Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2689: Xông




Hắn là siêu cấp Đế Tinh, không nói thể thuật, không nhìn quy tắc, sinh mệnh lũy thừa của hắn liền cao tới 4600 điểm!
Lăng Hàn một hơi đi về phía trước năm trăm trượng, ung dung như giẫm trên đất bằng, đến nơi này, tốc độ của hắn rốt cục chậm lại.
Công kích diễn hóa ra trở nên càng ngày càng khủng bố, không còn là một quyền một cước liền có thể hóa giải.
Thẩm Hạo âm thầm lắc đầu, hắn cũng có thể xông đến vị trí kia, nhưng đã sớm ăn Hồng Ma thổ, nếu không thì năm mươi trượng chính là cực hạn.
Xèo xèo xèo, chỉ thấy mấy đạo nhân ảnh bay đến, tất cả đều là nam tử nhìn qua khá trẻ tuổi.
- Thẩm sư huynh.
Bọn họ trước tiên nhìn Thẩm Hạo kêu một tiếng, sau đó dồn dập nhìn về phía Lăng Hàn.
- Khà khà, sắp tới cực hạn a?
- Còn tưởng rằng có gì đặc biệt, chỉ như thế.
- Một người ngoại lai có thể đi đến một bước này, đã rất tốt.
Bọn họ ngươi một lời ta một câu, đều toát ra cảm giác ưu việt mãnh liệt.
Dưới cái nhìn của bọn họ, Lăng Hàn là không thể tiếp tục tiến lên.
- Thẩm sư huynh, tại sao ngươi lại dẫn bọn họ đi vào?
Có người chất vấn Thẩm Hạo.
- Đúng vậy.
Những người khác dồn dập gật đầu, đây chính là tài sản riêng của Thương Bắc nhất mạch, tuy bọn họ hầu như không thể đạt được trái cây hoàn chỉnh, nhưng ở đây hít chút hương quả, cũng có thể để cho bọn họ ở trong mấy trăm ức năm thành tựu Tiên Vương, đây là cơ duyên lớn kinh người.
Hiện tại Thẩm Hạo dẫn theo bốn người ngoài đi vào, tự nhiên sẽ ảnh hưởng lợi ích của bọn họ, để bọn họ cực kỳ bất mãn.
Thẩm Hạo chỉ lười biếng cười cợt, không có để ý tới.
Phía trước, sau khi Lăng Hàn tiến một bước, chỉ thấy một tảng đá lớn phát sáng, lại diễn hóa thành một con thỏ màu vàng.
Xèo, con thỏ nhảy lên một cái, trong mắt phát ra hai vệt kim quang, bắn về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn vung quyền đón lấy, kim quang đánh vào nắm đấm, tỏa ra tia sáng chói mắt.
- Đây là người ngu xuẩn a, lại cầm nắm đấm đi chống lại liệt quang công kích?
Mấy người mới tới vừa thấy, đều lắc đầu liên tục, biểu thị không thể lý giải.
Năm trăm trượng là một bình phong, qua bậc cửa này, công kích nơi đây sẽ trở nên cực kỳ ác liệt, đặc biệt là loại kim quang kia, tràn ngập lực phá hoại đáng sợ, nhất định phải dùng chuẩn Tiên Khí mới có thể chống lại.
Lăng Hàn cầm nắm đấm đi oanh, cái này không phải là tự mình muốn chết sao?
- Tự cho là đúng.
- Ha ha, ta chờ xem quả đấm của hắn hóa thành tro tàn a.
Những người mới tới kia cũng chê cười, ngược lại việc không liên quan tới mình, hơn nữa Lăng Hàn là người ngoại lai, bọn họ tự nhiên hận không thể thấy Lăng Hàn bị chém thành mảnh vỡ.
Kim quang đầy trời, nhưng hình ảnh mà mọi người dự liệu chưa từng xuất hiện, chỉ thấy Lăng Hàn cường thế giết ra, song quyền hoàn chỉnh không thiếu sót, có ánh sáng lưu ly lưu chuyển, đánh tới thỏ vàng.
Oành!
Thỏ vàng nhất thời bị đập bay, chỉ thấy nơi ngực lại có thêm một cái động.
Đám người mới tới kia da mặt co giật, không nói ra được một câu.
Thẩm Hạo cười nhạt, trước hắn bị Lăng Hàn hù chết, bây giờ nhìn dáng vẻ của mấy sư đệ này, để hắn cảm giác có loại thoải mái không thôi.
- Ta đánh cược, hắn không xông qua được 750 trượng!
Có người nghiến răng nghiến lợi nói.
- Phí lời, ngay cả sư tôn đại nhân cũng nói, từ 750 trượng bắt đầu, vậy hầu như chính là công kích cấp bậc Tiên Vương, Thăng Nguyên Cảnh nào chặn được?
Lập tức có người phản bác.
- Ngoại trừ Tiên Vương, không người xông qua nơi này, nhưng Tiên Vương đến đó, Tiên Thụ sẽ lập tức bỏ chạy, vì lẽ đó rất khó giải.
Nữ Hoàng rốt cục không nhịn được, uy nghiêm đáng sợ nhìn sang những người kia:
- Câm miệng!
Những người kia muốn tức giận, nhưng nhìn thấy dáng dấp ung dung, cao quý kia của Nữ Hoàng, liền ngoác miệng, không nói ra được một chữ.
Lăng Hàn liền oanh mười mấy quyền, đánh nổ thỏ vàng.
Dưới chân hắn hơi ngừng lại, sinh mệnh lũy thừa của thỏ vàng gần như đạt đến 4500 điểm, mà phải biết, Thăng Nguyên Cảnh đại viên mãn đỉnh cao bình thường chỉ là 4300 điểm, chỉ có Đế Tinh mới miễn cưỡng đạt đến 4500 điểm, Lăng Hàn là siêu cấp Đế Tinh, mới có thể đạt đến 4600.
Nói cách khác, con thỏ này đủ khiến Thăng Nguyên Đế Tinh nhíu chặt lông mày.
Cái ý niệm này ở trong đầu của hắn lóe lên liền qua, Lăng Hàn tiếp tục tiến lên, lại một tảng đá xanh nhìn qua không đáng chú ý phát sáng, hóa thành một con sói, nhìn Lăng Hàn rít gào.
Xèo xèo xèo, sói xanh rít gào một tiếng, liền thấy có từng đạo từng đạo đao gió màu xanh từ trong miệng nó đánh ra, tước về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn không lùi mà tiến tới, song quyền liền oanh, cực kỳ khí phách.
Oành oành oành, hắn cường thế giết tới trước mặt sói xanh, bắt lấy liền đánh, chỉ mười mấy quyền mà thôi, con sói xanh này liền bị đánh nổ, một lần nữa hóa thành đá xanh.
Quái lạ chính là, đá xanh không có nửa điểm hư hao.
Lăng Hàn hiếu kỳ, lượm đá xanh lên, suy nghĩ một chút, quay đầu lại nhặt khối kim thạch kia lên.
Mọi người vừa thấy, đều có một loại kích động muốn vỗ trán gọi trời.
Chưa từng thấy người như vậy, ngay cả đá cũng nhặt, đây căn bản không phải bảo vật gì, chỉ ở trong thung lũng mới có thể phát huy uy lực.
Lăng Hàn tò mò thưởng thức hai tảng đá, nhưng mặc hắn vận lực thôi thúc làm sao, hai tảng đá này cũng không phản ứng, như đá bình thường.
- Coi như không cách nào phát uy, đập người cũng không tệ.
Lăng Hàn âm thầm nói, cất đi hai tảng đá, cũng tràn đầy phấn khởi, hắn muốn thu lấy càng nhiều đá.
Hắn lần thứ hai đi về phía trước, càng nhiều đá hoá hình, công kích về phía Lăng Hàn.
Càng đi về phía trước, công kích này liền càng ác liệt, sắp tiếp cận 750 trượng, đá hoá hình sinh mệnh lũy thừa đã bay thẳng 4600 điểm.
Nói cách khác, ngay cả siêu cấp Đế Tinh, nơi này cũng là cực hạn.
Phía trước, còn có 250 trượng nữa mới đến phần cuối của sơn cốc, đi lên, chính là chổ tồn tại của cây Tiên Thụ kia.
Thẩm Hạo lắc đầu, coi như cắn Hồng Ma thổ hai lần, nơi này cũng là cực hạn, không ai có thể cắn ba lần, kia không có chút thực lực tăng lên, chỉ có thể lập tức nổ chết.
Những người khác tràn ngập chờ đợi, hi vọng Lăng Hàn càng đi về phía trước, sau đó bị giết chết.
Lăng Hàn hơi dừng lại, sau đó lên chân, hạ xuống.
Vù, một tảng đá cao tới ba trượng bỗng nhiên bị kích hoạt, hóa thành một người đá độ cao đồng dạng, oành oành oành, nó khởi động bước chân, để đại địa cũng phát ra run rẩy, nhanh chân chạy vội về phía Lăng Hàn, hung uy đáng sợ dật động, nó phảng phất như một mãnh thú đến từ Viễn cổ Hồng Hoang, có thể phá hủy tất cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.