Thần Chủ Ở Rể

Chương 597:




CHƯƠNG 597

“Mày đã đánh gãy một cánh tay của ông đây, ông đây sẽ khiến cả nhà mày sống không yên ổn, ông đây muốn mày bị bạo lực mạng đến chết.”

Chủ nhiệm Lưu nhìn điện thoại, ác độc nói.

Rất nhanh, các phương tiện truyền thông lớn đồng loạt chia sẻ bình luận, làm video này đẩy lên top 1 trên danh sách tìm kiếm, nhiệt độ còn dần dần lên cao.

“Ủa? Tôi đã từng nhìn thấy người này rồi, cậu ta tên là Vương Bác Thần, trước kia là con rể nhà họ Triệu, địa chỉ nhà của cậu ta là…”

Với thời đại bây giờ, muốn giết một người thông qua mạng là chuyện vô cùng đơn giản.

Rất nhanh, tin tức của Vương Bác Thần liền bị tra ra, cùng với tin tức của gia đình Triệu Thanh Hà, toàn bộ đều bị đăng ở trên mạng.

Nhà trẻ.

Hôm nay Dao Dao không hề vui, cô bé đã đánh nhau với một bạn học, trên mặt còn có mấy vết thương, lại thở phì phò quát lớn: “Ba của tôi là anh hùng, không phải là hung thủ giết người, các cậu nói bậy.”

Mấy bạn học khác cũng nói: “Ba của mày chính là hung thủ giết người, tao và mẹ tao đã xem đoạn video đó rồi, là ba mày đã hại chết bạn nhỏ và ông nội của bạn ấy.”

“Ba của tôi cũng đã nói chính là ba cậu hại chết người, lúc đầu, vốn là ông đó với lại bạn nhỏ vẫn còn sống, nhưng bị ba của cậu dùng kim đâm chết.”

Lời nói của trẻ con không có ý gì, nhưng mà lời này khiến Dao Dao vô cùng tức giận.

Cô bé lại không biết phải giải thích như thế nào, tức giận đẩy ngã mấy bạn học vừa mới nói chuyện xuống đất, hét to: “Ba tôi không phải như thế, ba và mẹ của các cậu nói bậy, ba tôi là anh hùng.”

Lúc các giáo viên chạy đến, mấy bạn học đều đang khóc, Dao Dao thì còn hét: “Ba tôi không giống như các cậu nói, các cậu nói bậy rồi, tôi ghét các cậu.”

“Thầy ơi, ba em không phải là hung thủ giết người, ba em là anh hùng.”

Dao Dao cầu cứu sự giúp đỡ từ giáo viên.

Một giáo viên nam vừa mới đến nhíu chặt mày: “Em chính là con gái của tên hung thủ giết người đó à? Chính là ba em đã hại chết người khác.” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nghe xong lời này, Dao Dao vẫn cố nhẫn nhịn không bật khóc, trong nháy mắt nước mắt liền rơi khỏi hốc mắt, hét to với giáo viên: “Thầy gạt người, thầy gạt người! Em ghét tất cả mọi người.”

Giáo viên nam nhịn không được mà đẩy Dao Dao ngã xuống đất: “Ba mày đã hại chết người khác, mày còn đánh bạn học, đúng là con gái của hung thủ giết người mà.”

“Con bé vô tình này, sao cháu lại không vui thế, ai chọc giận cháu.”

Trần Ngọc đến đón Dao Dao, nhìn thấy hai mắt Dao Dao sưng đỏ, cái miệng nhỏ vểnh lên, cúi đầu không nói, bà liền hỏi.

Dao Dao vẫn cúi đầu không nói tiếng nào.

Bình thường mỗi lần đi đón Dao Dao thì cô bé đều rất vui vẻ, luôn có nhiều thứ nói mãi không hết.

“Có phải là đánh nhau với bạn học khác rồi không, Dao Dao không khóc nha, ba cháu có làm món ăn ngon cho cháu kìa.”

Trần Ngọc không lên mạng, cho nên không biết những chuyện đang xảy ra, còn tưởng là Dao Dao đánh nhau với bạn học trong nhà trẻ, cho nên cũng không để trong lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.