Thần Đạo Đan Tôn

Chương 1698: Vậy thì chiến




- Lăng Hàn, có dám đánh với ta một trận, ta có thể phong bế tu vi, rơi xuống giống như ngươi!
Trịnh Mạc đột nhiên nhảy ra, nhắm thẳng vào Lăng Hàn.
Trước mặt mọi người khiêu chiến, ngươi hẳn là không tránh được a? Đánh nhau cùng cấp nếu như ngươi còn không dám ứng chiến, vậy sau này còn có mặt mũi gặp người sao?
- Không dám ứng chiến sao?
Trịnh Mạc khiêu khích, hắn mở ra Tinh Hà của mình, có thể rõ ràng nhìn thấy đại bộ phận ngôi sao trong đó đều ảm đạm xuống, cũng chỉ có 10 ngàn ngôi sao còn đang phát tán ra ánh sáng sáng quắc.
10 ngàn ngôi sao, kia chính là trình độ vừa bước vào Hằng Hà Cảnh đại cực vị.
Công bằng chiến một trận là chuyện không thể nào, bởi vì quyết định sức chiến đấu của võ giả không chỉ là lực lượng, còn có quy tắc. Bởi vậy tuy Trịnh Mạc ràng buộc lực lượng, nhưng ở trên độ cao quy tắc vẫn như cũ là Hằng Hà Cảnh Đại viên mãn.
Thiên kiêu khác đều cười gằn, nếu như vậy cũng không có dũng khí chiến đấu, vậy ngươi vẫn xứng xưng là Vương giả sao?
Lưu Cảm thì lộ ra vẻ không vui, hắn đã nói rồi, Lăng Hàn không cần tham dự tỷ thí, nhưng Trịnh Mạc còn muốn khiêu chiến Lăng Hàn, tự nhiên để hắn không vui, đây là quyền uy bị khiêu khích.
Chỉ là vừa nãy là tỷ thí, hắn nói ai không tham gia liền không cần tham gia, nhưng hiện tại không giống, đây là khiêu chiến, ngay cả hắn cũng không có quyền ngăn cản, chỉ có thể do người trong cuộc đến quyết định có ứng chiến hay không.
Ngươi có thể từ chối, người khiêu chiến là không thể mạnh mẽ động thủ, nhưng bởi vậy, người bị khiêu chiến sẽ mất hết thể diện, bị tất cả mọi người xem thường.
Dũng khí công bằng chiến một trận cũng không có? Khinh bỉ ngươi!
Lăng Hàn khẽ mỉm cười, hắn đang muốn đánh người này một trận, không nghĩ tới lại tự mình đưa tới cửa, rất tốt! Hắn vỗ vỗ tay nhỏ của nữ hoàng, bảo nàng không nên tức giận, mình thì đứng lên.
- Ngươi muốn chiến, vậy liền đánh đi!
Trịnh Mạc đại hỉ, ở hắn nghĩ đến cái này tự nhiên là sự tình nắm chắc, chỉ là Hằng Hà Cảnh đại cực vị mà thôi, cho dù hắn tự trói buộc lực lượng, nhưng độ cao quy tắc bày biện ở đàng kia, đây là đại viên mãn nghiền ép đại cực vị.
- Ha ha, ta lại nhường ngươi mười chiêu.
Hắn cố ý nói hào phóng.
- Được!
Lăng Hàn cũng không đáng kể, thân hình nhảy một cái, một quyền đánh tới Trịnh Mạc.
Nếu Trịnh Mạc buông lời muốn nhường Lăng Hàn mười chiêu, đương nhiên sẽ không ở trước mặt mọi người đánh mặt của mình, hai tay hóa thành hình chữ thập, gác ở trước ngực, mạnh mẽ tiếp công kích của Lăng Hàn.
Oành!
Lăng Hàn oanh đến một quyền, lực lượng bạo phát, xung kích về phía Trịnh Mạc.
Quang hoa ngút trời, khi lực lượng tan hết, Trịnh Mạc ngạo nhiên mà đứng, hắn ở Sơn Hà, Nhật Nguyệt, Tinh Thần đều tu ra Cực Cảnh, bởi vậy, cho dù đánh nhau cùng cấp, lực lượng của hắn cũng sẽ không kém hơn Lăng Hàn, lại thêm ở trên quy tắc nghiền ép, sức chiến đấu vượt xa.
Chỉ là hắn hơi nhe răng, đây là một lần cận thân oanh kích, để khung xương của hắn có chút run, nội phủ khó chịu, muốn thổ huyết.
Dựa vào, thể phách của tên này thật giống như hết sức kinh người, không thích hợp cùng người này cận chiến, chân thật va chạm xung kích với thân thể quá mãnh liệt.
Lăng Hàn lại oanh đến một quyền.
Trịnh Mạc hoàn toàn không muốn vật lộn với Lăng Hàn, nhưng hắn nói muốn cho Lăng Hàn mười chiêu, vậy mười chiêu này hắn hoặc là cứng rắn chống đỡ, hoặc là né tránh... hắn không ngại ngùng né tránh sao? Vừa nãy thổi lớn như vậy, nếu như né tránh, mặt để hắn ở nơi nào?
Hắn chỉ có khẽ cắn răng, cùng Lăng Hàn đấu chính diện.
Oành, nắm đấm của hai người đụng vào nhau, lực lượng rung động, hư không bốn phía đều như muốn xé rách, cực kỳ đáng sợ.
Đây chính là Hằng Hà Cảnh đại cực vị chiến đấu, hơn nữa còn là hai vị Vương giả, sức chiến đấu đã bay thẳng đại viên mãn, tự nhiên là cực kỳ khủng bố.
Trịnh Mạc không lùi mảy may, vẫn ung dung như vậy, nhưng chỉ có hắn rõ ràng, cú đấm này chấn đến xương của hắn ong ong ong, đến hiện tại vẫn không có khôi phục như cũ, thật giống như muốn vỡ thành mấy trăm khối.
- Thực sự là phế vật, đánh nhau cùng cấp, nhường mười chiêu cũng không có chiếm được thượng phong!
Bốn phía, có mấy người đã bắt đầu trào phúng.
Trước đó bọn họ hầu như chưa từng thấy Lăng Hàn, nhưng nghe nói qua tên của hắn, bởi vì có đồn đại nói muốn phong Lăng Hàn thành Thập Thất Trưởng lão, tự nhiên để bọn họ không vui, dựa vào cái gì một người ngoài, một người yếu hơn bọn họ rất nhiều có thể cưỡi ở trên đầu mình?
Trận chiến này chính là minh chứng, quả thực cặn bã!
- Hừ, cũng không biết là trong xó xỉnh nào chạy ra, lại vọng tưởng cưỡi đến trên đầu chúng ta, nghĩ quá nhiều!
- Trận chiến này liền để hắn rõ ràng, cặn bã chung quy là cặn bã, nâng như thế nào đi nữa cũng là bùn nhão!
- Ha ha ha, liền để Trịnh Mạc cẩn thận giáo huấn hắn!
Lăng Hàn đương nhiên sẽ không để những câu nói này ở trong lòng, hắn lao ra lần thứ ba, vẫn một quyền oanh kích, đơn giản, trực tiếp, thô bạo.
Oành! Oành! Oành!
Lăng Hàn oanh liền bảy quyền, Trịnh Mạc cũng không yếu thế chút nào mà tiếp bảy quyền, như bàn thạch bất động, vững như núi Thái.
Ở người ngoài xem ra, tự nhiên là Trịnh Mạc khống chế đại cục, chỉ cần tiếp ba quyền cuối cùng, chính là thời điểm hắn bắt đầu phản kích, có thể tưởng tượng, lấy thực lực của hắn liền có thể như bẻ cành khô oanh bại Lăng Hàn.
Nhưng mà, Trịnh Mạc sắp khóc, xương cánh tay của hắn thật không chịu được nữa, đã xuất hiện vết rạn nứt giống như mạng nhện, nếu không có thực lực của hắn mạnh mẽ, mạnh mẽ lấy nguyên lực ngưng tụ, thì sớm đã tách ra.
Nhưng chống đỡ như vậy, hắn có thể kiên trì mấy quyền?
Ba quyền... Thật giống như cách xa ở thiên nhai!
Lăng Hàn khẽ mỉm cười, an ủi:
- Kiên trì một chút, chỉ còn ba quyền.
Ngươi nha!
Trịnh Mạc cắn răng nói:
- Sau ba chiêu, ta sẽ cho ngươi biết, hậu quả khi khiêu khích ta!
- Ồ, không phải ngươi khiêu chiến ta sao?
Lăng Hàn giả vờ kinh ngạc, hữu quyền phất lên, không chút do dự đấm ra một quyền.
Oành! Oành!
Sau hai quyền, trên mặt Trịnh Mạc không nhịn được nữa lộ ra vẻ thống khổ. Loại cận chiến này là chuyện kiêng kỵ của hết thảy cường giả, bởi vì tình huống lực lượng giống nhau, vậy mình cũng phải chịu đựng lực phản chấn, ngươi nổ ra bao lớn lực lượng, trên thực tế mình cũng phải chịu đựng nhiều như vậy.
Ngoại trừ người chuyên tu thể phách, xương của ai cũng sẽ không quá cứng cỏi, đừng nói hắn, ngay cả Ma Chủ đến cũng vác không được.
- Một chiêu cuối cùng!
Lăng Hàn lao ra, thân hình gia tốc, hóa thành một tia chớp, hữu quyền đảo ra, như Thần Long bay lên không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.