Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2495: Tiểu nhân (Hạ)




Lăng Hàn lắc đầu, đây quả thực là người bị sủng ái mà trở thành tên vô lại. Nếu như hắn thực sự là Đế tinh thập nhất bí, lại chết trong tay Thẩm Siêu, chỉ sợ ngay cả Tiên vương cửu trọng thiên cũng nổi giận, đánh tan thân thể Thẩm Siêu này thành từng mảnh nhỏ.
Người như vậy, chết cũng không có gì là đáng tiếc.
- Hàn Lâm, sau khi giết ngươi ta còn có thể đi tìm nữ nhân của ngươi. Ngươi đoán xem, ta sẽ làm gì với các nàng?
Thẩm Siêu dùng ngữ khí âm trầm nói.
ánh mắt Lăng Hàn không khỏi lạnh lẽo, hắn vốn còn có kiên nhẫn, nhưng hiện tại... hắn không muốn nhẫn nhịn nữa.
bất quá Tiên vương dị vực tới đây cũng đạt tới một trăm ba mươi bảy tên, như vậy cũng đủ rồi.
Lăng Hàn ra tay, đấm về phía Thẩm Siêu.
Tự tìm đường chết.
Thẩm Siêu cười lạnh, bảo tháp trên đầu hắn chính là do lão tổ Thẩm gia tự mình luyện chế. Tuy rằng không phải là Tiên khí, nhưng mà lại được gia trì một tia Tiên vương chi lực.
Hắn không có cách nào chủ động vận chuyển, nhưng mà bảo tháp lại tự động tản ra đạo quang. Chỉ cần đụng vào, tất cả Thăng nguyên cảnh đều chỉ có thể ngoan ngoãn bị trấn áp mà thôi.
Lăng Hàn không ngờ ra tay đánh tới, đây không phải là muốn chết thì là gì?
- Nhấm nháp tư vị thống khổ đi.
Thẩm Siêu nở nụ cười trào phóng, bởi vì tay Lăng Hàn đã chạm tới đạo quang.
Phanh.
Một tiếng nổ giòn giã vang vọng, Lăng Hàn tiến quân thần tốc, nắm lấy bảo tháp, sau đó dùng lực nhéo một cái, Chuẩn tiên kim không biết là mấy tinh này lập tức hóa thành vô số mảnh vỡ.
Tay Lăng Hàn lại rơi xuống, nắm lấy cổ Thẩm Siêu.
Biến hóa này quá nhanh, Thẩm Siêu căn bản không phản ứng kịp. Hắn kinh ngạc nhìn Lăng Hàn, vẻ mặt tràn ngập vẻ khó hiểu.
Làm sao có thể cơ chứ?
Đây chính là bảo khí mà lão tổ hắn tự tay luyện chế, chính là cấp bậc bát tinh. Ngay cả cường giả Thăng nguyên cảnh cũng khó có thể đánh vỡ. Thế nhưng Lăng Hàn chỉ va chạm nhẹ một cái thì bảo tháp đã vỡ, hoàn toàn không có đạo lý.
- Không có khả năng. Không có khả năng. Không có khả năng a.
Thẩm Siêu thì thào, chỉ biết không ngừng nói bốn chữ này mà thôi.
- Được rồi, ta cho ngươi biết một chuyện càng không có khả năng hơn.
Lăng Hàn cười cười, thân thể chuyển động, rốt cuộc cũng tới lúc hắn bắt đầu thu hoạch.
- Nhân tộc nhỏ bé, dâng tính mạng của ngươi ra.
Sau khi phát hiện bóng dáng của Lăng Hàn, một Tiên vương dị vực lập tức phóng tới.
Hiện tại không có Tiên vương nào ở gần Lăng Hàn, đúng là thời điểm tốt nhất để ra tay.
- Không.
Chư vị Tiên vương Tiên vực thì rống to, một thiên tài tuyệt diễm như Lăng Hàn không thể để mất được. Thế nhưng cảnh giới chênh lệch lớn như vậy, một kích tiện tay của Tiên vương cũng có thể khiến cho Lăng Hàn tan thành mây khói.
- Không.
Thẩm Siêu kêu to, bởi vì hắn đã bị Lăng Hàn nắm bắt, dưới một kích của Tiên vương, hắn nhất định sẽ phải chết. Như vậy không phải lỗ lớn hay sao? Hắn có liên quan cái lông gì tới chuyện này, sao lại kéo hắn đệm lưng chứ?
Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, nói:
- Không có việc gì, không có việc gỉ.
Hắn vươn tay, nhẹ nhàng nhấn một cái.
Ông, đạo công kích mà Tiên vương dị vực đánh ra lập tức dừng lại, sau đó ầm ầm tán loạn.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn trường lâm vào yên tĩnh.
Đây chính là Tiên vương ra tay a, không ngờ lại bị Lăng Hàn hóa giải nhẹ nhàng như thế.
Có khả năng sao? Là sự thực sao? Bọn họ đang nằm mơ sao?
Nhưng mà sau khi sững sờ, tất cả Tiên vương đều tìm, là ai ra tay thay Lăng Hàn? Muốn cho bọn hắn tin tưởng một Tiên phủ cảnh, dù là tu ra thập nhất bí cảnh, có thể so sánh với Thăng nguyên. Nhưng mà muốn đối địch với Tiên vương, dù thế nào cũng là chuyện không có khả năng.
- Hừ.
Tiên vương Dị vực trước đó ra tay cười lạnh một tiếng, lần nữa ra tay.
Oanh, hắn đánh ra một đạo hắc quang, giống như mũi tên vọt về phía Lăng Hàn.
- Mau buông ta ra.
Thẩm Siêu thì kêu to, ngươi muốn chết thì một mình ngươi chết là được rồi, cần gì phải kéo ta vào một chỗ như vậy? Có Tiên vương có thể hóa giải một kích thay Lăng Hàn, có thể hóa giải hai kích, nhưng mà mười kích, trăm kích, dù thế nào cũng phải xuất hiện một lỗ hổng.
Mà chỉ cần có một lần như vậy, hắn và Lăng Hàn nhất định sẽ chết.
Lăng Hàn chết hay không hiện tại hắn không còn quan tâm, quan trọng là hắn không muốn chết.
Lăng Hàn khẽ lắc đầu.
- Ta đã nói không có việc gì, sao ngươi lại không tin tưởng ta chứ?
Hắn lần nữa vươn tay nhấn một cái, hắc quang lập tức dừng lại, thậm chí còn chuyển hướng, đánh tới Tiên vương dị vực.
Chuyện này khiến cho tất cả Tiên vương đều hoảng sợ biến sắc.
Hóa giải một kích của Tiên vương cũng không có gì là kinh ngạc. Tiên vương nơi này phần lớn là Tiên vương ngũ trọng thiên. Thế nhưng muốn làm cho công kích của Tiên vương thập nhất liên đảo ngược, ngay cả Tiên vương ngũ trọng thiên cũng không có cách nào làm được.
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
- Bổn tọa không tin.
Tiên vương dị vực rống lớn, hắn bắt đầu tích súc đại chiêu. Tin rằng sau lưng Lăng Hàn tất có một vị Tiên vương cường đại bảo hộ.
Hắn là thập nhất liên, bảo hắn đi đánh với một Tiên vương ngũ trọng thiên, nhất định hắn không phải là đối thủ. Nhưng mà hắn muốn đổi giết một Tiên Phủ cảnh nho nhỏ, nhất định sẽ có cơ hội, có khả năng.
Cẩn thận mấy cũng có sơ sót, ngay cả Tiên vương cũng không phải là ngoại lệ.
Nhất là dưới đạ ichieue, chỉ cần một đạo dư âm ảnh hưởng còn lại quét trúng Lăng Hàn cũng có thể giải quyết vấn đè.
- Ngươi điên rồi sao, mau tránh, mau tránh a.
Thẩm Siêu hét lớn, hắn thực sự không muốn chết. Lúc này bảo hắn gọi Lăng Hàn là tổ tông cũng được.
TIểu tổ tông, ta van ngươi, cầu ngươi mau trốn đi a. Đây là đại nhân vật Tiên vương cấp nha.
Lăng Hàn mỉm cười, giơ chân phải lên, giẫm về phía Tiên vương dị vực kia.
Lăng Hàn giẫm ra một cước, hóa thành một cái chân lớn màu đen, như là núi cao đạp về phía Tiên vương dị vực.
Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người đều lắc đầu.
Đây quả thực là con sâu cái kiến khiêu khích sư tử a.
Đừng nói là một cước của ngươi hóa thành núi cao, cho dù hóa thành một tinh thần thì thế nào chứ? Trước mặt lực lượng cấp bậc Tiên vương căn bản không có chút sức lực nào, hoàn toàn không đáng nhắc tới.
Hơn nữa ngươi dám chủ động khiêu khích cường giả Tiên vương cấp, lại dùng tới chân. Đây là miệt thị tới bực nào chứ?"
Tiên vương dị vực kia càng phẫn nộ tới điên cuồng, ngươi ỷ vào có một Tiên vương ở sau lưng thủ hộ mà dám khinh miệt ta như vậy sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.