Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2474: Tích thủy xuyên đá (Hạ)




Máu tươi màu xanh bịếc dâng lên, Khố Cáp Đức lộ ra vẻ nổi giận.
Hắn nguyên bản là đánh giết Lăng Hàn, không nghĩ tới ngược lại bị Lăng Hàn âm, tự nhiên để hắn vô cùng phẫn nộ.
- Chết! Chết! Chết!
Hắn rống to, chân sâu múa tung, nổ ra một cái lại một cái sát chiêu đáng sợ.
Lăng Hàn gặp chiêu phá chiêu, chỉ lấy né tránh làm chủ, thực sự trốn không được còn có Bất Diệt Thiên Kinh, chỉ có một mình hắn, hắn thực sự là linh động như thường.
Lại chiến mấy canh giờ, Khố Cáp Đức rốt cục hoảng rồi.
Lực lượng quy tắc của hắn đã giảm nghiêm trọng, sức chiến đấu bắt đầu hạ nhanh.
- Lực lượng quy tắc của ngươi không phải cuồn cuộn không dứt sao?
Lăng Hàn phản kích, đấm ra một quyền, oành, thân hình chỉ run lên liền hóa giải công kích của Khố Cáp Đức.
Khố Cáp Đức thật muốn mắng người, bởi vì chủng tộc không giống, quy tắc khóa lại trong cơ thể hắn tuyệt đối gấp mấy lần Võ Giả Tiên Vực. Bởi vậy, hắn rõ ràng cùng đám người Liễu Tam Biến đại chiến một trận, nhưng hoàn toàn tự tin, có thể chém giết Lăng Hàn.
Nhưng mà, kết quả hoàn toàn khác, Nhất Bí Võ Giả này nắm giữ số lượng quy tắc lại còn trên hắn!
Điều này để hắn làm sao tin tưởng?
Hắn cắn răng một cái, giết về phía Khởi Nguyên Ma Phương.
Trước là bày xuống sát cục cho Lăng Hàn, nhưng lần này hắn là thật muốn thu lấy Khởi Nguyên Ma Phương, sau đó chạy mất dép.
Sau khi luyện hóa Khởi Nguyên Ma Phương, sức chiến đấu của hắn tất nhiên sẽ tăng lên tới trình độ kinh khủng, đừng nói loại tiểu nhân vật như Lăng Hàn, ngay cả Tiên Vương tầng chín hắn cũng chém.
Món bảo vật này, chính là có thể để người ta nhảy một cái mà thành cường giả vô thượng.
Lăng Hàn triển khai đánh lén, Nộ Quyền huy động liên tục, oành oành oành, như mưa rơi đánh vào vỏ ngoài của Khố Cáp Đức.
- Tốn sức trắng!
Khố Cáp Đức cười gằn, giáp xác của hắn cứng rắn cỡ nào, tuy không sánh được Ngũ Tinh chuẩn Tiên Kim, nhưng tuyệt không phải là Nhất Bí Võ Giả có thể tay không đánh tan.
Lăng Hàn không đáp, chỉ điên cuồng ra quyền.
Thể lực của hắn đã bước vào cấp độ Thăng Nguyên Cảnh, tốc độ ra quyền nhanh kinh người, hơn nữa mỗi một quyền đều đánh vào điểm đồng nhất.
Khố Cáp Đức chỉ cảm thấy mặt của mình đều mất hết, lại bị cặn bã trong mắt đánh cho thảm bại bỏ chạy, may là, tình cảnh này không có người nhìn thấy, chỉ cần giết Lăng Hàn, hắn cũng không cần lo lắng sẽ lộ ra chuyện xấu.
Hắn chỉ cúi đầu giết về phía Khởi Nguyên Ma Phương, chỉ cần đoạt được bí bảo này, hắn liền có thể ở không lâu sau đó trở thành Thập Bát Liên cường giả… cũng chính là Tiên Vương tầng chín.
Ngươi muốn oanh liền oanh đi, ngược lại giáp xác của ta không thể bị ngươi đánh xuyên.
Thẻ!
Một tiếng vang giòn truyền đến, Khố Cáp Đức chỉ cảm thấy thân thể hơi nghiêng, thân hình bất ổn.
Hắn vừa nhìn, nhất thời con mắt tái rồi.
Bởi vì một cái chân của hắn đã bị đập đứt, chỉ còn dư lại một tia huyết nhục dính liền, treo ở trên thân thể của hắn.
Cái này!
Hắn không khỏi kinh hãi không thôi, Lăng Hàn lại thật tay không đập gãy giáp xác của hắn, đây là quái vật thế nào a.
Lăng Hàn đấm ra một quyền, đánh vào chổ chân đứt, lạnh nhạt nói:
- Lẽ nào ngươi chưa từng nghe nói một câu, nước chảy đá mòn sao?
Lực lượng của nước chảy xác thực bé nhỏ không đáng kể, nhưng tháng ngày tích lũy, có thể nhỏ xuyên nham thạch a.
Lăng Hàn không có thời gian dài như vậy, nhưng hắn có thể dùng tốc độ ra tay đền bù, lại nói, công kích của hắn là như nước nhỏ giọt sao?
Trên tay của hắn có máu tươi nhỏ xuống, kia là máu của hắn, nhưng thần cốt không tổn thương, tinh khí thần thiêu đốt đến trình độ cực cao, trong đôi mắt sôi trào sát ý vô tận.
- A...
Khố Cáp Đức phát ra tiếng kêu thảm, tuy giáp xác của hắn cứng rắn, nhưng bên trong không khác Võ giả Tiên Vực bao lớn, cú đấm này từ mặt vỡ đánh vào, quy tắc Sát Lục kéo tới, nhất thời xoắn máu thịt của hắn thành cặn bã, diệt sạch sinh cơ.
Hắn cuối cùng sợ, bởi vì thời khắc này hắn cảm giác được tử vong đến gần, cực kỳ mãnh liệt.
Nhưng hắn tự nhiên không thể xin tha, hai giới người nào không biết, một khi gặp gỡ, bọn họ chính là không chết không thôi, chỉ có một phương có thể sống sót.
Không có thương hại, không có đồng tình, chỉ có chiến đấu, chỉ có giết chóc.
Sắc mặt của Lăng Hàn trầm như nước, hắn nghĩ tới bọn người Liễu Tam Biến, Mạnh Phi Thành chết thảm. Tuy Khố Cáp Đức không giết, những người này cũng có khả năng chết ở trong tay hắn, nhưng cùng là người Tiên Vực, hắn không cách nào khoan dung người mình bị hút tuỷ não mà chết.
Hình ảnh như vậy xẹt qua, để hắn sát ý như rực cháy, tràn ngập bạo ngược.
Hắn muốn đại khai sát giới!
- Cặn bã của vị diện siêu hạ đẳng a!
Khố Cáp Đức không cam lòng quát, dưới cái nhìn của hắn, tu vi của Lăng Hàn yếu đến đáng thương, tuyệt không có khả năng uy hiếp đến mình, nhưng mà hiện tại có khả năng bị nhân vật như vậy đánh giết, hắn thực là không cam lòng.
Nhưng mà, phẫn nộ không cam lòng thì đã làm sao, Võ Giả chiến đấu, đầu tiên xem thực lực, chỉ có ở dưới tình huống thực lực tương đương, nghị lực cùng nhân tố khác mới có thể phát huy hiệu quả.
Oành oành oành, Lăng Hàn vô tình ra tay, mỗi một kích đều đánh vào miệng vết thương phá tan, cho Khố Cáp Đức đả kích nặng nề.
- Chết!
Lăng Hàn nổi giận gầm lên một tiếng, hết thảy phẫn nộ cùng lực lượng đều ngưng tụ ở trên một quyền.
Oành!
Thân thể của Khố Cáp Đức bành trướng một hồi, chỉ thấy hết thảy mắt kép của hắn trong cùng một lúc nổ tung, sinh cơ ảm diệt.
Lăng Hàn đưa tay chộp một cái, thu thi thể của Khố Cáp Đức vào trong Hắc Tháp, suy nghĩ một chút, hắn cũng thu thi thể của đám người Liễu Tam Biến vào. Sau đó, hắn nhìn về phía Khởi Nguyên Ma Phương.
Vô số tứ phương lập thể nhỏ vẫn đang không ngừng vận chuyển, trong mỗi một tứ phương lập thể nhỏ đều có một con mắt, tạo thành một con mắt thật to, bởi vì tứ phương lập thể nhỏ đang không ngừng vận động, để con mắt to này không ngừng nhấp nháy.
Lăng Hàn lập tức nghĩ đến lần thứ nhất thả thần thức tiến vào dưới nền đất, bị một con mắt nhìn, thoáng hồi ức một chút, liền phát hiện hai người là tương đồng.
- Tiểu Tháp, làm sao thu lấy đồ chơi này?
Hắn hỏi.
- Chà chà, thiên địa hạt nhân, vạn pháp chi nguyên a!
Tiểu Tháp chà chà nói.
- Vận khí của tiểu tử ngươi xác thực không phải bình thường, lúc trước Thiên Tôn ngạo khiếu thiên hạ, nhưng vẫn chưa từng thu được một viên thiên địa hạt nhân.
- Tuy cái này chỉ có thể xưng là thiên địa hạt nhân giả, nhưng vẫn là cơ duyên vô thượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.