Thần Chủ Ở Rể

Chương 648:




CHƯƠNG 648

Nhưng châm chọc thay, người thừa kế dị huyết thế hệ này của nhà họ Vương, vậy mà lại là đứa con riêng Vương Bác Thần bị tất cả mọi người xem thường!

Càng châm chọc hơn là ngay cả đứa con hoang của Vương Bác Thần, cũng là người thừa kế dị huyết của nhà họ Vương!

Đây quả thực là đang tát vào mặt họ mà!

Đứa con hoang và đứa con riêng mà nhà họ Vương bọn họ không thừa nhận, thế mà lại là người thừa kế dị huyết của nhà họ Vương bọn họ!

Mà dị huyết của nhà họ Vương, ở mỗi một thế hệ, sẽ chỉ xuất hiện một người thừa kế!

Thử hỏi sao Lưu Tư Kỳ có thể không vội!

Sao Vương Tường có thể không hận!

Bởi vì người thừa kế dị huyết của nhà họ Vương, chỉ cần không chết, cuối cùng đều sẽ trở thành người thừa kế của nhà họ Vương!

Lần đầu tiên Kim Nguyên tới Hà Châu, là bị ông cụ và Vương Hạo phái đi, mục đích chính là để kêu Vương Bác Thần trở về.

Còn những lần sau đó mới là do Lưu Tư Kỳ phái đi, mục đích là để lừa bắt con gái của Vương Bác Thần về chữa bệnh cho Vương Tường!

Vương Tường hít một hơi thật sâu, nghiêng đầu sang một bên nhìn đứa con hoang sắp chết kia, khóe miệng lộ ra ý cười mỉa mai.

Bác sĩ trung niên dùng dung dịch sát trùng xoa xoa lên cánh tay nhỏ mảnh khảnh của Dao Dao, sau đó cầm lấy kim tiêm, đâm vào mạch máu của Dao Dao. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Kim tiêm đâm vào trong cánh tay mảnh khảnh của Dao Dao, máu bắt đầu chảy dọc theo ống dẫn.

Trên mặt bác sĩ trung niên không hề có chút đồng cảm, ngay cả một chút cảm xúc dao động cũng không có.

Vương Tường nhìn Dao Dao giống như nhìn một thứ rác rưởi, trong ánh mắt ngoài sự căm ghét, còn có đố kỵ, oán hận, không cam tâm!

Ngọn lửa đố kỵ đang cháy hừng hực!

Nếu anh ta không có dị huyết, vậy thì đã giết Vương Bác Thần và đồ con hoang này rồi!

Dựa vào đâu một đứa con riêng, một đứa con hoang có thể thừa kế dị huyết của nhà họ Vương, mà con trưởng đường đường chính chính như anh ta lại không thể!

Nhìn máu trong cơ thể của Dao Dao từ từ chảy ra, trên mặt Vương Tường tràn ngập kho4i cảm bi3n thái.

Mà lúc này, Vương Bác Thần lại bị lão Đường và Mặt Sẹo chặn!

“Không ngờ cậu thật sự dám tới, tránh cho chúng tôi chạy một chuyến tới Hà Châu!”

Lão Đường và Mặt Sẹo ép sát Vương Bác Thần.

Mặt Sẹo cười gằn: “Cậu tới thì có tác dụng gì? Máu của con gái cậu đã bị rút hết rồi.”

“Cút ra!”

Bước chân của Vương Bác Thần không ngừng lại, giống như phát điên mà lao lên tầng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.