Thần Cố

Chương 95: Gắng sức đánh một trận (Năm)




Edit & Beta: Nguyệt Bạch
Đêm đó, Ciro trước sau như một ngồi ở trong thư phòng xử lý công vụ. Thời gian gần đây anh ở tại thư phòng  càng ngày càng nhiều, có lúc thậm chí ngủ luôn ở nơi này, ngược lại Soso không ở đây, anh ngủ chỗ nào cũng đều giống nhau —— được rồi, có một chút nho nhỏ không giống nhau, ghế sô pha trong thư phòng không cách nào cho anh tận tình triển khai giấc ngủ yên ổn, anh thường xuyên vào lúc tỉnh lại ngày thứ hai phát hiện mình đang ôm chăn nằm trên đất.
Thư phòng vang lên tiếng gõ cửa, là thị vệ đưa bữa ăn khuya đi vào. Đều là những đồ Soso thích ăn. Thời điểm Soso ở đây, Ciro sẽ ăn giúp một phần, hiện tại Soso không ở, anh đành giúp một tay ăn toàn bộ vậy.
Sau khi thị vệ đi vào, Ciro lập tức cảm thấy không giống bình thường —— hắn không làm lễ chào mình, hơn nữa tư thế đẩy xe cũng rất không đúng tiêu chuẩn. Vì phòng ngừa mâm thức ăn trên xe rơi xuống, hắn thậm chí đưa ngón tay vào bên trong mâm thức ăn chống đỡ.
“Bệ hạ, mời ngài dùng bữa ăn khuya.” Nhận ra bị Ciro nhìn kỹ, thị vệ cuống quít đứng lên hành lễ.
Mặt của hắn ngược lại  rất giống một vị thị vệ của mình, nếu như không nhìn kỹ, căn bản không phân biệt được. Ciro bất động thanh sắc nói: “Owen đâu? Ngày hôm nay tại sao không phải hắn đến?”
Thị vệ nói: “Hắn bị tiêu chảy.”
Ciro gật gật đầu, tay phải cấp tốc lấy ra một cây gậy phép thuật, ném mạnh năm, sáu quả cầu lửa ra ngoài.
Thị vệ hoàn toàn không nghĩ tới anh lại đột nhiên ra tay, dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, bị đánh trúng hai quả cầu lửa, quần áo cháy hừng hực.
Ciro cầm gậy ma pháp, từ trên cao nhìn xuống thị vệ kêu thảm thiết trên đất, lạnh lùng nói: “Ta căn bản không biết Owen.”
Thị vệ rút kiếm ra, muốn đứng lên, bị chân trước của Ciro đạp xuống, anh trực tiếp dùng một quả cầu lửa đập xuống đầu của hắn.
Động tĩnh bên trong rất nhanh kinh động tới bên ngoài, nhưng mà dẫn tới cũng không phải đội cận vệ của Ciro, mà là thích khách khác. Bọn thích khách không nghĩ tới Ciro nhanh như vậy đã phát hiện ra, lập tức vọt vào. Ciro cầm gậy ma pháp từ trong cửa sổ bay ra ngoài, trước mặt một thanh kiếm đâm lại đây.
Đối phương có kỵ sĩ ít nhất là cấp năm!
Trong lòng Ciro rùng mình, càng nhiều hơn nữa là phẫn nộ. Một kỵ sĩ cấp năm, không ra chiến trường còn chưa tính, vậy mà còn ở phía sau quấy rối, mưu toan ám sát mình! Trong đầu của anh phút chốc xẹt qua rất nhiều ý nghĩ, ví như bọn họ từ nơi nào nhảy ra, có mục đích gì. Nếu như là thần, vậy thì anh không thể không lo lắng bọn họ cùng thần ở Đông Côi Mạc trong ứng ngoài hợp, giáp công tiền tuyến, nếu như là những người khác… Không biết Reg III, công chúa Joanie  bọn họ có an toàn không.
Có điều mấy cái này đều phải sau này hãng nói, việc cấp bách, trước tiên là giải quyết phiền toái trước mắt.
Động tĩnh thư phòng lớn như vậy, đội cận vệ không thể một chút phản ứng cũng không có. Suy nghĩ tệ một chút là đội cận vệ ở gần thư phòng cũng đã gặp bất trắc, lại tồi hơn một chút thì là, khả năng toàn bộ đội cận vệ trong vương cung…
Còn đang như thế, đã nghe thấy từ phương xa truyền đến tiếng đánh nhau, tiếng không lớn, nhưng đủ cho anh biết bản thân mình cũng không phải tứ cố vô thân.
Ciro tránh khỏi kiếm của thích khách, dùng phong hệ ma pháp chạy thật nhanh đến nơi vang lên tiếng đánh nhau. Đấu khí không ngừng xẹt qua bên người anh, có một lần anh thậm chí còn cảm thấy tóc mai hơi động. “Bệ hạ!” Là viện trưởng học viện kỵ sĩ hoàng gia Barnett cất tiếng hô.
Ciro chần chờ.
Barnett là người ủng hộ Howl em trai cùng cha khác mẹ với anh, dù sau khi mình kế thừa ngôi vị hoàng đế, Howl đã đè thấp làm thiếp, dùng hết khả năng để không xuất hiện tại nơi trước tầm mắt của anh, nhưng ai biết đây có phải là tùy thời nhi động hay không?
Mặc cho anh còn suy tư, Barnett đã vọt tới trước mặt. Hắn vốn cũng ở trong danh sách mộ binh  đi tiền tuyến, nhưng mà vẫn là lựa chọn từ chối, đối với một kỵ sĩ mà nói, đây tuyệt đối là một chuyện khó chịu, Ciro biết rõ con người hắn, tuyệt không sợ chết, như vậy nguyên nhân duy nhất chính là Howl.
Anh đang nghĩ ngợi, đã thấy Howl nhấc theo kiếm đi theo phía sau Barnett xông tới.
So với mấy năm trước, Howl cao lớn hơn không ít, rõ ràng nhất không gì bằng mặt của hắn, xương gò má cùng cằm có xu thế trưởng thành rõ ràng, làm cho hắn thoạt nhìn có chút cay nghiệt. Nhìn thấy Ciro, ánh mắt Howl theo phản xạ tránh đi một cái, sau đó mới đi đến bên người Barnett.
Bọn thích khách phục hồi lại tinh thần, hết thảy tụ tập chung một chỗ, vừa nhìn qua, ước chừng có hai mươi mấy người. Mà Barnett bên này chỉ dẫn theo hai học sinh của hắn cùng đội cận vệ của Howl, từ nhân số mà nói thì không khác biệt lắm, thế nhưng nói tới chất lượng, Ciro rất rõ ràng đội cận vệ của Howl bên trong đều là con cháu quý tộc không còn dùng được —— bởi vì là tự tay anh chọn lựa.
Barnett chắn trước mặt bọn họ, nói nhỏ: “Chờ một chút, thần đã phái người thông báo cho gia tộc Telozzo, Charlie, Dana và quân thủ thành.”
Bọn thích khách lập tức vọt lên. Thực lực của bọn họ so với trong tưởng tượng của Ciro mạnh hơn! Thậm chí có hai tên cấp bảy, một tên Ma Pháp sư, một tên kỵ sĩ.
Ciro nắm gậy ma pháp, đang muốn nghênh chiến, thì bị Howl chặn lại. Howl cản ở trước mặt của anh, dù cho nhìn qua lòng không cam tình không nguyện, nhưng không có lui về phía sau: “Ngài đáp ứng ta một chuyện.” Hoàn toàn không phải khẩu khí thương lượng.
Ciro không tỏ rõ ý kiến.
Howl quay đầu lại liếc mắt nhìn anh, trong đôi mắt có một tia tức giận, lại rất nhanh quay đầu đi: “Hủy bỏ hôn ước giữa thần và công chúa Sonliaco.” Dừng một chút, liền ấp úng nói tiếp, “Coi như là công lao của thần cứu ngài.” Vì muốn đem Sonliaco vững vàng gắn bó trên chiếc thuyền  đế quốc Kanding, Ciro có thể nói là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, bao gồm cả việc đem em trai ruột thịt của mình gả đi. Howl nhảy nhót tưng bừng kháng nghị vô số lần cũng vô dụng, không thể làm gì khác hơn là giả bộ bệnh ở lại Fariel. Cũng may đệ nhất công chúa Sonliaco đối với hắn cũng không có hứng thú, hai người cứ như vậy ăn ý kéo dài đến bây giờ.
“Có công đi đã rồi nói.” Ciro đẩy hắn ra, bỗng nhiên xông lên trên, miệng niệm thần chú, một tay chắp sau lưng, một tay vung vẩy gậy phép thuật, một mảnh tinh tế linh tinh tinh hỏa từ trên trời giáng xuống, vậy mà sau cấm chú đơn giản biến thành liệt diễm đốt thành!
Tinh hỏa rơi vào trên quần áo, trong nháy mắt dùng tư thế lửa cháy lan ra đồng cỏ cháy hừng hực.
Thích khách hoảng sợ.
Barnett cùng Howl cũng sợ ngây người.
Ciro nắm gậy ma pháp, sắc mặt trong ánh lửa lúc sáng lúc tối: “Ta cũng là một Ma Pháp sư.”
Bọn họ vẫn là kéo lại.
Tam đại gia tộc cùng quân thủ thành lúc chạy đến, những thích khách này đang chuẩn bị rút lui, toàn bộ bị tóm gọm. Ciro ở trong trận chiến đấu này làm náo động lớn, lấn áp Barnett, trở thành chủ chiến lực, làm cho Howl đánh cờ hiệu cứu người đen mặt một hồi lâu.
Ciro để cho Murdoch · Dana phụ trách thẩm vấn, Hopkin · Charlie kiểm tra an toàn của vương cung, còn mình để Howl lại.
Barnett có chút bận tâm. Howl cùng Ciro luôn luôn không hợp nhau, bị đơn độc lưu lại, khó nói có hậu quả gì không.
Howl ra vẻ mặc kệ, ngược lại khuyên bảo hắn: “Ngài ấy là hoàng đế, nếu muốn giết ta, ông cũng không giữ được ta. Lại nói, ta tới cứu ngài ngài còn muốn giết ta, ta cũng không thể nói gì hơn.”
Ciro biết hắn đang thăm dò mình, cũng không thèm để ý, đi thẳng đến thư phòng.
Howl đi cùng anh.
Ciro chờ sau khi hắn vào cửa nói: “Đóng cửa lại.”
Howl nói: “Ngài có đáp ứng giải trừ hôn ước không?”
Ciro nói: “Là ý của ngươi hay là ý của các ngươi?”
Howl vừa nghe có cửa, lập tức nói: “Công chúa cũng không thích ta.”
Ciro nói: “Cho nên các ngươi liền một xướng một họa mà dựng nên cái kế hoạch này, muốn làm một ân huệ nhỏ để ta nhả ra?”
Mặt Howl biến sắc: “Ngài hoài nghi thích khách là do ta phái tới?”
Ciro không  trả lời trực tiếp: “Ngươi và Barnett tới rất đúng lúc.”
Howl nói: “Thích khách không phải ta phái tới, nhưng tin tức ta đích xác đã sớm nhận được. Ta không nói cho ngài biết là vì sợ ngài không tin ta.”
Ciro hỏi: “Làm sao ngươi biết?”
“Là Đại công chúa Sonliaco nói cho thần biết.” Howl nói, “Sonliaco, Sangtu cùng Julan quốc nội đều có nhân sâm cùng, mà dẫn đầu là vương thất Gunateres. Trước đó ngài ra tay quá độc ác, đã khiến cho tất cả phẫn nộ.” Hắn cẩn thận che dấu mình cười trên sự đau khổ của người khác, “Không chỉ là ngài, công chúa Joanie  e rằng cũng phải chịu công kích.”
Hắn nói không sai, sau đó Ciro nhận được tin tức, công chúa Joanie xác thực cũng gặp phải thích khách, hơn nữa số lượng so với anh còn nhiều hơn, chỉ là bên người nàng có người của quang minh thần hội, ngược lại giải quyết hết nhanh hơn anh. Ciro biết được thứ bản thân muốn biết, bèn đuổi Howl đi.
Howl không phục: “Ngài vẫn chưa cho ta đáp án.”
Ciro nói: “Nếu như tiền tuyến thắng lợi, ta sẽ cân nhắc.”
Howl nói: “Hôn sự của ta cùng tiền tuyến thắng hay không thắng lợi thì có liên quan gì?”
“Nếu như nhân loại mất đi Mộng đại lục, ngươi có kết hay không kết hôn thì có liên quan gì?”
Howl không có gì để nói.
Hắn đi rồi, Hopkin tới đây bẩm báo. Người của đội cận về đều bị hạ độc, đấu khí cao hơn một chút uống Thánh thủy, đã thoát khỏi nguy hiểm, đấu khí có chút yếu, thì bỏ mạng tại chỗ. Ciro nhớ tới thích khách đưa tới bữa ăn khuya, trong lòng hơi lạnh lẽo.
Tuyệt đối không thể để mặc cho Gunateres tiếp tục tiếp tục như vậy, vậy thì anh không hy vọng còn có lần sau.
Anh nói: “Giúp ta truyền tin đi Julan, Sonliaco, Quang Minh thần hội cùng Shamanlier.”
Nếu Gunateres muốn là con sâu làm rầu nồi canh, thì anh không ngại làm một đồ tể giết ngựa.
Giữa lúc Mộng đại lục gió nổi mây vần, Đông Côi Mạc lại là gió êm sóng lặng.
Chăm chú quan sát đánh giá đám thần bị đẩy ra đầu tiên cùng nhân loại đại chiến Ofi nhìn Thần Người Khổng Lồ từng tên từng tên ngã xuống, nhìn Thần Hắc Ám trong nháy mắt đem một thần còn dư lại biến thành tro bụi, khuôn mặt luôn luôn sáng rỡ rốt cục có mấy phần ám trầm.
Nữ thần Được mùa Naya nói: “Nhân loại so với tưởng tượng càng ngoan cố hơn.”
Ofi nói: “Bọn họ ngoan cố đều do chúng ta dung túng mà ra.” Nếu không phải nhóm của nàng bị giam cầm tại Đông Côi Mạc, Mộng đại lục chỗ nào có phần cho nhân loại nói chuyện.
Naya nói: “Ngài tính làm sao đáp trả bọn họ?”
Ofi nói: “Còn cần dự định sao? Vì để giết Thần Người Khổng Lồ, nhân loại đã lấy ra hết thảy lá bài tẩy, cũng chỉ đến như thế, chúng ta chỉ cần đối phó Harvey là đủ rồi.”
Đối với Harvey, lòng Naya vẫn còn sợ hãi. Không nói tới năng lực long trời lở đất của Harvey, chỉ bằng thân phận Thần Vương của hắn, đã khiến nàng nhìn mà phát khiếp.
Ofi không để nàng suy nghĩ nhiều: “Thông báo cho tất cả các thần, chuẩn bị xuất chiến!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.