Thần Chủ Ở Rể

Chương 678:




CHƯƠNG 678

“Vương Bác Thần, cậu dám làm trái lệnh của thần chủ!!”

“Thần chủ?”

Vương Bác Thần cười giễu cợt: “Vậy thì sao chứ?”

“Vương Bác Thần, cậu tìm chết! Dám bất kính với thần chủ!”

“Hỗn láo! Thần chủ há là người mà một đứa con riêng như cậu có thể xem thường sao?!”

Đám người Bắc Vinh Long và Trình Lâm cùng nhau quở trách.

“Có sai thì cũng là các người có được không hả?!”

Vào lúc này, đột nhiên có một giọng nói rất không hòa nhã vang lên.

Sắc mặt của Ngô Mai Mai thay đổi, cô ta muốn bịt miệng của Trần Tiểu Băng lại nhưng đã muộn rồi, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn sang.

Mọi người sững sờ, thật sự sững sờ!

Nhiều ông lớn của cơ quan nhà nước, giới kinh doanh, gia tộc lớn đều ở đây, một diễn viên trong giới giải trí, lại dám công khai nói giúp cho đứa con hoang Vương Bác Thần này!

Thế mà công khai phản bác lại phó thủ tướng Bắc và đại tướng Trình, đúng là điên rồi, không cần mạng nữa rồi!

Có nhiều ông lớn ở đây như vậy, ngay cả những ông lớn trong giới giải trí như Bạch Liên Thành và Tôn Đào đều không dám lên tiếng, một con hát lại dám chõ mồm vào, đúng là muốn tìm cái chết mà!

Cô ta lấy đâu ra lá gan đó! Lấy tư cách ở đâu?

Nhà họ Vương có thể để cho cô ta vào cửa, mọi người có thể để cô ta ngồi phía ngoài cùng, đã nể mặt lắm rồi, bây giờ lại dám đi ngược lại với bọn họ!

Cái đồ rác rưởi gì đây!

Xứng lên tiếng sao?

Có người lớn tiếng quát mắng: “Cô là cái thá gì, ở đây có chỗ cho cô lên tiếng hả?”

Có người đanh giọng khiển trách: “Một con hát như cô, có thể đi vào cửa nhà họ Vương, chúc thọ cho ông cụ Vương, đã là phúc khí mà tổ tiên cô tu mới có được, ai cho cô cái gan dám nhiều lời?”

Có người tức giận, chửi thẳng: “Phó thủ tướng Bắc và tướng quân Trình đang ở đây, ngay cả chúng tôi cũng không có tư cách nói chuyện, một con hát dùng sắc đẹp để mua vui cho người khác, cũng dám chõ mồm vào? Tự tát vào miệng mình!”

Bạch Liên Thành và Tôn Đào đều bị dọa cho ngốc luôn rồi, Trần Tiểu Băng có mối quan hệ khá tốt với bọn họ, nếu như bình thường, bọn họ còn có thể nói giúp.

Nhưng trong trường hợp như ngày hôm nay, ngay cả bọn họ cũng không dám nhiều lời, sao Trần Tiểu Băng dám!

Lẽ nào, hai người bọn họ không biết Vương Bác Thần không sai sao?

Lẽ nào hai người bọn họ không biết Vương Bác Thần đang bị ức hiếp sao?

Lẽ nào hai người bọn họ không biết Vương Bác Thần có thực lực nhất định sao?

Không, bọn họ biết, bọn họ cũng đồng tình với cách làm của Vương Bác Thần, bởi vì nhà họ Vương và những người có mặt ở đây đều ức hiếp người quá đáng!

Trong lòng bọn họ biết rõ, cũng muốn ủng hộ Vướng Bác Thần!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.