Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2582: Sâm Bình




Trên bảng cao thủ, thì chỉ có U Nguyên vào, đạt được thứ nhất là một bồi mười một, cho thấy sòng bạc đối với hắn cũng không quá xem trọng.
- Bồi suất thấp nhất vẫn là Hằng Long Học Viện!
Ánh mắt của mọi người đảo qua, không phải một tấm, mà là năm tấm đều như vậy.
Bồi suất Hằng Long Học Viện đạt quán quân chỉ có mười bồi mười một, cái này đặt ở trong ngàn chi đội ngũ cùng nhau tham dự thi đấu quả thực là khó mà tin nổi, nhưng không có ai cảm thấy kỳ quái, bởi vì trong Hằng Long Học Viện có một nhân vật siêu trác nhất định sẽ trấn áp Vạn Cổ, ở trên cao thủ bảng bồi suất cũng thấp nhất.
Hắn gọi Hoài Kiếm, có người nói thời điểm sinh ra ôm một thanh kiếm nhỏ, theo hắn trưởng thành thanh kiếm này cũng lớn lên, kiếm thuật vô song, được các vị Tổ Vương tán thưởng, nói nếu cảnh giới tương đương, bọn họ khó chặn được Hoài Kiếm mười kiếm.
Nếu như chỉ là một vị Tổ Vương nói như vậy, vậy khả năng chỉ là một trò đùa, nhưng mấy vị Tổ Vương đều nói như thế, vậy liền có thể thấy Hoài Kiếm yêu nghiệt.
Sự thực cũng như thế, Hoài Kiếm ở thiên viện thi đấu lần trước, một kiếm kinh thiên hạ, không người có thể địch, không chỉ dẫn dắt Hằng Long Học Viện ung dung đoạt quán quân, mình cũng không có chút hồi hộp nào mà nghiền ép chín cao thủ, vinh đăng thứ nhất, địa vị vững chắc đến căn bản không người nào có thể dao động.
Lần này, có người nói Hoài Kiếm đã là Bát Liên Thập Nhất Diệp đỉnh cao, chỉ chờ thay Hằng Long Học Viện chiến trận sau cùng, hắn liền đột phá Cửu Liên, được một tên Thiên Tôn thu làm đệ tử.
Bọn người Vô Nhai lắc đầu, không còn U Nguyên, lần này bọn họ có thể xếp vị trí thứ mấy?
Lăng Hàn rất mạnh, nhưng dù sao chỉ là Bát Liên Tam Diệp, có thể dựa vào chỉ là bảo kiếm mà thôi. Nhưng thiên viện tỷ thí cấm dùng tất cả ngoại lực, bằng không ngươi vứt ra một tấm Tổ Vương pháp chỉ, ta cũng ném một tấm, vậy còn so cái rắm?
Không chỉ không thể mượn dùng ngoại lực, ngay cả bảo giáp phòng ngự cũng không cho phép mặc, cái này hoàn toàn là so thực lực của bản thân Võ Giả.
- Có thể bảo vệ một trăm vị trí đầu chứ?
Thất Sương không quá khẳng định nói.
Toàn bộ dị vực, Đế Tinh ở cấp bậc Bát Liên chừng trăm cái, lần trước phần lớn là tu vi Ngũ Diệp, Lục Diệp, hiện tại phỏng chừng đều đạt đến Thập Diệp, Thập Nhất Diệp, bởi vậy, bọn họ chỉ có thể miểu sát chút ít đội ngũ không có Đế Tinh, bằng thực lực tổng hợp bọn họ hẳn có thể thắng.
- Tranh thủ đi.
Uyên cũng nói.
Ai bảo bọn họ mất đi U Nguyên, cường giả siêu cấp vừa đi, đội ngũ của bọn họ liền mất đi lực lượng cạnh tranh hạt nhân.
Lăng Hàn hỏi:
- Lần này học viện thứ nhất khen thưởng là cái gì, cao thủ bảng thứ nhất thì sao?
Nếu không vì khen thưởng, hắn sao sẽ tập hợp náo nhiệt? Đương nhiên, ăn “cánh gà” xác thực cũng là một động lực trong đó.
Thất Sương kinh ngạc nhìn hắn, tiểu tử ngươi không có lỗ tai sao, hay đầu óc vô nước, lại còn có tâm tình quan tâm khen thưởng của người thứ nhất?
- Thật giống như là một Viễn cổ Chiến Thú.
Nhưng hắn vẫn nói ra, dù sao Lăng Hàn chính là một Đế Tinh còn muốn xuất sắc hơn U Nguyên, lần sau thiên viện đại chiến, khẳng định chính là thời điểm Lăng Hàn một tiếng hót lên làm kinh người, có thể đạt đến độ cao của Hoài Kiếm cũng không nhất định.
Cái ý niệm này chỉ chợt lóe lên ở trong đầu hắn, hắn liền lập tức lắc đầu, không ai có thể so với Hoài Kiếm, đây là người trong một kỷ nguyên tới nay có khả năng trở thành Thiên Tôn nhất.
- Học viện thứ nhất khen thưởng càng nhiều là một loại vinh quang, lấy điểm cùng Tinh Thạch làm chủ, còn có thể cho chút Tiên dược, chỉ có cao thủ bảng thứ nhất mới có thể đạt được Chiến Thú kia.
Uyên nói bổ sung.
- Có người nói, kia là một Viễn cổ Chiến Thú, chính là một tên Tổ Vương phát hiện ở trong bí cảnh, vẫn chưa có ấp ra.
Thất Sương cũng là vừa mới nghe nói, không khỏi khiếp sợ:
- Trong truyền thuyết, mỗi một Viễn cổ Chiến Thú đều có thể trở thành Tổ Vương, hơn nữa sau khi nhỏ máu nhận chủ liền vĩnh viễn không phản bội!
- Cho nên mới mê người!
Uyên lắc đầu, đầy mặt đều là cảm khái, đời này bọn họ không thể tìm thấy cánh cửa Tổ Vương, nhưng có người nắm giữ thú sủng cấp bâc Tổ Vương, quả nhiên không có so sánh sẽ không có thương tổn.
- Có người nói, tên Tổ Vương kia không có tự mình ấp trứng Chiến Thú, là bởi vì thu được ý chỉ của một vị Thiên Tôn, mục đích chính là đưa cho Hoài Kiếm một phần tạo hóa.
Hắn lại nói một câu, vẻ hâm mộ càng nặng.
Hoài Kiếm, một người được thiên địa sủng ái, ngự trị ở trên tất cả Đế Tinh, sinh ở cùng một thời đại hoàn toàn là một loại bất hạnh.
Nhưng Lăng Hàn lộ ra nụ cười, chiến sủng mạnh mẽ như vậy, vậy hắn không ngại thu một cái, không vì cái gì khác, phong cách a!
Ngươi gặp qua Tiên Vương, Tổ Vương nào sẽ làm tôi tớ chưa?
Không có!
Có thể bước vào cảnh giới này, ở trên độ cao của quy tắc đã ngang hàng thiên địa, người nào không kiêu căng tự mãn, như thế nào sẽ sẵn lòng hạ mình?
Chỉ có chiến sủng không giống, trước khi ấp nhỏ máu nhận chủ, như vậy sinh ra liền chắc chắn sẽ không phản bội.
Hắn quyết định thu.
- Hoài Kiếm sao?
Lăng Hàn lộ ra chiến ý hừng hực, một Đế Tinh đạp hết thảy thiên kiêu ở dưới chân, tiến hóa lũy thừa hẳn tiếp cận thậm chí đạt đến mười một a?
Hắn khát cầu chiến một trận.
Oành!
Đúng lúc này, chỉ nghe ngoài cửa truyền đến động tĩnh khổng lồ.
- U Nguyên đâu, đi ra đánh với ta một trận!
Có người đang rống lên.
Tất cả mọi người ra phòng khách, chỉ thấy trong đình viện đứng một người trẻ tuổi, đây là một Ác Ma tộc, cả người đỏ đến mức biến thành màu đen, đầu dài song sừng, vóc người cao tới một trượng, hai cánh tay lộ ở bên ngoài, kết từng phù văn, không giống như người, mà là một chiến binh được rèn đúc ra.
- Sâm Bình!
Nhìn thấy người này, con ngươi của người trong Bách Chiến Học Viện đều co rụt lại, lộ ra vẻ kiêng dè.
Sâm Bình, thiên chi kiêu tử của Hoa Bình Học Viện, cũng là một vị Đế Tinh, lần trước trong thiên viện đại chiến, hắn thua ở dưới tay U Nguyên, cũng làm cho đội ngũ của mình dừng lại, xếp hạng ở dưới Bách Chiến Học Viện.
Hắn vẫn không phục, vì lẽ đó không đợi thiên viện đại chiến bắt đầu, trước hết chạy tới, không nhịn được muốn luận bàn với U Nguyên một hồi.
Ánh mắt của Sâm Bình đảo qua, xem thường tất cả mọi người, cho dù hai vị cường giả Cửu Liên Tam Diệp cũng không có được hắn để ở trong mắt. Hắn hừ một tiếng nói:
- Lúc nào U Nguyên thành con rùa đen rút đầu rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.