Thần Chủ Ở Rể

Chương 590:




CHƯƠNG 590

Vương Bác Thần mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm Vu tổng, thờ ơ nói: “Ông xác định?”

Phùng Lâm tức giận nói: “Tôi đang ở đây mà còn dám uy hiếp Vu tổng, tôi thất cậu ăn phải gan hùm tim gấu rồi! Đưa đi cho tôi!”

Vương Bác Thần vẫn bình tĩnh nói: “Đưa tôi đi thì dễ, nhưng đến lúc đó, ông sẽ phải quỳ xuống cầu xin tôi đi ra.”

Vu tổng nheo nửa mắt, độc ác nói: “Tôi muốn cậu ta, sống không bằng chết!!”

Chủ nhiệm Lưu thù hằn nói: “Mẹ nó, cậu đã thành phạm nhân rồi, còn dám uy hiếp Vu tổng, cái đồ không biết sống chết, tôi xem cậu làm thế nào…”

Vẫn chưa nói xong, một ánh mắt của Vương Bác Thần đã nhìn sang, cơ thể chủ nhiệm Lưu không khỏi run rẩy, giống như rơi vào hầm băng, cả người lạnh toát!

“Vu tổng, ông yên tâm, tôi nhất định sẽ cho một câu trả lời, tôi tuyệt đối sẽ không để phần tử không tuân thủ pháp luật này tiêu diêu ngoài pháp luật! Tôi đưa cậu ta về trước, sau đó lại đến thăm ông cụ.”

Phùng Lâm làm ra dáng vẻ thấp kém, sợ Vu tổng không hài lòng, vội vàng dùng ánh mắt ra ám hiệu: Tôi nhất định sẽ khiến tên tiểu tử này sống không bằng chết!”

“Vu tổng, ông nhất định không thể bỏ qua cho tên côn đồ hung hãn kia, cậu ta chính là hung thủ giết người, nếu như không phải do cậu ta, ba và con gái của ông chắc chắn không nguy hiểm giống như bây giờ. Tôi là bác sĩ, tình huống lúc đó tôi phán đoán rất chuẩn.”

Sau khi Vương Bác Thần bị đưa đi, chủ nhiệm Lưu đã để lộ ra bộ mặt tiểu nhân, quạt gió châm lửa ở trước mặt Vu tổng.

Vu tổng nhìn thấy tấm biển ‘đang cấp cứu’ vẫn còn sáng đèn của phòng phẫu thuật, đau buồn nói: “Chủ nhiệm Lưu, tôi rất cảm ơn ông đã đứng ra nói lên công lý, ông yên tâm, tôi sẽ không đối xử bạc với ông.”

Trong lòng chủ nhiệm Lưu vô cùng đắc ý, nhưng trên mặt vẫn vô cùng đau buồn, oai phong lẫm liệt nói: “Vu tổng, ông quá nghiêm trọng rồi, tôi là bác sĩ, bác sĩ có lòng nhân từ, cứu người là thiên chức của tôi, tôi tin, đổi lại là bất kỳ một bác sĩ nào khác, đều sẽ làm như vậy.”

Vợ của Vu tổng đã khóc đến mềm nhũn, được Vu tổng ôm vào lòng.

Ba tiếng sau, cuối cùng cửa phòng phẫu thuật cũng được mở ra, vợ chồng Vu tổng vội vàng chạy lên, lo lắng hỏi: “Bác sĩ Hồ, ba và con gái tôi sao rồi.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Bác sĩ Hồ tháo khẩu trang ra, lau cái trán toàn là mồ hôi, nói: “Đã thoát khỏi nguy hiểm rồi, may mà đưa đến kịp thời, nếu không hậu quả thật sự không dám tưởng tượng.”

Nghe thấy câu nói này, vợ chồng Vu tổng lập tức thở phào nhẹ nhõm, xem ra đã thoát khỏi nguy hiểm rồi.

Vu tổng kích động nói: “Bác sĩ Hồ, cảm ơn ông, cảm ơn ông, tôi nhất định sẽ không quên ơn cứu mạng này của ông.”

Bác sĩ Hồ lắc đầu nói: “Trước tiên ông đừng cảm ơn tôi vội, người ông nên cảm ơn nhất chính là vị thần y kịp thời cứu chữa cho ba và con gái ông, nếu như không ổn định mạch tim, ba và con gái của ông không thể cầm cự được đến khi được đưa đến bệnh viện. Vị thần y kia đâu? Tôi nhất định phải gặp cậu ấy, đúng là dùng kim như thần, lại dùng cả quỷ châm thất truyền bao nhiêu năm qua.”

“Ông, ông nói cái gì?”

Vu tổng cứ nghĩ mình nghe nhầm, vội vàng hỏi một câu.

Chủ nhiệm Lưu bị dọa đến mức sắc mặt lập tức trắng bệch như tờ giấy “Không thể nào, tuyệt đối không thể, cậu ta, cậu ta sao có thể là thần y, tuyệt đối không thể!”

Bác sĩ Hồ không kiên nhẫn nói: “Vu tổng, ông nghe không hiểu sao? Nếu như không có vị thần y kia, ba và con gái ông, lúc đưa đến bệnh viện đã chết rồi! Là cậu ta dùng quỷ châm, ổn định mạch tim của ba và con gái ông, cứu được tính mạng của ba và con gái ông, tranh thủ đủ thời gian để chúng tôi cấp cứu. Là vị thần y kia cứu tính mạng của ba và con gái ông, duy trì được trong vòng 24 tiếng!!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.