Thần Đạo Đan Tôn

Chương 2351: Bị hãm hại (Hạ)




Lấy thân phận của nàng liền không nên ra tay với Phân Hồn, hiện tại ra tay một lần không tính, lại còn nghĩ đến lần thứ hai, quá mất mặt.
- Dám tiếp ta một chiêu nữa sao?
Nàng chỉ có thể tiếp tục kích tướng như thế.
Lăng Hàn vươn tay ra, sau đó ngoắc ngoắc ngón tay:
- Lấy thêm ba cây Tiên dược, phải qua mười ức năm.
Dược linh mười ức năm trở lên, chính là Tiên dược Phân Hồn có thể sử dụng, đương nhiên mười tỉ năm, trăm tỉ năm khẳng định càng tốt hơn.
An Nhiên suy nghĩ một chút, nếu một chiêu này của Lăng Hàn bị nàng gặp qua, vậy khẳng định không thể lại bị lừa.
Được, trở lại!
Nàng lại lấy ra ba cây Tiên dược, đều là dược linh mười ức năm trở lên, cũng chỉ có đồ đệ của Tiên Vương tầng chín như nàng mới có tiền như vậy.
Lăng Hàn vui vẻ tiếp nhận, mặt tươi cười nói:
- Đến đây đi.
An Nhiên lại ra tay, lần này nàng trực tiếp vận dụng Tiên thuật, một luồng khí tức hồng hoang phun trào, nàng thật giống như biến thành một đại thú đến từ thời kỳ viễn cổ, chỉ cần nhẹ nhàng hơi động, liền có thể chấn động thiên địa đến mức nát tan.
Bị Lăng Hàn âm một lần, lần này nàng thu hồi hết thảy xem thường, xem Lăng Hàn là đối thủ chân chính.
Oanh, nàng vung ra một quyền, nhất thời, Không Gian phá nát, cũng không ngừng khuếch tán bốn phía, trong nháy mắt liền bao phủ khu vực vạn trượng, còn đang không ngừng mở rộng.
Nhưng Lăng Hàn không có lại sử dụng lực lượng Không Gian, mà ngạnh kháng đòn đánh này.
Oành, hắn nhất thời bị oanh vững vàng, thân hình đánh bay đi, như một phát pháo đạn.
Nhưng mà, An Nhiên, Trần quản sự, Lâm Tuyên đồng thời lộ ra vẻ khiếp sợ.
Bởi vì tuy Lăng Hàn bị đánh bay, nhưng thân thể hoàn hảo không chút tổn hại!
Sao lại có thể như thế?
Chịu một đòn đáng sợ như thế, lẽ ra Lăng Hàn nên tan xương nát thịt mới đúng, làm sao có khả năng hầu như không mất một sợi tóc?
Khóe miệng của hắn quả thật có chút máu, nhưng tổn thương như vậy hoàn toàn chính là không đến nơi đến chốn, cách tử vong không biết chênh lệch bao xa.
Oành, Lăng Hàn nặng nề đụng vào một trụ đá, thân hình nhất thời dừng lại, sau đó rơi xuống, nhưng thân thể còn chưa xuống đất, hắn cũng đã tự mình dừng lại.
Hắn lại đỡ lấy một đòn, hơn nữa cực kỳ dễ dàng.
Này là bởi vì hắn chủ động vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, trong thời gian ngắn tăng sức phòng ngự của hắn lên tới trình độ khủng bố, ngay cả một đòn toàn lực của Nhất Bí Đế giả cũng có thể ung dung đỡ lấy.
Ba người An Nhiên tiếp tục há to miệng, vẫn còn ở vào trong khiếp sợ.
Lần trước tuy Lăng Hàn cũng đỡ lấy một chiêu của An Nhiên, nhưng kia là tiểu xảo, không có cùng An Nhiên đối kháng chính diện. Nhưng lần này hoàn toàn khác nhau, Lăng Hàn là chính diện đón đỡ, hơn nữa còn là một đòn toàn lực của An Nhiên.
Trâu, trâu bò đến trình độ cực cao!
Một chiêu này để An Nhiên hoàn toàn không lời nào để nói, không thể bắt bẻ. Nhưng mà, nàng lại trở nên càng thêm phẫn nộ.
Ngươi rõ ràng nắm giữ thực lực như vậy, tại sao không ở lần thứ nhất liền dùng đến?
Thứ này rõ ràng chính là muốn lừa gạt Tiên dược của mình!
Nàng đột nhiên phản ứng lại, gia hỏa tựa hồ hơi đần độn này vốn là nhân tinh, cố ý dẫn mình vào bẫy, hãm hại nàng mất sáu cây Tiên dược.
Mình bị người gài bẫy qua sao?
Tuyệt đối không có!
Một là không người nào dám, hai là trí tuệ thiên tài của nàng, lại có ai có thể gài bẫy được nàng?
Nhưng mà hiện tại xuất hiện người như vậy, không chỉ hãm hại, hơn nữa còn hai lần.
An Nhiên phẫn nộ đến phát điên, nhưng không thể không khâm phục thực lực của Lăng Hàn, thứ này thực sự là gan to bằng trời, hơn nữa xác thực nắm giữ thủ đoạn nghịch thiên, ngay cả nàng cũng phải viết một chữ phục.
- Được! Được! Được!
Nàng nói liên tục ba chữ “được”, cho dù lại phẫn nộ đến muốn giết người, nàng cũng không tiện ra tay với Lăng Hàn nữa.
Muốn liên tục ra tay ba lần với một Phân Hồn Cảnh, lòng tự ái của nàng không cho phép.
Nàng xoay người rời đi, chí ít trong thời gian ngắn là không thể tới đối phó Lăng Hàn.
Lâm Tuyên nhìn chằm chằm Lăng Hàn, sau đó mới rời đi theo.
Hắn đã coi Lăng Hàn là đại địch nhất định phải từ bỏ, tên này biểu hiện quá nghịch thiên, nếu lại đột phá đến Tiên Phủ Cảnh, há không phải là không có đối thủ?
- Lăng thiếu, thực sự là thủ đoạn cao cường!
Trần quản sự cười to nói, còn quay về Lăng Hàn giơ ngón tay cái.
Lăng Hàn khẽ mỉm cười:
- Trần quản sự quá khen, vãn bối chỉ là da dày thịt béo mà thôi.
Trần quản sự chỉ cười cười, Lăng Hàn hữu dũng hữu mưu, không chỉ là phòng ngự nghịch thiên đơn giản như vậy, hơn nữa ngay cả An Nhiên Thánh Nữ cũng dám gài bẫy, cái này ở trong Tứ Hải Cung tuyệt đối là duy nhất.
Sau đó Lăng Hàn ở lại Tứ Hải Cung, mỗi ngày chính là tìm hiểu đại đạo, thuận tiện lại luyện đan.
Thương Chỉ Vi rất kiên trì, nàng sống không biết bao nhiêu kỷ nguyên, tự nhiên không thèm để ý chờ mười năm tám năm, hay tám trăm triệu năm.
Sẽ có kiên trì như vậy, tự nhiên là bởi vì nàng xem Lăng Hàn là con cháu, nếu không thì, trực tiếp tiêu diệt xong việc.
Nhưng Lăng Hàn muốn rời Tứ Hải Thành là sự tình không hiện thực, Thương Chỉ Vi là tuyệt đối sẽ không cho phép hắn rời đi trước khi giao ra Hổ Nữu.
Vì lẽ đó, không thể làm gì khác hơn là tu luyện võ đạo, tăng lên đan đạo.
Chớp mắt một cái, đã bảy năm trôi qua.
Ngoại giới bảy năm, dưới Hắc Tháp gia tốc là bảy ngàn năm, mà thời gian dưới Luân Hồi Thụ ngộ đạo càng dài đến quá mức, lại thêm Thương Chỉ Vi cực kỳ bảo vệ hắn, tài nguyên tu luyện quý giá gì cũng đưa tới chỗ hắn trước, để tu vi của hắn bay thẳng Địa Hồn đỉnh cao.
Nếu như không có Thương Chỉ Vi giúp đỡ, Lăng Hàn phỏng chừng phải hơn ngàn năm mới có thể đạt đến một bước này, cho dù là Hắc Tháp cũng không phải vạn năng.
Điều này cũng có thể thấy được Thương Chỉ Vi thật xem hắn là nhi tử, cũng làm cho Lăng Hàn có chút đau đầu, ngày sau nếu là Hổ Nữu cùng Thương Chỉ Vi là địch, hắn khẳng định là giúp đỡ Hổ Nữu, nhưng nếu muốn hắn ra tay đối phó Thương Chỉ Vi, đây cũng quá vong ân phụ nghĩa.
Quên đi, sau này hãy nói.
Trong Côn Bằng Cung có Dương Hồn Hải, Địa Hồn Sơn,… vậy Tứ Hải Cung nổi danh tương đương, sẽ không có bí cảnh như vậy sao?
Đương nhiên có.
Vì lẽ đó, khi Lăng Hàn đạt đến Địa Hồn đỉnh cao, liền đi Thiên Hồn Trì tiến hành đột phá.
Chỉ một tháng sau hắn liền đạt đến viên mãn, thành công bước vào Thiên Hồn cảnh, về mặt cảnh giới đuổi theo các nàng Hổ Nữu, Nữ Hoàng. Mà có tin tức tốt khác truyền đến, Nữ Hoàng, Hổ Nữu gần như đồng thời thu lấy Thiên Địa Bản Nguyên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.