Bọn người Lăng Hàn không nhanh không chậm tiến vào, bọn họ hai ba lần liền đuổi những người khác ra ngoài, sau đó tìm tới hạt nhân khống chế, do Lăng Hàn lạc ấn xuống một đạo thần niệm, như vậy liền có thể liên kết hết thảy nơi đóng quân thành nhất mạch, đổi thành người khác tới hoàn thành bước đi này, thì tương đương với là một thế lực khác.
Cái này rất buồn cười, rõ ràng chiến đấu còn chưa kết thúc, nhưng chủ nhân của nơi này đã đổi.
U Sương Tiên Vương vừa giận vừa sợ, hắn ngửa mặt lên trời thét dài, lại đột nhiên xoay người, tông cửa xông ra.
Không đánh?
Đương nhiên không đánh, nơi đóng quân đã bị người ta chiếm, mà sức chiến đấu của Hỏa Phù Dung cường đại như vậy, hắn căn bản không có tự tin áp chế, hơn nữa, đối phương còn có nhiều người như vậy, vạn nhất lại có thêm một hai mãnh nhân như thế thì sao?
Hắn quyết định lui, tìm được giúp đỡ lại đánh.
Lăng Hàn cũng không có truy kích, hòa thượng chạy được miếu chạy không được, ngược lại U Sương Tiên Vương sẽ không bỏ qua nơi đóng quân cuối cùng, đến thời điểm đi chỗ đó tìm người là được.
Mọi người ở đây nghỉ ngơi, giải trừ ánh sáng tím uy hiếp, bọn họ liền muốn tiếp tục tiến lên, nhất cổ tác khí giải quyết U Sương Tiên Vương.
Hai ngày sau, bọn họ rút lấy một lần ánh sáng cùng mùi thơm đặc biệt, không chỉ tu vi tiến bộ một đoạn dài, cũng làm cho bọn họ hoàn toàn loại bỏ ánh sáng tím mang đến ảnh hướng trái chiều.
Bọn họ lại xuất phát.
Đoàn người Lăng Hàn hạ liền hai thành, lần này U Sương Tiên Vương chỉ còn dư lại một toà thành cô đơn, nhưng cũng là một toà có giá trị nhất.
Ở trong bảo tháp cuối cùng này, khuôn mặt của U Sương Tiên Vương âm trầm đến có thể nhỏ nước.
Từ khi hắn đắc đạo, chưa từng rơi vào hoàn cảnh lúng túng như vậy?
Tiên Vương tầng ba a, lại bị người cưỡng đoạt đến cục diện quẫn bách như vậy.
Cũng còn tốt, trước đó hắn bí mật điều động, dự tính ban đầu chỉ là không muốn để người ta biết hắn rời đi, miễn cho nơi đóng quân bị người cướp đoạt, hiện tại có thể che giấu xấu hổ của hắn... tự mình ra tay rồi, nhưng không cách nào trấn áp mấy Tiên Vương tầng một, chẳng phải là muốn người ta cười chết sao?
Nhưng hắn nghĩ đến sức chiến đấu của Hỏa Phù Dung, không khỏi hơi nhướng mày.
Tiên Vương có Tiên Khí, sức chiến đấu thực là hoàn toàn khác nhau, cái này cũng là nguyên nhân tại sao vô số Tiên Vương trăm phương ngàn kế cũng muốn chiếm được một Tiên Khí.
Tái chiến Hỏa Phù Dung, hắn không cho là mình có thể áp chế đối phương.
Cũng còn tốt chính là, mấy ngày trước mười hai đường thế lực đã đạt thành nhận thức chung, kết thành đồng minh, liên thủ nhằm vào bất luận kẻ địch nào có ý đồ cướp đoạt mười hai tháp cuối cùng, một phương gặp nạn, bát phương giúp đỡ.
Nói cách khác, nếu như đám người Hỏa Phù Dung kéo tới, hắn có thể mời người hỗ trợ, chỉ là mấy Tiên Vương tầng một giết tới, hắn liền mời người ra tay, đây cũng quá kém đi.
Không được!
Hắn lắc đầu một cái, nhưng đột nhiên ánh mắt sáng ngời.
Không bằng, mời các thế lực tới, có thể mượn danh nghĩa cùng nhau nghị sự, như vậy khi đám người Hỏa Phù Dung kéo tới, tin tưởng có Tiên Vương sẽ chủ động nhảy ra đón đánh, đến thời điểm đó hắn có thể kéo những Tiên Vương này lên chiến xa của mình.
Cực kỳ tuyệt vời.
Hắn lập tức phát ra tin tức, mời các thủ lĩnh tới.
Mọi người đều rất nể tình, rất nhanh, mười chín tên Tiên Vương tầng ba trước sau đi đến.
Tại sao là mười chín tên?
Bởi vì có chút Tiên Vương tầng ba không có đạt đến trạng thái đỉnh cao, vì lẽ đó ở mới đầu chính là hai hai liên thủ, cùng một chỗ giết tới.
U Sương Tiên Vương lão gian cự hoạt, không có biểu lộ ý tứ mảy may, nói cười như thường, cùng nhiều Đại Tiên Vương bàn luận trên trời dưới biển, nhưng trong nội tâm hy vọng bọn người Lăng Hàn đến nhanh một chút, bởi vì hắn không thể vẫn kéo mười chín tên Tiên Vương ở đây, phải biết, trên Tiên lộ không chỉ có hai mươi Tiên Vương tầng ba.
Cái này cũng là đạo lý tại sao bọn họ phải kết minh, nếu không thì, Tiên Vương tầng hai, tầng một nhiều hơn nữa thì đã làm sao, bọn họ cần sợ sao?
Hắn cũng không có chờ quá lâu, đám người Lăng Hàn rất nhanh đến rồi.
- Báo, báo chủ thượng!
Một tên Thăng Nguyên Cảnh chạy vào, một bộ dáng dấp hoảng loạn.
U Sương Tiên Vương tự nhiên đoán được, nhưng trên mặt không lộ ra vẻ gì, trái lại lớn tiếng trách mắng:
- Làm gì kinh hãi như vậy?
- Báo chủ thượng, có người giết tới, nói muốn chủ thượng, chủ thượng...
Thăng Nguyên Cảnh kia há mồm muốn nói, rồi lại không dám nói.
- Nói cái gì!
U Sương Tiên Vương nhíu mày lại.
- Nói muốn chủ thượng rửa sạch cái cổ đi ra ngoài nhận chết.
Thăng Nguyên Cảnh kia đánh bạo nói.
- Há, là ai lớn mật như thế, dám muốn mạng của U Sương đạo huynh chúng ta?
Một tên Tiên Vương tầng ba cười nói, thân thể của hắn rất thấp, nhưng mập đến kinh người, chính là một quả cầu, vành tai vô cùng lớn, sắp đụng tới trên đầu vai rồi.
U Sương Tiên Vương cười gằn nói:
- Hẳn chỉ là mấy cái vai hề thôi.
- U Sương đạo huynh, cũng không thể nói như vậy, nếu người ta dám đến khiêu khích, tin tưởng cũng có chút cân lượng, không bằng chúng ta đi xem một chút đi.
Lại một tên Tiên Vương tầng ba nói, hắn cùng vị trước kia hoàn toàn ngược lại, hắn vừa cao vừa gầy, thật giống như một cây gậy trúc.
- Phải, đi xem một chút đi.
Nhiều Tiên Vương đều nói.
- Chúng ta cùng đi ra ngoài, hi vọng những người kia không nên bị hù chết mới tốt.
Bọn họ đều cười vui vẻ, ở trên Tiên lộ, đám người bọn họ tổ hợp hẳn là vô địch, tự nhiên không sợ ai.
Bọn họ rất nhanh đi tới dưới bảo tháp, chỉ thấy thủ vệ phụ trách phòng ngự đã ngã trái ngã phải, một đám người trẻ tuổi anh tư bộc phát ngang nhiên mà đứng, toả ra tư thế bất phàm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.