Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1785: Đại Thánh trở về




- U ô ư!
Tiểu Cốt luôn ngồi chờ đợi bên cạnh, Lăng Hàn kêu nó chờ thì nó sẽ ngoan ngoãn chờ. Thấy thiên kiếp xuất hiện Tiểu Cốt không sợ như người bình thường mà hào hứng lao lên, dường như rất có hứng thú với thiên kiếp.
Miễn Tiểu Cốt không quấy rầy thì thiên kiếp sẽ phớt lờ nó, làm nó rất khó chịu. Tại sao những người tia chớp không chơi đùa với nó?
Lăng Hàn nói:
- Tiểu Cốt, lui ra ngoài.
Lăng Hàn lôi kéo lực lượng lôi đình, thần cốt trong người đang tiến lên cao độ hướng đệ nhị thập giai Thần Thiết, nếu thành công thì khí lực của hắn sẽ cứng rắn nhất Thần Giới, dù là một đống đỉnh Thánh Vương cùng tấn công hắn cũng không sợ. Muốn tổn thương Lăng Hàn chỉ có thể dùng lực lượng quy tắc từ từ luyện hóa hắn.
Tiểu Cốt ú ớ rồi lùi ra khỏi phạm vi của thiên kiếp.
Lăng Hàn đón đánh thiên kiếp, thần cốt vốn đã gần đến đệ nhị thập giai nên chỉ rèn luyện một lúc liền hình thành biến chất.
Đệ nhị thập giai!
Lăng Hàn không dừng lại mà tiếp tục hấp thu lực lượng thiên kiếp, để thần cốt càng cứng rắn hơn thẳng tiến chuẩn tiên kim.
Cái gọi là chuẩn tiên kim tức là lấy đệ nhị thập giai Thần Thiết làm cơ sở, từng tầng chồng lên nhau khiến chất tăng cao một tầng lầu. Vẫn xếp tầng phân chia chất lượng, chồng lên hai tầng là chuẩn tiên kim nhất tinh, cứ thế suy ra. Chuẩn tiên kim thập tinh là chồng mười một khối đệ nhị thập giai Thần Thiết xếp lên một tầng. Đây không đơn giản là chồng lên mà là dung hợp từ căn bản, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi. Hơn nữa phải là Thần Thiết khác nhau mới dung hợp được, cùng một loại Thần Thiết không thể dung hợp.
Ba canh giờ qua đi, Lăng Hàn không rèn luyện thần cốt nữa vì đã đến cực hạn, dưới vòm trời này chỉ có thể đến trình độ chuẩn tiên kim nửa tinh, không đến một tinh.
Đã đi!
Lăng Hàn lao hướng lôi vân muốn lấy dịch lôi kiếp.
Trong phút chốc thiên địa tức giận, các người tia chớp khổng lồ đỉnh Thánh Vương xuất hiện chặn đường Lăng Hàn.
Nhưng chúng nó chẳng là cái thá gì với Lăng Hàn hiện giờ.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Lăng Hàn như xe tăng hạng nặng nghiền áp. Người tia chớp khổng lồ bị đụng tan nát, dù chúng có thể tái tạo cơ thể nhưng Lăng Hàn không thèm quan tâm. Ngươi có nhiều hơn nữa thì sao, vẫn đụng nát như thường.
Càng lúc càng nhiều người tia chớp khổng lồ xuất hiện nhưng bị quy tắc Thần Giới hạn chế, đỉnh Thánh Vương là cực hạn, cùng lắm là tăng số lượng vô hạn. Nhưng gặp quái thai như Lăng Hàn, số lượng không có nghĩa lý gì với hắn.
Ngươi không thể phá phòng ngự của ta thì thì nhiều hơn một ức, trăm ức, ngàn ức cũng không làm được gì.
Lăng Hàn giết vào trung tâm lôi vân, đằng trước lại xuất hiện một tế đàn. Lăng Hàn nghênh ngang đi tới lấy hết dịch lôi kiếp trong lỗ hõm.
Lôi vân bỗng tan biến.
Thật ra lôi vân chưa được nửa ngày, nhưng còn ý nghĩa gì đâu, lực lượng cực hạn nhất không thể tổn thương Lăng Hàn, thiên địa ‘hết hứng’ khó xử hắn.
A, sao có cảm giác bắt nạt người khác?
Lăng Hàn gãi đầu, mọi người nhắc đến thiên kiếp là sợ run cầm cập, còn hắn thì sao? Làm thiên kiếp chưa đến thời gian đã ‘sợ’ chạy.
Lăng Hàn đáp xuống đất thả Thiên Phượng Thần Nữ, Vô Tướng Thánh Nhân, cô cháu Long gia ra khỏi Hắc tháp. Long Ngữ San, Long Hương Nguyệt còn đang hôn mê, Lăng Hàn dùng nguyên lực chấn nhẹ mới cùng lúc tỉnh lại.
Long Ngữ San kinh kêu:
- Lăng Hàn, ngươi làm gì ta?
Long Ngữ San không biết mình hôn mê bao lâu nên sợ trong lúc này Lăng Hàn có sàm sỡ gì mình không.
Long Hương Nguyệt thì mắt sáng lấp lánh, nàng rất hy vọng Lăng Hàn đã làm gì mình.
Lăng Hàn cười xòa:
- Đi, chúng ta giết trở về.
Long Ngữ San thấy Lăng Hàn không trả lời thì hét chói tai:
- Lăng Hàn, ta đang hỏi chuyện ngươi!
Ánh mắt Lăng Hàn lạnh lẽo.
Ong ong ong ong ong!
Uy áp đáng sợ ập đến, chân Long Ngữ San mềm nhũn ngồi bệch dưới đất.
- Khách sáo với nàng mà nàng không biết điều! Bắt đầu từ bây giờ chúng ta mỗi người một ngả!
Long Hương Nguyệt vội nói:
- Lăng Hàn, đừng trách tiểu cô của ta. Tiểu cô chỉ mạnh miệng chứ không có ác ý!
Long Ngữ San cắn chặt môi, tính cách của nàng tử sĩ diện tuyệt đối không cúi đầu.
Lăng Hàn lắc đầu, vẻ mặt kiên quyết. Tuy hắn được đối phương tặng cho một sừng rồng nhưng đã giải quyết hôn sự thay nàng, Lăng Hàn còn vì vậy kết thù không đội trời chung với Khai Vân cấm địa. Nếu không phải Lăng Hàn vốn muốn xử lý Khai Vân Vương thì ai đi làm mua bán như vậy?
Lăng Hàn không nợ Long Ngữ San cái gì.
Ngươi có tính tình địa tiểu thư cứ tìm đại ai mà khoe ra, ta không hầu hạ!
Lăng Hàn xoay người đi. Vô Tướng Thánh Nhân, Thiên Phượng Thần Nữ không để ý tới Long Ngữ San, gật nhẹ đầu với Long Hương Nguyệt rồi đi theo Lăng Hàn.
Chỉ có Tiểu Cốt không biết gì, ô a một tiếng rồi chạy theo Lăng Hàn.
Lăng Hàn mới đi lên bờ sông không lâu thì gặp đoàn người Triệu tộc.
Từ khi gặp Kẻ Hủy Diệt thì Triệu tộc dứt khoát từ bỏ ý định tấn công Lang tộc, còn liên lạc với Lang tộc, hai bộ tộc lớn phái ra cường giả tìm kiếm Tiểu Cốt trong khu vực rộng lớn này.
Lăng Hàn chỉ là hàng đính kèm tiện tay giết.
Trong tổ huấn của mỗi bộ tộc đều có chỉ thị liên quan Kẻ Hủy Diệt, phải không tiếc mọi giá trừ khử.
Đoàn người Triệu tộc có tổng cộg mười người, một cường giả Cửu Hoàn dẫn đội. Khi phát hiện Lăng Hàn thì bọn họ giật nảy mình, không ngờ đối phương tùy tiện chạy ra.
Cường giả Cửu Hoàn sửng sốt sau đó mới ngửa đầu hú dài, phát ra tín hiệu triệu tập.
Lăng Hàn không ngăn cản, vừa lúc kêu hết người tới cho hắn một lưới bắt hết.
Chốc lát sau các bóng người bay tới, đều là cường giả Cửu Hoàn, nhiều hơn nữa là cao thủ Thất Hoàn, Bát Hoàn từ bốn phương tám hướng chạy tới. Bọn họ đến không phải để bao vây tiễu trừ Lăng Hàn, Tiểu Cốt mà chỉ đang trợ giúp tìm kiếm.
Một tộc lão của Triệu tộc xanh mặt nói:
- Tốt lắm, biêt không trốn thoát nên đi ra chịu chết!
Lăng Hàn liếc mắt qua, cười nói:
- Người chưa đến đủ, chờ chút đi.
Một cường giả tấn công:
- Thứ vô tri!
Hồn lực ngưng tụ thành con voi đen to nghiền áp Lăng Hàn.
Gã là một cường giả của Lang tộc, chưa đánh với Lăng Hàn, gã cho rằng một bàn tay có thể đập chết tiểu nhân vật như vậy.
Lăng Hàn lắc người né một kích kia, thản nhiên nói:
- Con người của ta luôn thích nói lý, thích cho người cơ hội lựa chọn một lần. Hiện tại không muốn đối địch với ta lập tức lui lại, không thì chờ ta ra tay những người có mặt ở đây... đều là kẻ địch của ta!
Người Triệu tộc, Lang tộc cười nhạt. Tu vi tương đương với Cửu Hoàn hậu kỳ mà dám huênh hoang như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.