Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2567: Đánh nhau cùng cấp (Hạ)




Lăng Hàn giễu cợt một tiếng, ánh mắt quét qua:
- Người chim, nhiều nhất một trăm chiêu, ta liền đánh ngã ngươi.
- Làm càn!
U Nguyên nổi giận gầm một tiếng, hai cánh rung lên, xèo, hắn bắn ra, vọt tới Lăng Hàn, vầng sáng trên đỉnh đầu đột nhiên bùng nổ ra kim quang, cho dù là quần chúng vây xem bốn phía cũng trước mắt ánh vàng, căn bản không nhìn thấy được cái gì.
Đây chính là một vị Đế Tinh Bát Liên Nhị Diệp ra tay toàn lực, dưới Bát Liên đương nhiên không có mấy người thấy rõ, chỉ có ba tên Bát Liên Đế giả mới có thể nhìn thấy U Nguyên hóa thành một vệt ánh sáng, một quyền oanh kích Lăng Hàn.
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, đột nhiên ra quyền.
Oanh, một quyền này của hắn nổ ra, không khí bị đè ép, oành oành oành, hình thành vô số gấp khúc, hình ảnh thực rất quỷ dị, không gian lại cũng có thể nhăn nhúm như vậy?
Thể lực của hắn cường đại cỡ nào, đã sớm bước vào Thăng Nguyên Cảnh, đấm ra một quyền đi sau mà tới trước, trực tiếp đập đến trước mặt U Nguyên.
U Nguyên kinh hãi, không chút nghĩ ngợi, hồn lực ngưng tụ, trước mặt đã hình thành một bàn tay ánh sáng, đón lấy nắm đấm của Lăng Hàn.
Làm sao sẽ nhanh như vậy?
Hắn ở trong lòng quát, tốc độ ra quyền như vậy không hợp với lẽ thường a.
Oành!
Nắm đấm của Lăng Hàn đánh vào bàn tay ánh sáng, Xoảng, bàn tay ánh sáng lập tức đổ nát, nắm đấm tiến quân thần tốc, tiếp tục đánh về mặt U Nguyên.
Cái gì!
Thấy cảnh này, Vô Nhai, Tốn Phong, Lục Nguyên Tâm đều kinh ngạc thốt lên, mọi người cảnh giới tương đồng, đều là Đế Tinh, thực lực phải vô hạn tiếp cận a.
Không, U Nguyên là ép tu vi đến Nhị Diệp, tuyệt đối là Nhị Diệp đỉnh cao, mà Lăng Hàn có khả năng vẫn chưa đạt đến đỉnh cao, có thể chỉ là hậu kỳ, trung kỳ thậm chí chỉ là sơ kỳ?
Nói cách khác, cảnh giới của U Nguyên vẫn chiếm ưu thế, chỉ là ưu thế rất nhỏ mà thôi.
Nhưng Lăng Hàn lại một quyền liền áp chế U Nguyên, cái này làm sao có khả năng!
Nếu như đổi lại là người khác, có thể sẽ mạnh mẽ ăn thiệt thòi này, nhưng U Nguyên là Đế Tinh, từ trong cơ thể bắn ra vô số Quang Minh Thần kiếm, quét tới nắm đấm của Lăng Hàn.
Đây là một diệu chiêu, không chỉ có thể hóa giải hiểm cục của mình, còn có thể tạo thành trọng thương cho Lăng Hàn, ai bảo đối phương lại dám cô “quyền” thâm nhập?
Đánh nhau tay đôi, đây là tối kỵ của Võ Giả, trừ khi về mặt thực lực giữ lấy ưu thế tuyệt đối.
Lăng Hàn cười ha ha, nắm đấm bao vây lôi đình, căn bản không có ý nghĩ thu quyền, oành, một quyền đánh vào trên mặt U Nguyên, mà cùng lúc đó, xèo xèo xèo, vô số kiếm quang cũng đánh vào quả đấm, trên cánh tay của hắn.
U Nguyên bị chấn lùi vài chục trượng, vầng sáng trên đỉnh đầu trở nên ảm đạm, cũng làm cho thị lực của mọi người có thể khôi phục.
Cái gì!
Chờ thấy rõ, tất cả mọi người há to miệng, chỉ cảm thấy một luồng hơi lạnh từ lòng bàn chân sinh sôi, trên mặt viết hai chữ: Không tin!
Khóe miệng của U Nguyên lại mang theo huyết.
Tê, U Nguyên bị thương!
Điều này khiến người ta làm sao tin tưởng, hắn là học viện đệ nhất cao thủ, trăm vạn năm trước dẫn dắt học viện thu được thứ 72 trong thiên viện tỷ thí, hiện tại lại bị một chiêu chấn thương đổ máu, hơn nữa còn đánh ở trên mặt, cái này nói ra lại có ai tin tưởng?
Nhưng mà, ở đây có thiên kiêu trẻ tuổi của bốn khu, mỗi người đều tận mắt nhìn.
Đây quả thật không phải huyễn cảnh Lăng Hàn tạo nên sao?
- Ngươi, nên, chết!
U Nguyên ngửa mặt lên trời gào thét, tuy phản kích của hắn đều đánh lên cánh tay của Lăng Hàn, nhưng căn bản không có tạo thành ảnh hưởng gì, thể phách của đối phương cực kỳ kinh người.
Thời điểm nói ba chữ này, tiếng nói của hắn run rẩy, đó là bởi vì Lăng Hàn dùng tới quy tắc lôi đình, hắn bị điện giật tê dại, tiếng nói dĩ nhiên là run lên.
Lăng Hàn chỉ phủi tay một cái nói:
- Mặt cũng thật cứng a, đánh cho tay ta có chút đau!
Tất cả mọi người không nói gì, ngươi dùng nắm đấm đánh mặt người, lại còn nói mặt người ta làm đau tay, cái này không phải bẩn thỉu người sao?
U Nguyên dung sắc nghiêm nghị, đã cưỡng ép đè lửa giận xuống, hắn lạnh lùng nhìn, hai tay rung lên, trong tay đã có thêm một thanh đao ánh sáng, đây cũng không phải binh khí, mà là hắn lấy hồn lực cùng quy tắc biến thành.
- Không nghĩ tới, ngươi lại tu ra quy tắc lôi đình.
Quy tắc lôi đình nắm giữ lực phá hoại đáng sợ, đến hiện tại ở trong cơ thể hắn vẫn sôi trào khắp chốn, trong máu tràn ngập ước số cuồng bạo, ảnh hưởng hồn lực của hắn lưu động.
Hắn hoàn toàn điều chỉnh tâm thái, ở trong học viện này, thật có người có thể uy hiếp địa vị độc bá của hắn.
- Có điều, ta tu luyện cũng không chỉ quy tắc Quang Minh!
Hắn tỏa ra sát ý đáng sợ, cả người giống như hóa thân thành một đồ đao, có thể tuyệt diệt thiên hạ.
Con mắt của Lăng Hàn hơi híp lại:
- Quy tắc Sát Lục!
- Biết là tốt rồi!
U Nguyên ngạo nhiên nói, hắn có thể tu thành chín Phân Hồn là bởi vì đạt được một đạo Thiên Địa Bản Nguyên, lại thêm tám loại thiên tài địa bảo khoáng thế, mà một đạo Thiên Địa Bản Nguyên duy nhất chính là quy tắc Sát Lục.
Bình thường hắn chưa từng hiển lộ ra, ai cũng cho rằng hắn chỉ tu luyện quy tắc Quang Minh, lá bài tẩy này hắn nguyên bản muốn lưu đến thiên viện đại chiến mới dùng.
Lần trước thời điểm thiên viện đại chiến, hắn mới chỉ là Tứ Diệp, còn không có được Thiên Địa Bản Nguyên này.
Có thể có được Thiên Địa Bản Nguyên, nói rõ phúc vận của hắn nghịch thiên, đây chính là ngay cả đại bộ phận Tổ Vương cũng đỏ mắt, cũng là nguyên nhân hắn vẫn giấu mà không lộ ra.
Nhưng hiện tại, hắn không nhịn được.
Lăng Hàn ngoắc ngoắc ngón tay:
- Đến!
- Tác thành ngươi!
Thân hình U Nguyên giết ra, trong một tiếng rít gào, quy tắc Sát Lục hóa thành một cây trường thương, đỏ như máu.
Oanh, trường thương tựa như tia chớp bắn ra, muốn đóng đinh Lăng Hàn.
Lăng Hàn vẫn sử dụng quy tắc lôi đình, triển khai Nộ Quyền, đón đánh về phía U Nguyên.
Đánh nhau cùng cấp, hắn sợ qua ai?
Oành! Oành! Oành!
Hai thiên kiêu trẻ tuổi đấu đối diện, U Nguyên chỉ nhận mấy chiêu, liền bỗng nhiên biến sắc, bởi vì hắn mỗi tiếp một quyền của Lăng Hàn đều run lên, khó chịu không cách nào hình dung.
Hắn không thể tin tưởng.
Kỳ thực hắn cũng không chỉ tu luyện Quang Minh cùng Sát Lục, mà là mỗi một đạo đều có nghiên cứu, chỉ là trọng tâm ở hai chi này, cái khác lướt qua liền thôi, không có đào quá sâu.
Nhưng cái này không trở ngại hắn nhận thức đại khái đại đạo khác, nhìn hiện tại Lăng Hàn nổ ra quy tắc công kích liền tuyệt đối không bình thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.