Thần Chủ Ở Rể

Chương 947:




CHƯƠNG 947

“Hừ, cho dù anh là cường giả võ hoàng, nhưng phía chúng tôi có 13 vị võ vương, lẽ nào anh muốn khiêu chiến chúng tôi?”

Đại diện của nhà họ Tôn tiếp tục uy hiếp: “Tôi khuyên anh, thấy được thì thu lại, dù sao cuộc thi đấu y thuật là chuyện của anh và sáu thần y, chúng tôi chẳng qua chỉ là xem náo nhiệt, chưa từng nghĩ sẽ xen vào.”

Đại diện của nhà họ Tưởng nhíu mày, nói: “Vừa rồi Trương Lăng Vân đắc tội với anh, anh giết anh ta không vấn đề gì cả, đại diện của nhà họ Lâm nói chuyện không dùng não, chết cũng không trách anh, dù sao là anh ta nói chuyện không chừng mực trước. Được rồi, nếu anh đã thắng thì chúng tôi làm chứng cho anh. Cuộc thi đấu y thuật này là Vương Bác Thần anh thắng.”

Những đại diện của bảy đại thế gia lũ lượt mở miệng, tương đương đã nhận thua rồi.

Tuy lời nói rất cứng, nhưng ai cũng có thể nghe ra, mấy người bọn họ không muốn đối đầu với Vương Bác Thần.

Bây giờ có thể bắt tay làm hòa là kết quả tốt nhất.

Dù sao cho dù một mình Vương Bác Thần không phải là đối thủ của 13 vị võ vương, nhưng còn có một Hồ Quốc Trụ ở đây.

Điều bây giờ bọn họ muốn là không để Hồ Quốc Trụ có cớ ra tay.

Bọn họ cũng biết, nếu cuộc thi đấu y thuật này còn tiếp diễn nữa, không có lợi cho bảy đại thế gia đâu.

Đến mức độ như hiện nay, đã tạo cho quốc chủ Hàn Đỉnh cơ hội. Với tính cách của Hàn Đỉnh, ông ta chắc chắn sẽ mượn cơ hội này, bắt chẹt bảy đại thế gia một khoản.

Điều đáng chết, nếu không phải do tiểu súc sinh Vương Bác Thần này, bọn họ sao lại bị động như vậy.

“Đồ chó, đây là nhận thua rồi sao? Vừa rồi các người không phải rất hống hách sao? Vừa rồi các người không phải muốn ép chết Vương Bác Thần hay sao? Bây giờ sao lại nhận thua rồi?”

Hồ Quốc Trụ nhếch miệng cười lớn, không định tha cho bọn họ.

“Chiến thần Quốc Trụ, vừa rồi chúng tôi nhất thời kích động, nói một vài lời không nên nói cũng có thể lượng thứ. Bây giờ Vương Bác Thần thắng rồi, chúng tôi cũng thừa nhận, chúng tôi cũng nguyện ý đền bù, chuyện ngày hôm nay tới đây thôi, thứ cho chúng tôi không tiếp nữa.”

Đại diện của nhà họ Tần mạnh mẽ nói.

Tuy đã nhận thua, thái độ vẫn không nhận thua, vẫn mang dáng vẻ cao cao tại thượng.

Giống như Vương Bác Thần cầu xin bọn họ thừa nhận thua vậy.

Đại diện của nhà họ Tôn cười ha hả: “Cuộc thi đấu y thuật, cảm xúc của mọi người kích động là khó tránh, cũng là vì khiến cho cuộc thi đấu y thuật này càng trở nên đặc sắc, dù sao có thể nhìn thấy sáu thần y ra tay, đây là chuyện rất hiếm thấy. Vậy nên chúng tôi trong lúc kích động, nói một vài lời quá đáng, cũng có thể hiểu mà. Nhà họ Tôn chúng tôi, nguyện ý cho Vương Bác Thần 150 tỷ, coi như quà tặng.”

Đại diện của nhà họ Châu tán thành: “Vương Bác Thần có thể thắng cuộc thi đấu y thuật này, quả thật khiến người khác khá bất ngờ. Đây là chuyện may mắn của nước R chúng ta, nước R chúng ta có một thần y như này, nếu quảng bá thuật luyện đan này ra ngoài, sẽ có trợ giúp rất lớn cho nước R chúng ta. Nhà họ Châu chúng tôi cũng nguyện ý bỏ ra 150 tỷ là quà tặng, cũng coi như là một chút bồi thường đối việc chuyện vừa rồi.”

Đại diện của nhà họ Tần và đại diện của nhà họ Ngụy gật đầu nói: “Đúng vậy.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.