Thần Cố

Chương 48: Chỉ là Ningya… (Tám)




Edit & Beta: Nguyệt Bạch
“Bệ hạ.” Hayden đứng lên, một bên hành lễ một bên trêu đùa nói, “Thần còn đang cho rằng đến sớm sẽ mang đến kinh hỉ cho ngài, nhưng nhìn vành mắt của ngài xem, hình như là kinh hãi?”
“Đừng lo lắng, cậu rất nhanh cũng sẽ giật mình.” Ciro đi tới trước mặt hắn, tỉ mỉ quan sát một phen, sau đó mới ôm lấy hắn: “Hoan nghênh bình an trở về.”
Bọn họ là quân thần, cũng là bằng hữu, cùng nhau trải qua vô số sóng to gió lớn. Tại thời điểm địa vị Hoàng thái tử của Ciro bất ổn, Hayden luôn kiên định đứng ở sau lưng anh. Tại thời điểm Hayden một mình đấu với Quang Minh thần hội, Ciro đã ngàn dặm xa xôi mà chạy đến làm chỗ dựa. Làm đế vương, Ciro cũng từng đa nghi, thế nhưng đa nghi của anh dường như xưa nay sẽ không phát sinh trên người của Hayden. Mà cho đến tận bây giờ, Hayden cũng chưa từng phụ lòng tin tưởng của anh.
Ciro rót cho mình một chén trà hoa quả, nhấp một ngụm nói: ” Gần đây khẩu vị của cậu rất đặc biệt.”
Hayden cưng chiều nhìn Mundra cúi đầu uống trà một cái: “Tốt cho da dẻ.”
Ciro cau mũi một cái: “Bỏ nhiều chanh quá, hơi ê răng.”
Hayden bật cười.
Ciro nói: “Nhìn qua, tâm tình của cậu bây giờ không tệ lắm?”
Nhiều năm ngầm hiểu khiến Hayden lập tức rõ ràng anh chưa nói hết tâm ý: “Tin tốt hay là tin xấu?… Xem ra là một tin rất xấu. Thần thật cần phải thu lại sự sung sướng khắp người này về thôi.”
Ciro nói: “Hiện tại vẫn còn kịp, ta cho cậu ba ngày.”
Hayden cười khổ nói: “Không kịp nữa rồi. Nhìn vẻ mặt ngưng trọng trước nay chưa từng có của ngài đã khoan dung nói cho thần biết, tin tức này cực kỳ gay go. Dù bây giờ thần bước ra khỏi bậc cửa, cũng sẽ liên tục lo lắng đề phòng suy đoán xem chỗ nào có vấn đề.”
Nếu hắn đã nói như vậy, Ciro cũng không khách khí nữa: “Đông Côi Mạc.”
Hayden nói: “Lại là Thần Giết Chóc?”
Mundra đang ăn bánh ngọt cũng ngẩng đầu lên, tò mò nhìn Ciro.
Ciro nói: “Đây là một chuyện rất dài, cậu chắc chắn không cần ngủ một giấc rồi quay lại nghe sao?”
Hayden nói: “Thần rất chắc chắn nếu ngài không nói nữa, thì thần trợn mắt cũng gặp phải ác mộng.”
Ciro nhấp ngụm trà nhuận họng, bắt đầu thuật lại tin tức Harvey cùng Ningya biết được về nơi đó.
Hayden cũng không hỏi Ciro nguồn tin tức có đáng tin cậy hay không. Nếu như không phải có niềm tin khá cao, Ciro sẽ không vội vội vàng vàng nói cho hắn biết. Huống chi, chuyện như vậy là thà rằng tin là có thật, không thể không tin.
“Lần trước là Học viện ma pháp St Paders cùng Công hội Ma pháp vội vàng ứng chiến, lần này, chúng ta nhất định phải chuẩn bị thật tốt, tập hợp tất cả sức mạnh.” Hayden trầm ổn phân tích, “Chúng ta cũng không phải là không có phần thắng. Nhìn trước mắt, Thần Hắc Ám cùng các thần ở  Đông Côi Mạc bất hòa, tài nguyên có thể lợi dụng được. Trong tay chúng ta nắm giữ hai tấm bài thần khí của Hải Thần Hoàng cùng Phệ Hồn thú, hơn nữa còn Quang Minh thần hội, St Paders, pháp sư vong linh… Không thì, thả Tử Thần ra.”
Ciro không nói gì. Đây đương nhiên là ý nghĩ lạc quan nhất. Không từ mà biệt, đầu tiên phương thức sử dụng Phệ Hồn thú bọn họ vẫn không biết, Quang Minh thần hội mới vừa cùng bọn họ đại chiến một trận, nằm ở trạng thái đối lập, pháp sư vong linh không chịu bị điều khiển, trong cuộc chiến cùng Quang Minh thần hội suýt chút nữa làm cho bọn họ bị thiệt lớn, là một thanh kiếm hai lưỡi. Hơn nữa thế cuộc Mộng đại lục phức tạp, nhân loại có thể đủ bện thành một sợi dây thừng hay không, đồng tâm hiệp lực toàn lực ứng phó hoàn toàn là không biết bao nhiêu.
Ngón tay của anh nhẹ nhàng gõ tay vịn của ghế tựa, đôi mắt nhìn đám mây ngoài cửa sổ đang trôi trên bầu trời, tâm tư giống như đám mây lắc lư trên không trung, rất nhẹ nhàng rất xa.
Hayden cũng không quấy rầy anh. Hắn cũng đang suy nghĩ về sức chiến đấu của Mộng đại lục. Dùng đội hình trước mắt có thể đủ ngăn lại các thần ở Đông Côi Mạc hay không? Hắn phát hiện cái vấn đề này nhất định phải xây dựng trên việc hiểu biết rõ về các thần ở Đông Côi Mạc. Hắn phục hồi lại tinh thần, muốn Ciro dẫn mình đến gặp Thần Hắc Ám, dò hỏi thực lực của đối phương, thì nghe Ciro sâu kín nói: “Nhất định phải mau chóng giải quyết vấn đề của Julan.”
Soso là nhị vương tử Julan, sau khi lão quốc vương qua đời, là người thừa kế thứ hai danh chính ngôn thuận. Sau khi thân vương Pedo soán vị, cậu bé và đại vương tử Cornell chính là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt hắn, bọn họ sống một ngày trên đời, chẳng khác nào là nhân chứng sống chứng minh hắn danh không chính nói không thuận.
Đặc biệt là sau khi Soso trở thành hoàng hậu Đế quốc Kanding, quốc vương đương nhiệm của Julan Pedo luôn không ngừng phái người đến Fariel, muốn ám sát Soso. Lúc trước là vì Hỏa thần cùng Quang Minh thần hội, Ciro vẫn luôn chưa ra tay đối phó bọn họ, nhưng hiện tại thì không thể chờ đợi thêm nữa.
Anh nói: “Đại chiến sắp tới, chúng ta nhất định phải chung một chiến tuyến, diệt trừ tất cả mầm họa. Sangtu không thể tranh lấy, thế nhưng sau khi cuộc chiến của các vị Thần bạo phát, tình cảnh của Quang Minh thần hội tương đối vi diệu, không khỏi trong ngoài không phải là người, bọn họ chắc chắn sẽ không quá bộc lộ tài năng. Lão hoàng đế Shamanlier thân thể mỗi ngày một kém, mấy vị hoàng tử bận bịu nội đấu, không rảnh quan tâm chuyện khác. Chỉ cần bọn hắn cướp thời cơ trước, tranh thủ đến Julan, đế quốc Kanding nắm giữ ưu thế tuyệt đối thu được quyền lên tiếng.” Julan là đồng minh kiên định của Shamanlier, đánh tan quan hệ của bọn họ, chẳng khác nào chém đứt một cánh tay của Shamanlier. Ít đi tiên cơ lại không có giúp sức, kết quả Shamanlier chỉ có thể bị động chấp nhận hiệu lệnh của đế quốc Kanding.
Hayden đã hiểu suy nghĩ của Ciro. Ciro nắm trong tay ham muốn rất lớn, đồng thời cũng có ý thức trách nhiệm cực cao. Thời điểm khi anh quyết định đi ra bước này, đã nói rõ anh đã quyết định đem vận mệnh  nhân loại vận mệnh gánh vác trên người của mình.
Hayden nói: “Có kết quả nghiên cứu khí cụ của Hải thần chưa?”
Ciro nói: “Vincent đã một tháng nay không trình báo cáo, nhưng dì Olivia cũng không  đưa tới bất kỳ tin tức xấu nào.”
Hayden nói: “Chúng ta cần phải dành thời gian.”
Ciro rõ ràng ý của hắn: “Ta sẽ lập tức viết thư nói cho hắn biết tin tức về  Đông Côi Mạc, để hắn đi St Paders.” Dù cho Vincent là một trong những Ma pháp sư mạnh nhất, nhưng mà sức mạnh của một cá nhân có hạn, thời gian trước mặt có hạn, việc bọn họ có thể làm là hợp các sức mạnh có hạn lại thành sức mạnh vô hạn. St Paders là nơi thai nghén ra những người điên cuồng nghiên cứu ma pháp, có sự giúp đỡ của bọn họ, giống như mười mấy Vincent làm việc với nhau, tự nhiên làm ít mà hiệu quả nhiều.
Hayden hoài nghi liệu Vincen có đồng ý.
Ciro nói: “Dì Olivia sẽ giải quyết.” Nếu như nói Vincent ở trên thế giới này còn có khắc tinh nào, thì Olivia không chút nghi ngờ là một cái trong số đó.
Liên hợp tất cả sức mạnh, diệt trừ  mầm họa bên trong, nghiên cứu ma pháp tăng cường thực lực, còn có…
Hayden nói: “Khi nào thì có thể gặp Thần Hắc Ám?” Hắn đối với thần rất tò mò.
Đa số chuyện bọn họ nói Mundra đều không có hứng thú, chỉ có thần mới khiến tinh thần cậu phấn chấn lên. Không biết thần có thể làm thành vu yêu hay không ta? Không có một vu yêu cường đại khiến cậu từ trước đến nay luôn tiếc nuối, vất vả lắm tại lúc sinh thời mới gặp được một cái, lại là của người khác.
Nghĩ tới đây, Mundra ai oán liếc mắt nhìn Hayden một cái.
Hayden cảm thấy tim cũng muốn nát: “Bàn chải của em lại dùng không tốt sao?” Ánh mắt của hắn liếc nhìn chung quanh.
Ciro bị quét đến: “…” Khi nãy da đầu mát lạnh, luôn cảm thấy tóc có chút không an toàn, là cảm giác sai sao?
Mundra nói: “Nếu có vu yêu lợi hại, có thể đánh thần.”
“…” Hayden nói: “Ta bảo đảm ta còn sống lợi hại hơn.”
Ciro khóe miệng giật giật.
Hayden nhìn anh một cái.
Ciro ung dung nói: “Ta hoàn toàn tin tưởng thực lực của nguyên soái.”
Mundra sờ sờ cánh tay Hayden, hiếm khi ôn nhu nói: “Tin tưởng em.”
Ciro cảm vẻ mặt nguyên soái vốn anh tuấn tỏa sáng thích cười của mình khá giống muốn khóc, không khỏi nhấp trà, mang tâm tình tốt lên thưởng thức.
Gần tới chạng vạng, Soso tỉnh ngủ còn đang nghiên cứu thực đơn tiệc tối, thì nhận được tin tức Harvey cùng Ningya ra đi không lời từ biệt. Ciro cùng Hayden sau khi biết, rất nhanh đi tới, dò hỏi tình hình cụ thể và tỉ mỉ. Kỳ thực cũng không có gì để nói, chính là nhìn thấy bọn họ đi vào, sau đó lại không thấy bọn họ ở bên trong nữa.
Kinh ngạc sao?
Cũng không quá lớn.
Nếu là Thần Hắc Ám, thì xuất quỷ nhập thần đương nhiên có thể giải thích. Chỉ là bọn hắn đột nhiên biến mất khiến cho Ciro tính cách đa nghi không thể không xem xét lại từ đầu độ tin cậy của tin tức các thần ở Đông Côi Mạc này. Nếu như tin tức là giả…
Ciro suy nghĩ một lát, lại giống như không có khác biệt gì quá lớn. Anh chỉ là dành thời gian đem những chuyện vốn có thể chậm rãi giải quyết nhanh chóng làm mà thôi.
Cùng Hayden thương lượng một lúc, vẫn là dựa theo kế hoạch cũ mà làm.
Bất kể nói thế nào, dành thời gian làm những việc cho là đúng.
Sau khi Harvey cùng Ningya được Ciro cùng Hayden nghĩ đến rời khỏi Fariel, đều do Puka dẫn đường, đến trấn nhỏ phía tây của đế quốc Kanding. Có bao nhiêu thiên về? Lại đi về hướng tây hai ngày, đã có thể đến tòa thành trứ danh của pháp sư vong linh —— Meil.
Đi từ đông đến tây, dân cư thưa thớt dần.
Sự tồn tại của Pháp sư vong linh, đối với cư dân đế quốc nhiều ít tạo thành ảnh hưởng nhất định tới việc lựa chọn nơi ở.
Puka tràn đầy phấn khởi dẫn Harvey cùng Ningya đi đến trước một căn phòng bị cô lập một bên của trấn nhỏ, chưa có vào nhà, nó đã hét ầm lên: “Không, điều này không thể nào! Tại sao lại biến mất rồi?”
Harvey nói: “Ta đi lâu như vậy, không phải là để nhìn trò biểu diễn thấp kém của ngươi đâu.”
Puka dùng xúc tu ôm lấy đầu: “Hỡi Đại nhân Harvey vĩ đại, xin ngài tin tưởng tôi, tôi tuyệt đối không có ý lừa dối ngài. Trước đây không lâu tôi còn cảm giác được Thần khí của Hải Thần Hoàng ở trong căn phòng này, nhưng mà bây giờ tôi lại hoàn toàn không cảm giác được.”
Harvey nói: “Vào xem là biết.”
Puka dùng xúc tu cuốn lấy chân Harvey bước ra: “Phải nói rõ trước, nếu như ngài không nhìn thấy Thần khí ởtrong phòng, cũng tuyệt đối không thể nổi nóng với tôi. Tôi đã xưng tội rồi.”
Harvey nói: “Ta chưa bao giờ nổi nóng.”
Puka nghi ngờ nhìn hắn. Thần Hắc Ám trong truyền thuyết không giống như có tính tình tốt như vậy á.
Harvey cười híp mắt nói: “Đối tượng khiến ta nổi nóng, hiện tại xương cốt đều không còn.”
Puka: “…”
Harvey đi về phía trước, Ningya đi theo phía sau hắn, Puka đành khóc thút thít nghẹn nghào với Ningya, xúc tu thỉnh thoảng đưa đến trước mặt cậu, ngáng chân cậu một cái. Né năm, sáu lần Ningya rốt cuộc dừng lại, bất đắc dĩ nhìn Puka.
Puka lớn tiếng hô: “Gì cơ, ngài nguyện ý cầu xin Harvey đại nhân cho tôi sao? Tôi thực sự rất rất cảm kích ngài, vương tử điện hạ!”
Ningya rõ ràng không có nói gì: “…” Quả nhiên là diễn trò thấp kém.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.