Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2702: Trảm Tiên Vương




Hắn đưa tay ra, tóm tới trái cây.
Bắn ra!
Tiên Thụ khẽ đung đưa, Lôi Điện nhất thời như mạng nhện nằm dày đặc, sau đó hóa thành một tia chớp đánh ra.
Lăng Hàn vội vã vung quyền đón đánh, bắn ra, một luồng điện lưu lập tức lưu chuyển ở trên người hắn, để cả người hắn run cầm cập, suýt chút nữa xương tan vỡ.
Lực công kích thật mạnh!
Lăng Hàn hơi có chút kinh ngạc, Tiên Thụ có rất ít thuộc tính công kích, đều là chạy trốn nhanh, nhưng cây Tiên Thụ này ngược lại, không chạy, vô cùng hung hãn.
Sợ ngươi?
Lăng Hàn lại đưa tay, thể thuật phát uy đến mức tận cùng, khí thế vô tận lưu chuyển.
Tiên Thụ run lên, đùng, viên Tiên quả kia lại rớt xuống.
Cái này!
Lăng Hàn không nói gì, Tiên Thụ này vốn là con cọp giấy, hắn chỉ hơi lộ phong mang liền kinh sợ, đầy đủ nói rõ nó chính là tiện nhân, ah không, tiện thụ.
Có điều là, nếu Tiên quả cũng cống hiến ra, Lăng Hàn sẽ không vì bản thân khó chịu mà làm bậy, cất đi Tiên quả, không có đi làm khó dễ cây Tiên Thụ kia nữa.
Cái này dính đến tay hắn, chỉ có thể bị hắn ăn, hoặc luyện chế thành đan.
Tiên chủng thiên nhiên hoàn chỉnh đi luyện đan?
Quá lãng phí, hơn nữa cây Tiên Thụ này chỉ kết một Tiên quả, lại càng thêm tiếp cận trung tâm Tiên lộ, hiển nhiên Tiên quả này càng thêm quý giá.
Lăng Hàn không do dự, trực tiếp dùng.
- Ăn được không?
Hổ Nữu chạy lại, nước miếng muốn chảy ra.
Nàng không phải đố kị Lăng Hàn đạt được một viên Tiên chủng càng tốt hơn, mà chỉ đáng tiếc nàng không có thưởng thức đến mỹ vị như vậy.
- Không ra sao.
Lăng Hàn nhe răng, chỉ thấy từng đạo từng đạo chớp giật đang tàn phá ở trong miệng hắn, còn xì xì xì vang vọng.
Hổ Nữu nhất thời vui vẻ, ha ha ha cười to.
Nàng là tham ăn, nhưng phía trên một trái cây còn chen lẫn Lôi Điện, cái này ngẫm lại tư vị cũng không thể tốt chỗ nào a.
Mà người xung quanh thì toàn bộ dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Lăng Hàn, tên này chẳng những nhận được Tiên chủng hoàn chỉnh, thậm chí còn có bốn Tiên Binh không trọn vẹn!
Đừng xem những Tiên Binh này đều phế, nhưng nấu lại luyện lại một hồi, thứ nào cũng có thể một lần nữa toả ra thần uy.
Tuy Tiên quả đã bị lấy đi, nhưng vẫn còn có chút người lưu lại.
Bởi vì Tiên Thụ vẫn còn, từng tia từng tia vụ khí lưu chuyển, trong đó cũng ẩn chứa mảnh vỡ Tiên chủng, tương tự có lợi ích to lớn.
Lăng Hàn thì không có hứng thú dừng lại lâu, hắn cùng ba nữ rời đi cung điện, đi tới dưới ngọn núi, tiếp tục cưỡi xe ngựa mà đi.
Hắn nói thần thức của Nữ Tiên Vương nhắn lại cho ba nữ biết, để các nàng đều hết sức kinh ngạc.
Sự tình thế gian cũng thật vừa vặn!
Một bên Lăng Hàn để Tiên Ma Kiếm dung hợp Tiên Binh, lấy tăng lên cấp độ bản thân, một bên khác nhìn trong thức hải.
Hiện tại hắn có hai lạc ấn Tiên chủng, cũng có thể hình thành Tiên chủng.
Lăng Hàn không chút do dự nào, trước tiên đi ôn dưỡng lạc ấn thứ nhất, để nó thực sự trở thành Tiên chủng, bởi vì đây là hắn muốn lấy đi làm thuốc.
Mà trong quá trình này, hắn có thể quan sát hết thảy bí mật của lạc ấn này, bắt giữ tinh hoa trong đó, đến cuối cùng, hắn tụ tập vô số tinh hoa của lạc ấn Tiên chủng, luyện ra một viên Tiên chủng chân chính hoàn mỹ.
Tiên chủng, cũng không phải thực thể, mà là hạt giống đại đạo, cảm ngộ đối với Đạo.
Các nàng Nữ Hoàng cũng như thế, hiện tại trước tiên ôn dưỡng lạc ấn Tiên chủng trong thức hải, có càng tốt hơn liền đổi, không có càng tốt hơn, vậy vạn năm kỳ hạn đến, các nàng liền lấy lạc ấn Tiên chủng này hoàn thành đột phá, dù sao cũng là Tiên chủng hoàn chỉnh, dựa vào cái này đột phá, sức chiến đấu chắc chắn sẽ không yếu.
Xe ngựa loạng choà loạng choạng, bọn họ xuất phát về phía thành thị kế tiếp.
Chỉ là mười mấy ngày mà thôi, Tiên Ma Kiếm liền triệt để hấp thu luyện hóa bốn tàn binh, mặt ngoài không có một chút xíu biến hóa, nhưng Lăng Hàn nắm trong tay lại có loại cảm giác rõ ràng, Tiên Ma Kiếm lại mạnh mẽ mấy phần.
Chủ yếu là từ Tiên Vương đến Thiên Tôn quá to lớn, khả năng phải mấy trăm hơn một nghìn khối Tiên Kim mới có thể làm cho Tiên Ma Kiếm hoàn thành biến hóa về chất, nhưng chỉ cần dung hợp nhiều một khối Tiên Kim, nó khẳng định là có tăng lên.
Nhưng ở ôn dưỡng lạc ấn Tiên chủng, bốn người không có đạt được đột phá quá to lớn, cho dù bọn họ đều dùng tới thời gian lưu gia tốc với mình, nhưng ít nhất cũng phải mười năm hiện thực mới có thể làm cho lạc ấn Tiên chủng của bọn họ đầy đặn, hóa thành hạt giống.
Đi tới đi tới, xe ngựa đột nhiên ngừng lại.
- Bái kiến đại nhân!
Chỉ nghe phu xe ngựa ở bên ngoài run giọng nói.
Lăng Hàn mở cửa xe, liền gặp phu xe hầu như là phục sát đất, bò ở trên mặt đất, mà trước mặt, bảy tên nam tử đứng chắp tay, trên người mỗi người đều quấn quanh màu sắc đặc biệt, một người trong đó chính là Thương Bắc Tiên Vương!
Hắn biến mất lâu như vậy, hóa ra là đi tìm giúp đỡ.
Đừng xem Lăng Hàn chỉ có Thăng Nguyên Cảnh, nhưng sức chiến đấu bản thân chính là cấp bậc Tiên Vương, lại thêm Tiên Ma Kiếm giúp đỡ, hai ba Tiên Vương tầng một thật đúng là không làm gì được hắn, vì lẽ đó Thương Bắc Tiên Vương không thể làm gì khác hơn là chạy một ít đường, mời tới càng nhiều giúp đỡ.
Tại sao tất cả đều là Tiên Vương tầng một? Tiên Vương tầng hai ra tay, không phải dễ dàng liền có thể trấn áp Lăng Hàn sao?
Rất đơn giản, nếu như mời Tiên Vương tầng hai, vậy Thương Bắc Tiên Vương liền mất đi quyền lên tiếng, mà hắn hi vọng đạt được nhất chính là thần hồn của Lăng Hàn, lấy ra bí mật mạnh mẽ khó mà tin nổi của đối phương.
Ánh mắt Lăng Hàn đảo qua, lộ ra vẻ xem thường:
- Đường đường Tiên Vương còn muốn dựa số nhiều thắng, ha ha, các ngươi cũng thực sự là quang vinh a!
Lời vừa nói ra, bảy đại Tiên Vương đều lộ ra vẻ tức giận, một Thăng Nguyên Cảnh nho nhỏ lại dám chỉ vào mũi của bọn họ mắng? Thực sự là ác đảm bao thiên!
- Thật là một gia hỏa không hiểu quy tắc!
Một Tiên Vương lạnh lùng nói.
Lăng Hàn nhìn về phía hắn, tên Tiên Vương này bận trường bào màu tím, dáng dấp nam tử trung niên, thân hình thon dài, có tư thế hùng kỳ bá đạo. Hắn cười nhạt:
- Lão gia hoả, có thể nói tiếng người hay không?
Tử Bào Tiên Vương không khỏi trợn hai mắt lên:
- Thằng nhãi ranh, ngươi nói cái gì?
- Lão gia hoả, ngươi không chỉ không biết nói chuyện, ngay cả lỗ tai cũng có vấn đề?
Lăng Hàn cười nhạo, đối phương nói rõ là muốn tới đánh lén hắn, vậy còn cần khách khí sao?
- Không cần chấp nhặt với hắn, bắt là được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.